truongthuong đã viết:
Thoat tục
Lên đồi ngàn đặm mây bay
Nhớ con chim hạc đã bay về trời
Lâu nay chẳng xuống đây chơi
Hay chán cảnh đời ở lại với tiên
Ở với tiên, học đạo tiên
Chẳng vương chướng nghiệp
Chẳng vương duyên tình...
Ước mơ
(thơ song kiếm hợp bích giữa nyoudine và trươngthuong)
Em có nghìn điều ước,
Một điều đẹp như thơ...
Ngày kia trong giấc mơ,
Khát…
Ở xa
Ban Mê thời tiết thế nào?
Cao nguyên mưa nắng ra sao hỡi người?
Wangsa cách một khoảng trời…
Mưa chờ nắng nhớ tơi bời mới hay…
Từ khi xa cách đến nay..
Nhớ nhung chỉ thấy đêm ngày dài ra
Mỗi ngày chút chuyện qua loa..
Không nguôi được nỗi lòng ta nhớ người?
Nhớ sao ánh mắt, nụ cười,
Điệu đi dáng đứng cùng lời thiết tha
Dù vui buồn ở nơi xa
Cũng không quên nghĩ về nhà… Việt Nam
Giữa thung lũng đất sơn lâm
Nhìn mưa đếm giọt lâm thâm mà buồn
Dù cho gió loạn mưa cuồng,
Đinh…
Gửi tỷ
Cao nguyên phố hội nắng chiều ơi ...
Chợt nhớ thu xưa bổng bồi hồi,
Mừng vui hội ngộ cùng nâng chén,
Tiếng hát còn đây lẫn bóng người...
Thu này hai kẻ ở đôi nơi,
Đất nước xa xôi, một khoảng trời....
Kỷ niệm vui buồn khi thu tới,
Nghiêng lòng thương nhớ lúc đầy vơi...
Thu xưa
Thu xưa đã đến nơi này,
Vấn vương hoài niệm những ngày bên nhau...
Những gì đã quyết... đổi trao...
Trăm năm còn mãi một màu tươi xanh
Còn đây ... vẫn một khối tình
Vẫn mang mang nặng một…
Đối thơ truongthuong -- nyoudine
truongthuong:
Ý thơ nghĩ mãi vẫn chưa ra
Ngày mai lữ khách sẽ đi xa
Đêm nay tâm sự về nơi ấy
Có gửi cho ta một chút quà?
nyoudine :
Có người lại muốn đối thơ ta...
Ý thơ nghĩ mãi… cũng .. không ra!
Gửi người ở chốn xa xăm ấy..
Một chút thương yêu cũng gọi là
truongthuong:
Một chút thương yêu cũng gọi là ..
Sông dài biển nhớ bấy nhiêu xa
Gập ghềnh đường dài trăm cây số
Cẩn thận đường xa ....tuổi đã già !
nyoudine:
Tuy đã năm mươi…
Cây sồi già
Ngày ấy bên sườn đồi
Ông đã kể với tôi
Chuyện cây sồi già cỗi
Đã sống được ngàn đời
Tháng năm dài đăng đẵng
Một đời cây sồi già
Nó đã từng vượt qua
Tuyết băng ..và bão tố
Trải suốt mấy ngàn đời
Cây sồi già cằn cỗi
Sống một đời trôi nổi
Vẫn vươn mình xanh tươi
Rồi ngày kia ….
Cây sồi già chợt đổ
Núi rừng chim chóc ngẩn ngơ
Mới hay rằng có bầy sâu bé nhỏ
Ngậm nhấm dần nhựa sống của đời cây
Tới đây… Ông tạm dừng câu chuyện
Rồi nhìn tôi … Ông chợt hỏi tôi rằng…
-…
Tôi có một bà bác già tuổi đã trên sáu mươi xuân. Bà đem lòng yêu thương một ông bác già khác tuổi cũng đã trên tám mươi, một người hiệp nghĩa, cũng đã hết lòng hết dạ thương yêu và động viên giúp đỡ bà trong hơn mười năm qua...Mặc dù không đến được với nhau vì hoàn cảnh gia đình, nhưng dưới mắt tôi, đó là một mối tình đẹp đẽ.
Nên có thơ tặng hai bác như sau:
Tình đôi đầu bạc
Từng hạt mưa tí tách
Rơi qua cửa bên thềm
Như đếm từng chiếc lá
Mang cả tình đi xa...
Hạnh phúc sao muộn màng?
Gặp…
Thoat tục
Lên đồi ngàn đặm mây bay
Nhớ con chim hạc đã bay về trời
Lâu nay chẳng xuống đây chơi
Hay chán cảnh đời ở lại với tiên
Ở với tiên, học đạo tiên
Chẳng vương chướng nghiệp
Chẳng vương duyên tình...
Chiều tím Ban Mê
Hoàng hôn tím ..Chiều...mây nhẹ trôi
Liệm tắt tà dương khuất nẻo đồi
Cánh chim bạt gió về tổ ấm
Kìa nắng dần tàn. vương...nhẹ vương
Thao thức đứng, hàng cây trút lá
Còn lại đây, những đóa úa tàn
Và bên ấy, tiết trời Đông sẽ lạnh...
Còn lai đây, những bước chân buồn
Và còn nữa, hình bóng người thương
Đọng mắt trũng buồn ngấn lê vương...
Hỡi ơi ! nhung nhớ người phương ấy,
Để lại trong ta một nổi buồn!