- Hà Nội giờ này, lạnh lắm phải không anh? những cơn gió mang mùa Đông vội đến hàng hoa Sữa khi xưa ta hoà hẹn, có lẽ bây giờ lá đã rụng nhiều thêm???
- Thu đã qua còn sót lại ven thềm một chút nắng úa tàn trong mùa Đông lặng lẽ Xa em rồi, anh bỗng thấy mình cô đơn thế giữa dòng đời đang xô dạt về đâu?
Biển Đà Nẵng vẫn một màu xanh thẳm? Sóng vẫn ồn ào như nỗi nhớ ở tim em? - Đứng trước Biển, anh thấy mình nhỏ bé Biển bao dung mà anh lại hẹp hòi!!!
Bài thơ buồn, anh viết dở dang giành cho riêng anh và cuộc tình đã lỡ vẫn biết bóng hình em còn trong niềm nhớ, nhưng nước mắt nào mang em lại cho anh???
Quá khứ sẽ dần qua và ngày vui đang tới anh sẽ thôi buồn dù biết mãi mất em Khoảnh khắc đầu tiên dẫu có dịu êm, cũng đã lịm tắt trong hoang tàn, đổ nát...
- Anh sẽ không khóc đâu, anh sẽ không khóc nữa bản tình ca đầu đời cung bậc ngả nghiêng! Anh vẫn vậy, vẫn vui lên tiếng hát dẫu bây giờ nỗi nhớ chẳng…
Say đi em, quên giấc mộng vàng son Tình đã vỡ trong chén tình cay đắng! Ta dìu nhau qua những giấc mơ hoa để rồi chết nơi cuối đường tuyệt vọng Phiên chợ phù hoa chiều nay rất vắng, chỉ có hai ta hoang dại một thời xuân...
Say đi em, và chớ có khóc than khóc chi nữa cho lòng thêm hoang lạnh?! Hát đi em, hát những lời buồn thánh để chiều nay chết dưới ánh hoàng hôn Một nấm mồ chôn, ngàn năm ôm hận xác thân ta tan theo lá đại ngàn...
Hạ. Hạ vàng rớt xuống phố chiều nay và tia nắng dịu dàng bên bậc cửa nhưng ai đó không về qua đây nữa! mùa Hạ về - sao em lại ra đi?
đã qua rồi, giây phút cuối chia ly khi cánh phượng bên trời kia rực đỏ; cơn mưa bất chợt mang em về cuối phố để bây giờ ta vẫn mãi cô đơn...
thôi hết rồi những thương nhớ giận hờn tháng Sáu - mùa Thi đã mang em xa mãi căn phòng vắng một mình thêm trống trải nỗi nhớ dâng đầy, một mùa Hạ không tên... …