gió về!
lạnh...
không có anh
không còn những canh thâu nhung nhớ
không còn hơi thở ấm nồng
không... không... rồi không
....và thu tới
có những niềm vui mới
có một nơi cho nỗi đau ngủ
bình yên nhé...
trong ánh nắng e bỗng thấy lạnh
trong cô đơn e nhận ra anh.
ngày hôm nay ánh vàng và gió
hiện trong e đâu đó bóng hình anh...
ngày trôi đi đêm dài lại tới
đánh rơi e giữa bóng tối chơi vơi
Dượng !
Chỉnh sửa
Dượng !
bởi Kái Bang vào ngày 16 tháng 11 2010 lúc 1:27 chiều
Gửi dượng!!!
Dượng xa cháu mấy năm rồi nhỉ?
Đã lâu không gặp dượng nữa rồi
Nhớ hồi nhỏ dượng cháu thường ngồi
Nhổ tóc bạc làm đầu dượng ngứa
Soi hốc mắt những trưa dượng nghỉ
Đi làm! Dượng mệt lắm phải không?
Lúc còn bé cháu thường hay sợ
Dượng cằn nhằn gắt gỏng mỗi khi
Làm về mệt đau ốm từng kì
Người dượng ốm cơn đau không nghỉ
Cứ dai dẳng đeo bám dượng tôi
Khi biết tin dượng…
Mùa thu!
Lá rơi đầy lòng tôi mang mác
Nhớ ông tôi người cán bộ xưa
Cuộc đời ông đã trải nắng mưa
Ngoài bảy mươi!!! Tuổi ông nhiều thế
Ông vẫn cầm cây rạ chắc trên tay
Chỉ cho tôi:”phải chặt thế này”
Tôi biết…và cứ thế hăng say
Những công việc cứ đều đặn hằng ngày
Sáng quýet dọn chăm lo vườn tược
Chiều theo ông ngồi ngắm thiên nhiên
Tiếng thì thầm to nhỏ bên hiên
Ông cháu tôi cùng ngồi tâm sự
Chuyện gia đình,cô chú, anh em
Ông tôi bảo con mắt kèm nhèm
Mong…