Trang trong tổng số 16 trang (151 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

THƠ VÀ NHÀ CHÙA

      Ghi chép của Xuân Thu

Đầu xuân trẩy hội lễ chùa là nhu cầu chính đáng, là thú vui của mọi người. Người ta cầu tài, cầu lộc, cầu duyên và cầu bao nhiêu thứ khác nữa. Dòng người trẩy hội du xuân về các lễ hội, các đình, chùa ngày một đông. Hơn mười năm nay, kể từ mùa xuân 2003, giới văn nghệ sỹ cả nước cũng có một ngày hội riêng của mình, đó là ngày Thơ Việt Nam. Ngày Thơ Việt Nam được tổ chức vào dịp Tết Nguyên tiêu, thường thì từ mùng mười Tết trở đi là các nơi bắt đầu…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

MỘT MÌNH THỨC VỚI NHÂN GIAN

                   Nửa đêm về sáng rồi à?
                   Mà nghe xao xác tiếng gà sang canh?
                   Hình như có tiếng vạc sành?
                   Dế giun rỉ rả, sương lành lạnh rơi!

                   Vầng trăng chênh chếch cuối trời
                   Hình như phía ấy có người đang mơ?
                   Còn tôi bấu víu câu thơ
                   Tự ru mà vẫn trơ trơ thế này?

                   Hình như trái đất ngừng…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

HỘI LÀNG

Cây nêu nay đã hạ rồi
“Nghinh tân, tống cựu” bồi hồi xuân sang
Đất trời nồng nã gió hoang
Dìu mây say khướt lang thang tối ngày

Tưng bừng trống giục, cờ bay
Hội làng đã mở thôn này, xóm kia
Người chen người kín bờ đê
Xúm quanh xới vật hả hê reo hò

Gái trai ôm nhau kéo co
Thắng thua dúi dụi quay lơ và...cười
Trống chèo sênh phách lả lơi
Dao cau liếc mắt rụng rời áo khăn

Mấy cô xin chữ chen chân
Anh đồ múa bút, rồng lân lượn vòng
Í a, ứ hự, long tong
Chát tom, tùng…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

THỊ XÃ MỘT TÌNH YÊU (phần 2)

“Thế rồi sao hả ông? Ông có gặp lại cô gái, à không, gặp lại bà Thanh chứ?”. Cô gái sốt ruột khi ông già kể đến đây rồi bỗng dưng ngồi lặng phắc. Sình sịch, sình sịch... Con tàu vẫn nhẫn nại đi trong đêm.
“Thị xã Phú Thọ, cái ga tàu bé nhỏ ấy đã đi vào đời ông...”. Ông già tiếp tục giọng kể đều đều. Cô gái ngoan ngoãn ngồi ôm chiếc túi du lịch lắng nghe. Qua câu chuyện, cô gái được biết: sau ngày chia tay đó, ông Phương đi thẳng ra mặt trận rồi biền biệt suốt những…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

THỊ XÃ MỘT TÌNH YÊU (Phần 1)

Sình sịch, sình sịch... Con tàu lầm lũi lao đi trong đêm. Qua những cánh đồng tối đen, những khu rừng mịt mùng, con tàu trở nên lẻ loi lạc lõng. Thỉnh thoảng, buồn quá nó lại hú một hồi còi dài. Tiếng phì phì của đầu máy, tiếng sình sịch của bánh xe quay cùng với tiếng còi tu tu ấy càng làm cho con tàu như mệt nhọc hơn. Nó đang lê những bước cuối cùng trong đêm cuối cùng của năm.
Trên toa tàu, một số người đang sốt ruột trông chờ từng giây, từng phút để về quê…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

THƠ VIẾT NGÀY CUỐI NĂM

                   25 Tết rồi đấy, tôi ơi!
                   Sao lãng đãng mơ màng mãi thế?
                   Ngoài kia, chợ Tết đông vô kể
                   Hoa thắm sắc hoa, người rạng rỡ người

                   Kìa em, đôi mắt nai chơi vơi
                   Ngước nhìn chi mà ngác ngơ đến vậy?
                   Má ửng hồng, ngực gió xuân hây hẩy
                   Mua sắm gì mà chợ Tết chen chân?

                   Tôi nồng nàn hoang…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

ĐÊM CUỐI NĂM
                                                              
 “Chú ấy có nhà không cô?”. Lan đang rửa mặt cho thằng Duy ngoài giếng thì có tiếng người hỏi sau lưng. Quay lại, bà “Choẽ bò” đã đứng ngay bên cạnh. Một tay bà cầm cái roi, tay kia bà khoác cái nón bên người. Miệng bà bỏm bẻm nhai trầu. Rồi chẳng để cho Lan trả lời, bà ấy sa sả: “Công an bảo vệ gì để trâu vào phá hết ruộng mạ nhà tôi rồi! Phen này không đủ mạ cấy là tôi cứ bắt đền nhà cô đấy.
- Kìa bà! Có gì mời bà…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

ĐÊM VIỆT TRÌ

                   Đêm cuối thu nghiêng nghiêng nghiêng nghiêng
                   Tôi lang thang bung biêng bung biêng
                   Quanh co quanh co con đường
                   Lung linh lung linh phố phường

                   Đại lộ Hùng Vương dài như nỗi nhớ
                   Sông Hồng, sông Lô thì thầm hơi thở
                   Và Việt Trì gió
                   Và Việt Trì trăng
                   Việt Trì mênh mang Việt Trì đây, Văn Lang,…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

KHÔNG GÌ BẰNG LÀM THƠ CON BÒ

Truyện vui của Xuân Thu

Cơm tối xong, lão Choẽ vừa vê điếu thuốc lào chưa kịp cho vào nõ điếu thì bà Choẽ đã dấm dẳn: “Ông biết tin gì chưa?”. “Tin gì?”, lão Choẽ dừng vê thuốc, hỏi lại. Bà Choẽ thong thả lấy bọc trầu ra rồi cà kê: “Tin quan trọng!”. “Tin gì, bà nói tôi nghe đi? Quan trọng đến cỡ nào? Bà nghe ở đâu? Có phải động đất ở thuỷ điện Sông Tranh không?”. Lão Choẽ bò hỏi dồn. “Còn hơn cả động đất ấy cơ”. “Thì tin gì? Bà nói ngay đi! Sốt cả ruột”.
Bà…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

KHÓC CÁI RĂNG

Thế là mày đã đi rồi
Bao năm mặn, ngọt, giờ thôi...không gì
Buốt, đau, nhức, khóc tỉ ti
Sao mày bỏ lợi mà đi thế này?

Đã từng chua chát, đắng cay
Rượu, bia, xương, thịt, mặn, chay, lòng, dồi...
Đứng, đi, thức, ngủ, nằm, ngồi...
Yêu nhau như thể răng môi thế mà...

Bỗng dưng mày bỏ đi xa
Miệng mồm móm mém, lợi đà trơ trơ
Đội hình trống hoác, trống hươ
Ba, không, sáu, chín bây giờ buồn tênh

Bao năm lên thác, xuống ghềnh
Có răng có lợi thênh thênh đường đời
Sinh…

Trang trong tổng số 16 trang (151 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài viết:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tìm trong:

Tên chủ đề:

Nội dung:

Người gửi:

Diễn đàn:

Gửi sau ngày (ngày/tháng/năm):

Gửi trước ngày (ngày/tháng/năm):