Là người ai cũng có một quê hương, ai cũng có một nơi để thương để nhớ. Quê hương, nơi ta oa oa cất tiếng khóc chào đời; nơi bập bẹ những ngôn từ đầu tiên qua tiếng gọi ba, gọi mẹ; nơi ta chập chững những bước chân đầu tiên trong niềm vui của mẹ, trong nụ cười rạng rỡ của cha; nơi hun đúc cho ta tình yêu quê hương, đất nước, con người. Quê hương, dù đi xa ta vẫn nhớ về nơi ấy. Quê hương trong ký ức của tôi là lũy tre kẽo kẹt những trưa hè; là cánh cò trắng lưng trâu;…
Rồi một ngày em sẽ phải ra đi Bờ vai nghiêng, tóc dài trong gió lộng. Về nơi xa một miền xa tít tắp Khóm lục bình nở kín nhuộm hồn ai. Anh luyến lưu níu lấy giấc mơ hồng, Trong cô lẽ, say vùi trong ký ức. Con đò ngang đưa em về với bến, Anh quay về từ tạ kiếp lang thang.
Ta lắng nghe tiếng hè đang đến sớm, Lá xạc xào trong cơn gió Nồm Nam. Đàn chim ri nhặt thóc rớt bên đường Hoa nắng đọng, ngọt ngào hương lúa mới. Hàng phượng vĩ chuyển mình thay áo mới, Báo mùa thi tiếng cuốc gọi sau vườn. Nghe mùa hè tiếc một thuở rong chơi, Màu áo trắng ngày xưa giờ đâu vắng?
Mùa thu chưa trở lại, Mà lòng ta úa vàng; Ngẫn ngơ chiều gió thoảng Chim cất lời biệt ly.
Đêm dần buông rất khẻ, Chân trời mây kín giăng. Ta ngẩn mặt nhìn trời, Hồn bay trong phiêu diêu Qua vì sao xa lắc
Ta bay tìm nàng tiên Ta tìm trong cổ tích, Ta tìm trong cuộc đời Cuộc tình ta đã mất Những tháng ngày chơi vơi.
Ta bay trong thinh không, Ta bay trong mộng ảo. Cho đến khi Mưa cuồng và chớp giât. Ta chợt nhận ra mình, Rách rưới tả tơi Như chiếc lá cuối thu, Úa tàn rơi trên…