...
Rồi một chiều mây Đà Lạt ngừng bay
Nước mặt Hồ Xuân Hương không gợn sóng,
Thông bên đồi đứng yên như chết lặng
Sương buông nhiều lấp lối ánh trăng lên

Có nỗi nhớ nào để anh được gọi tên?
Kỷ niệm thương thầm và một lần sực nhớ!
Dưới ánh trăng kề đầu xem hoa nở
Giọt vô tình..
Sương lạnh...
Khẽ khàng...
Rơi