Quê hương ơi nghìn trùng em có biết Anh nhớ em tha thiết tận tim lòng Nhớ con đường mòn vàng hương lúa đầy bông Hàng dâm bụt đỏ hồng ngõ cổng Nhớ những trưa kẽo kè tiếng võng Lời Nội ru câu điệu bế bồng Ngày chênh chếch mặt trời xế bóng Tiếng cá chiều văng vẳng xóm kề bên Tháng sáu về mưa nức nở buồn tênh Đường lầy lội ễnh ương rền vang xóm Ngày tháng mười mặt trời đi ngủ sớm Ngọn đèn chông nhen nhóm bếp lửa hồng Mâm cơm chiều nghe muỗi hát ngoài song Nhà đông đủ sau ngày đồng lam lũ Trăng…
Tháng năm dong rủi gió cùng sương Xứ lạ người xa lạc nẻo đường Cõi nhớ hồn quê ngùi tấc dạ Đêm trường trăn trở mộng tha hương Trần ai trót lỡ đời vương nợ Thôi cố trả vay kiếp chán chường Dẫu biết trăm năm trò hư ảo Vẫn theo con tạo vượt trùng dương.
Bàn chân bỗng nghe thèm hơi đất Gió vờn bay cay mắt bụi đường Ngày rộn ràng sau những sớm mờ sương Nhịp võng ru vu vương khúc hát Quê hương anh mưa mùa nắng táp Đất cằn khô dịu mát những ân tình Đời dãi dầu qua bao cuộc điêu linh Vẫn nguyên vẹn ảnh hình chất phác Kiếp tha hương đêm ngày anh khát Bóng hình em thơm ngát hương mùa Trời bây giờ phương ấy chắc vào mưa Để em nhỏ cợt đùa bọt nước.