Sinh thời, nhà thơ Xuân Diệu ưu ái gọi phượng bằng cái thơ mộng ấy! Phượng, vốn không phải là loài cây có gốc gác ở nước ta, nhưng người khách đến từ Madagasca này đã nhanh chóng trở nên thân thuộc với người Việt Nam, nhất là với các thế hệ học trò!... Phượng, tên gọi ấy bắt nguồn từ lá của cây. Lá phượng nhỏ và xanh như hạt cốm, xếp song song hai bên đường gân; rồi trên một phiến lá to lại có nhiều cành lá nhỏ... Nhìn lá, người ta liên tưởng tới đuôi con chim phượng. Và vì thế,…
Duối Thời nào và người nào, dù ở đâu, muốn hay không cũng có một thuở ấu thơ... Nhưng ấu thơ của mỗi người, mỗi thời và mỗi nơi thì khác nhau nhiều lắm... Không biết có là may mắn hay không khi ấu thơ của tôi là một miền quê vùng đồng bằng Bắc bộ. Bố mẹ đi thoát li nhưng chị em tôi gắn bó với những đứa trẻ trong làng, dấu chân chúng tôi in dọc ngang những cánh đồng, thửa ruộng, dòng sông khi cùng chúng đi bắt cua, bắt ốc, vớt bèo, mót khoai, mót lúa... Cũng vì thế mà chúng tôi thân thiết với gốc…
Đôi lúc em cố dỗ dành giấc mơ Nhớ về anh một chút Không phải tình yêu Chỉ là cơn mưa giông bất chợt Cơn mưa giông đẫm ướt trưa hè Như ẩn ức Nhưng cơn giông vừa tắt Thì cầu vồng rực rỡ hiện lên ... Em dỗ dành những giấc mơ em...
Thời gian trôi đến thế là nhanh Mùa thu sắp đến rồi em ạ Gió heo heo và bàng se quả Nắng dịu dàng rất đỗi mong manh... Anh nhớ em kí ức đoá hồng thơm Làn cánh mỏng và mùi hương thật khẽ Đôi lúc giật mình thương ngày xưa cũ Sao dại khờ chẳng biết nâng niu... Mùa thu này hương cũ ấy nơi đâu Nghe gió nhắc có nhớ về một thuở Nhân bàng trắng bùi thơm như thế Bàn tay đan bắt nắng giữa sân trường... Mùa thu về ru những yêu thương Nắng và gió chẳng hẹn mà trở lại Đoá hồng thơm thì…
Mẹ sinh con, một ngày thu tháng Tám Hoa bưởi trái mùa thơm ngát vườn quê Bông trang trắng dịu dàng đồng bãi Kí ức mai sau con nhớ trở về...
Con gái mẹ đi qua thời thiếu nữ Quen mùa thu trái sấu chín vàng ươm Và con phố rải một màu hoa sữa Lá rớt trên vai không phải lá vườn...
Như mẹ, mùa thu sẽ theo cùng con mãi Là lá sen cong ủ ấp cốm làng Vòng Là trái thị thảo thơm cô Tấm Là heo may nồng nàn se nhớ lúc hoàng hôn Là những mùa thu, tháng Tám bình yên Cho…
Thời gian thấm thoắt thoi đưa Hai mươi năm ngỡ như vừa mới đây Quảng An tôi đến một ngày Nắng vàng thu, gió heo may Tây hồ Yêu đôi mắt sáng ngây thơ Tiếng cười, giọng nói vô tư, rộn ràng Yêu màu áo trắng sân trường Yêu thêm cả những... ẩm ương học trò... Quảng An, ngày ấy- bây giờ Nặng tình nặng nghĩa, nên thơ nên vần Mừng Trường trọn năm mươi năm Nhớ lời khắc cốt ghi tâm: Yêu nghề! HN, 8/10/2015
Cây sữa cổ thụ nằm ngay đầu ngõ 11- Tô Ngọc Vân gắn bó với mình đã 17 mùa hoa (từ ngày trường chuyển về địa điểm này). 17 năm, mỗi mùa hoa mình đều ngưỡng mộ sức sống của cây... Hoa nở muộn nhưng chiu chít từ gốc đến ngọn. Nụ và hoa, thảy đều đồng loạt, mươi ngày nụ xanh thắm rồi đến mươi ngày sắc trắng đục như sữa kiêu hãnh toả hương... Sớm nay, mưa lất phất, gió se se ngọt ngọt, ngồi chống chán trên xe (vì sợ vào trường muộn) chỉ chụp được hsi tấm ảnh này, không ưng lắm nhưng vẫn tự coi là lời…
MÙA HOA CẢI Thêm một mùa hoa cải Rực rỡ bên triền sông Nhớ một người xa ngái Ngày em... chưa lấy chồng Sắc hoa vàng ươm nắng Mong manh như là mơ Biết mùa hoa ngắn lắm Có kịp về, người xưa?! Sợ hoa không đợi được Triền sông cải trổ ngồng Mẹ hái về ủ hạt Mùa sau... gieo xuống đồng Mỗi một mùa hoa cải Thêm bao tình nhớ nhung Thêm bao người em gái Đã qua cầu, sang sông... 18/12/2015
Bất ngờ (Về một điều đã cũ) Bất ngờ nhận được tin nhắn Rằng: Nhớ Hà Nội, mùa đông Nỗi nhớ sao mà kì lạ Nhớ người?! Không, nhớ mùa sang... Nhớ đường Cổ Ngư thưa nắng Hoàng lan thoang thoảng, mênh mang Nhớ mặt hồ Tây lặng sóng Chuông chiều lan trong sương giăng Nhớ vòng xe quay chầm chậm Cố tình níu bước thời gian Nhớ màu mùa đông, hoa cải Sắc vàng hắt xuống hoàng hôn Và nhớ những ngày tháng Chạp Thuyền neo bãi giữa sông Hồng Trốn vào ngút ngàn lau sậy Cánh chim lẻ bạn tầng không... Từ…
Có một tình yêu Có một tình yêu tên gọi quê nhà Không chỉ với bờ xôi ruộng mật Ta yêu những cánh đồng giáp hạt Mặt đất gầy, trơ gốc rạ mùa đông Không chỉ lục bình tím ngát lòng sông Ta yêu cả rác rều ngày mưa lũ Bàn tay cha chua phèn nứt nẻ Mắt mẹ buồn thăm thẳm hoàng hôn Ta yêu em đâu chỉ nụ cười duyên Tà áo trắng, tung tăng sách bút Ta yêu cả đôi chân dầm giá buốt Mạ lên xanh sau mỗi bước chân trần... Có ngàn xa vẫn nhớ luỹ tre làng Tháng Tám mùa cau, tháng Mười mùa lúa Và tháng…
Trang trong tổng số 111 trang (1110 bài viết) [1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối