Kiếp chữ đè Đôi khi muốn bỏ cuộc thơ... Từ nay xin hết nữa khờ nữa điên... Trãi qua lắm chuyện ưu phiền... Giờ đây chẳng hứng liên miên chuyện đời... Ở trong góc nhỏ thảnh thơi... Nuôi ba con cá trồng vài cây lan... Tưởng rằng cứ thế an nhàn... Ai ngờ con chữ thấy sang bắt quàng... Sổ nhàu chì nhạt tuềnh toàn... Dăm ba con chữ vẫn còn chưa yên...
Con ve sầu Mùa hè năm xưa... Em và tôi... Chạy trốn cơn mưa bất chợt... Núp dưới tán bàng, xanh những lá đong đưa... Em say sưa hát bài ca hoa phượng... Những hạt mưa xé lá bàng lao xuống... Để lặng nghe và vỡ nát si mê... Có thứ gì lao theo những hạt mưa... To lớn hơn và không theo quỹ đạo... Lao vào em, vào tôi rồi rơi xuống... Em luống cuống nhặt lên... Một con ve gãy cánh... Cơn mưa dứt mọi thứ vẫn như xưa... Chỉ có con ve không còn bay được nữa... Một chiếc cánh chỉ làm đời chao…
Bức thư tình đầu tiên Yêu nhau nhé em là cô gái tốt... Chẳng việc gì phải suy nghĩ nhiều thêm.... Cuộc đời kia chẳng mấy lúc êm đềm... Cần một người để sẽ chia sóng gió... Một người để vượt qua cơn khốn khó... Khi đông về cơn gió bớt lạnh hơn... Màn đêm xuống sẽ vơi bớt cô đơn... Bệnh tật ốm đau có người chăm sóc... Anh sẽ vỗ về những khi em khóc... Tối tối quây quần bên đám nhóc vui tươi... Sẽ yêu em thêm được mấy mươi năm... Rồi khi chết ta nằm chung mảnh đất... Nghìn năm nữa ta mặn…
Bỏ trốn Rồi một ngày con bỏ trốn thật xa... Nơi mẹ cha ở ngoài vùng phủ sóng... Ở nơi đó con tự mình kiếm sống... Để lớn lên như cỏ dại ven đường... Tuy đất khách chẳng có những yêu thương... Không ai thức khuya chờ con về thật sớm... Nhưng mẹ ơi! Con chán đời bú mớm... Tự xưa nay chẳng biết cảnh xa nhà... Chẳng có chuyện để kể giống như cha... Mười bảy tuổi bỏ bút nghiêng cầm cuốc... Chốn hoang sơn Đồng Soài- Bình Phước... Chọc hang hùm, trêu Hà Bá, phá Sơn Lâm... Và thơ con. Ơ kìa…
Tình cờ Anh gặp lại em phố ban chiều... Hai người ngơ ngẩn gió điều hiêu... Nhắc lại tình yêu màu nỗi nhớ... Một chuyện tình yêu khóc bao điều...
Anh đã cướp em một nụ cười... Mặt hoa da phấn chẳng còn tươi... Gặp nhau ngoảnh mặt em có khóc... Hay chỉ khóc khi khuất bóng người...
Anh đã tặng em một bài thơ... À không. Cả một sổ đầy thơ... Em đã lật qua được mấy tờ... Có đọng câu nào trong trí nhớ... Để nhắc lại trong mỗi giấc mơ...