Không phải em trong hình hài pho tượng chẳng phải người lạc giữa đường chẳng phải vị đắng từ nụ hôn giông bão mà bởi vì em đã cạn yêu. thynguyen...
Ừ ! có thể Em từng cạn yêu. Nhưng tôi hiểu. Em yêu nồng nàn chân thật. Bằng những nụ hôn đong đầy không toan tính đắng cay. Ta chỉ trách con người không một, luôn hai Để vị cay, từng ngày Em ứa lệ. Ôi ! Nụ hôn Bảo giông...trên môi Em làm đau thế hệ Cái dối lừa luôn ngự trị từng nơi. Ta thương Em trong nổi chơi vơi Như pho tượng hình…
Từ trong sâu thẳm con tim Ta gửi Em Xa Diễm một trái tim
Ta nghe giọt cay đắng ngắt Cảm nhận từ trong em một hình hài trong vắt Nổi khát khao Ôi bằm thắt ruột gan. Em đến cõi đời như giất phù tan lạnh băng đơn côi sinh linh nhỏ bé. Rồi một ngày Em ra đi về cõi vĩnh hằng. Trong trái tim Em nghìn điều cảm nhận. Những trái tim biết cho và nhận luôn chợt bùng đâu đó khi cần. Những người Mẹ Người Cha Người Chị Người Anh Những bạn bè gần xa dõi theo Em trong từng hơi…
" Em chờ Người quá khứ chơi vơi..." ( Thynguyen81 ) Nhưng có biết được...miền xa Người chờ đợi ? Giọt cà phê thắm vào từng sợi. Nổi bâng khuâng vời vợi tím chiều. Anh mong rằng...một ngày Em sẽ hiểu cái điều. Chỉ đợi chờ, điều thật thà đáng đợi. Như hạt mầm, đợi chờ sấm gọi. Góp cho đời chồi mới tương lai. Như trái tim chỉ một không hai. Biết xao động, thì thầm mời gọi. Quá khứ, nổi đau " nhuyễn nhuần chữ đợi" Anh phương này.. " ly cà phê cháy kiệt" thiết tha. Anh phương này ..…
Và trong Em ...lại chất chứa thêm Lệ nhạt nhoà ...ướt mi đường phố cũ.
Nổi yêu thương tự đáy lòng ũ rũ. Hạnh phúc xa dần khi thật sự mất nhau. Và... tự trong sâu thẳm nổi đau Cái khát yêu thương ..làm thơ bổng goá. Ừ ! Em goá anh Thơ goá hồn tri kỉ Là lúc đánh mất nhau ...một lối đi về. Chiều nay ...trong nổi ê trề Bụi phiền thời gian liệu mưa nguồn gội rửa. Để ta mong trái tim Em lần nữa. Lại ăn mày ...hâm nóng đêm Anh.
Có thể đêm sẽ ngắn hơn Khi yêu thương nhoà nhạt và...nổi buồn hoá cấp số nhân. Có thể bằng lăng tím màu chung thuỷ Lối Em về vẫn còn người chờ đợi, ngóng trông. Thì Em ơi hảy thôi cô quạnh Đừng mãi làm một ánh sao hôm. Hảy cùng Ta xoá nhoà vết khắc. Con chữ đong đong đầy thời khắc Yêu...thương. Có thể nổi buồn Em sâu lắng. Ta xin một lần đem nắng ban mai. và...có thể ngày một, ngày hai. Ta vẫn chờ Em nối liền khoãng cách
Cánh cò Em giửa bảo giông. Bộn bề cơm áo Em đong tháng ngày. Câu thơ Em dệt, hình hài Mang dòng sữa ngọt bao ngày nuôi con. Xin chia một chút cõn con Nhọc nhằn Em gánh sắc son Em chờ. Dẩu nhân thế một bóng mờ. Cùng Em vượt thác hửng hờ nhân gian
Nhưng gương soi Em chỉ thấy mặt mình. Chứ đâu thấy, nổi đau sâu lắng. Bụi phiền thời gian dòng đời chen lấn. Người bộ hành vẫn lầm lủi bước đi Mặc cho thế sự là chi. Chỉ chọn con đường định trước. Quá nửa đời người Em, Anh vẫn bước Vì Ta mãi là khách trọ trần gian. Khi một ngày Ta bước sang trang Nửa tầm xuân Em Ghép nửa đời anh ...mong đợi Bộn bề, ngược xuôi đường xa vời vợi. Ta tìm nhau trong một vận Thi, Thơ