Mỗi ngày sau bữa cơm chiều Dưới đèn một cảnh thương yêu quây quần Mẹ em sàng gạo dưới sân Cha nghe em đọc rõ ràng từng câu Bé em chạy trước chạy sau Quàng vai rồi lại kề đầu bên cha Con mèo ngồi gọn giữa nhà Xanh xanh đôi mắt như là thủy tinh
Cây tre như cái cần câu Mặt trời là cá, biển: bầu trời xanh Chua ngoa mang tiếng chị Chanh Nhưng ai đau ốm bỗng thành người thân Cau như cây tháp trăm tầng Thắp hương vào hạ, đèn lồng cuối thu. Cây Trầu lưo dọc tường nhà Qua mùa để dấu như là chân chim Cây rơm gió cũng lặng im Cây Bưởi không gió cũng nhìn lắc lư Quanh năm cây Cọ xoè ô Quả Cam chín chậm như chờ Tết sang…
Cây đàn Nguyễn Trọng Tạo Đêm trăng, bố gẩy đàn lên Bàn tay như múa ở trên phím đàn "Nhạc rừng" đau có rộn ràng Tiếng chim cu gáy, râm ran ve sầu Vườn cây nghiêng ngả mái đầu Lắc lư quả chín nhuộm màu trăng lên…
Phải bàn tay có phép tiên Đã trồng nên cánh rừng riêng của mình?