Anh không kể cho em nghe về cuộc tình thứ nhất Mà cười em bằng những cuộc tình lặng lẽ em là kẻ đến sau Giọt nước mắt em đã mất màu Cho những chân thành mình là người lầm lũi
Vòng tay Hơi thở Sự tham lam Bạo tàn Em là hài nhi bé nhỏ Trong vòng tay anh Trong cái hôn anh Trong cái siết rất chặt Trong giọt nước mắt lặn vào đêm Trong veo
Em suốt đời làm cơn gió nghèo Đói tình anh, giàu giông bão Đi vay rồi trả nợ Không hết nổi cuộc đời Cuộc tình rơi trong sự lãng quên Anh là kẻ…
Khi những chiếc lá đầu tiên của mùa thu bắt đầu rụng xuống Cũng là lúc em chuẩn bị xiêm y, ngắm mình trong chiếc gương lục bảo Tô son điểm hồng, rồi tìm đến với người tình chung Trên một con đường hun hút, có gió lạnh Chéo khăn ngập ngừng Người tình đến, với đôi môi cháy bỏng Và vũ khúc của ngày chìm sâu sau làn hơi rượu Em đến, em cất những tiếng hát từ trong sâu thẳm lòng mình Người tình em, hưởng ứng bằng cái nhìn rạn vỡ Ngất ngây hương sắc của mùa Cho dù hương sắc nhuốm màu của héo…
hoa hồng đen nở trên sa mạc. Hoa hồng không về đâu nhỉ? Bởi lỡ trót đổi màu mình lấy màu của đêm. Hoa hồng khát, nhưng hoa hồng không khóc. hoa hồng đen nở trên sa mạc, chớm nở khi sao hôm mọc và úa tàn lúc lặn sao mai. những cánh hoa bay, bay về với cát. gân guốc và bầm dập hoa hồng đen ơi, tại sao lại sống một kiếp lang bạt, sao lại sống một kiếp phù du
em đem hoa hồng đen về, nhớ câu chuyện xưa, em đem hoa chế thành một thứ son màu son chết chóc hoa hồng đen, đêm, em mơ có một người thiếu…
Đỗ Thư update thông tin hơi chậm! Tình hình họp mặt này có vẻ hấp dẫn quá! Muốn đi quá! nhưng mà không biết mùng 9 có mặt ở HN chưa? Dòng đời xô đẩy! thật thà! nhưng cứ xin một ghế dự bị vậy!
em đã thôi không viết những bài thơ áo trắng mà ca lên những khúc ngạo buồn khi chiều buông, khi nắng tắt khi những niềm vui lợt lạt và nỗi buồn đong đầy trong đáy mắt em đau những nỗi đau thân phận đàn bà tất cả, tất cả đều mềm mại và mượt mà như làn da, như hơi thở nhưng tất cả, tất cả cũng đều đắng đót, dữ dội như màn đêm, như sự nghi ngờ khi bàn tay em, khi nỗi nhớ của em, chợt co lại khi giấc mơ mang hình dáng con người ập về run rẩy em run rẩy riêng em câu thơ rơi ra cùng với…
Niềm kiêu hãnh vùi sâu thức dậy Sau một giấc ngủ dài Bằng giọt nước mắt cuối cùng trong mối tình yêu thương chân thật Niềm kiêu hãnh ngủ quên Niềm kiêu hãnh bị dập vùi Để được làm một người đàn bà bình thường giữa cuộc sống Tình yêu ơi Em không muốn làm một người đàn bà gai góc Em không muốn làm một kẻ ngạo cười Em không muốn tiếp tục mỉa mai trước những thực tại em cho rằng ở dưới con mắt em phán xét Em từng muốn được hiền lành Em muốn được yêu thương không gai góc Em vùi niềm kiêu…
Một buổi sáng mùa đông trong căn phòng nhỏ Bên ngọn lửa hồng Có ba gương mặt cúi đầu im lặng Chợt tiếng cười vỡ như pha lê
Tôi và hai người đàn ông, và ngọn lửa Thế giới bập bùng trong những nguyện cầu đứt gãy Những mảnh chắp nối Những rạn vỡ ký ức như một trò chơi vụt hiện Không bức tranh nào hoàn tất khi không thể nào gom đủ những mảnh ghép đánh rơi
Tôi cời ngọn lửa Nhỏ như một chấm sao và lòng tôi là một bầu trời cả gió Giữa hai người đàn ông là sự…