Anson mếm! Anh thật là có tình cảm, bé Mi mấy hôm nay không khoẻ nên không vào làm thơ, bỏ anh một mình buồn nhỉ.
Cũng may nhà PM có anh nên cứ đầy màu sắc. Nghe nói Mi sắp đi phẩu thuật rồi. Cầu trời cho cô bé phẩu thuật thành công.
KIỀM CHẾ THÔI
Đã hứa trong lòng không nhớ em
Mà sao trong dạ cứ sầu lên
Gió đưa chiếc lá chiều rơi võng
Nghe nỗi lòng anh cứ chênh vênh.
Giận nhau chi mãi vậy hỡi người
Yêu thì quấn quýt với vành môi
Yêu thì ôm chặc trong lòng ấm
Sao cứ lành lùng để sầu thôi.
Cố gắng cho nhiều vẫn "sợ" nhau
Tình anh trao hết...đỗi sầu đau
Em mang nỗi sợ vào sâu thẳm
Nghĩa là giết chết khúc dạo đầu.
Anh hiểu tình anh...thế đủ rồi
Nhưng lòng vẫn muốn chuyện lứa…
Đọc mà nước mắt cứ chực chờ rơi. Miền Trung ơi! Miền Trung ơi!
Tang thương xóm Trường
TT - Sáng 5-11, con đường độc đạo vào xóm Trường (thôn Triêm Đức, xã Xuân Quang 2, huyện Đồng Xuân, Phú Yên) vẫn bị chia cắt. Không khí tang thương bao trùm lên từng ngóc ngách của ngôi làng nhỏ ven sông.
Người dân xóm Trường đưa những người xấu số đi mai táng trong sáng 5-11 - Ảnh: Tấn Vũ
Bên những con đường lầy lội, những dãy nhà bị nước lũ san bằng trơ móng, ngổn ngang gạch ngói.
Ngay…
aaaaaaaa aaaaaaaaaa
aaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa aaaaaaaa aaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaa aaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaaa
aaaaaaaaa …
ĐAN ÁO CHO ANH HẢ EM?
Áo em đan đã mấy mùa đông
Vì sao nay lại nói chữa xong
Áo anh rách hết, đêm lạnh lắm
Chờ mãi áo người... cứ hoài trông.
Níu kéo làm chi, đông cũng tàn
Xuân còn rạo rực chực chờ sang
Em đan áo ấm cho người mới
Đợi đến đông sau người sẽ mang.
Bút Mực
YÊU ĐI EM
Người bảo chưa yêu, sao khó tin
Lời thơ người viết, xót xa Tình
Người bảo chưa yêu là nói xạo
Yêu nhiều nên mới vội "chứng minh"
Hạnh phúc nào đâu có đợi chờ
Mà người ngồi đó ước tình thơ
Nếu không đau khổ sao thú vị
Không sầu, không hận cần gì mơ.
Này em ngoan nhé, yêu đi nhé
Đừng để ngày trôi trong hững hờ
Yêu đi để biết đau và khổ
Để rồi viết tiếp những lời thơ.
Bút Mực