Chiều xuống hoa tàn, hết thắm tươi Hương đâu còn nữa, đã tả tơi Người ơi ! Hết nhớ nhung chưa nhỉ? Chàng hỡi! Còn thương đến rụng rời? Lẻo mép kêu gào nghe thống thiết Khua mồm tưởng tượng chết theo thôi Khen ai diễn xuất sao “ngon” thế Kêu khóc nhưng nào lệ có rơi Sở Khanh ơi?
Tình mây tình gió giả trồng si Tưởng vớ được vàng vội vã đi Nhìn vẻ đẹp giai mơ hoàng tử Thấy lời nhỏ nhẹ ngỡ tăng ni Vịt giời Cuội bán mua không tính Lời hứa Sở Khanh thấy cứ phi Lúc bị lửa thiêu chưa sáng mắt Hỏi rằng hối hận có còn chi
Một người ôm ẵm lắm tình si Dùng dằng nửa ở, nửa bước đi Mắt liếc đong đưa về phía ấy Miệng cười toe toét với người ni Sáng sáng online tình thắm thiết Đêm về thin thít với bà phi Những đóa hoa kia nào có biết Anh hùng giờ nhũn giống chi chi.
Một kiếp cô đơn sắp hết rồi Bà già cô trẻ có gì coi Duyên tiên chưa bén đành cam phận Nhan sắc tàn phai đã thế rồi Bảy nổi ba chìm theo xoáy cuộn Trong nhờ đục chịu cứ trôi thôi Mặc cho thiên hạ đua bay bổng Mình vẫn ung dung chả mệt hơi
Treo cổ người ta thác thật rồi Hiếu kỳ nên có lắm người coi Lòng thòng một sợi dây oan nghiệt Vơ vẩn hồn ơi thoát xác rồi Nghĩa mẹ công cha giờ đổ bể Tình thầy bầu bạn uổng ôi thôi Chỉ vì nông nổi lên cơ sự Làm khổ bao người khóc đứt hơi
Nàng ấy hôm nay đã chết rồi Bao nhiêu người xúm xít vào coi Bàn chân nhón gót treo lơ lửng Thè lưỡi chao ơi, hết thật rồi Bội ước, can chi mà thiệt xác Câu nguyền, họ nuốt cũng đành thôi Ôi chao cái đứa mô chi ác Bẻ nhánh hoa rồi lặn mất hơi.
Bảo yêu như nước chảy qua cầu Như gió như mây biết đến đâu? Em có kiêu sa thì vẫn thế Cơm nhà no đủ khỏi giăng câu Thả con cóc nhảy cho khuây khoả Ném mấy vần thơ đỡ ong đầu Em chớ giận gì anh đấy nhé Cười lên cho trẻ lại dài lâu
Biết bà già vẫn chịu cô đơn Trăng trối mấy lời giúp đỡ luôn Ngày trước nàng Hoa trân quý lắm Bây giờ huyết lệ nhớ là tuôn Cũng vì khoảng cách xa vời vợi Bởi thế tình tôi mới nhuốm buồn Trước lúc tôi đi tìm quỷ sứ Nhờ bà nhắn lại - hãy làm ơn./.
Người ta chẳng đoái cũng đành thôi Tay ngắn kèo cao khó với rồi Nho chín Cáo làm sao hái được Mâm son đũa mốc khó thành đôi Người ta hạnh phúc mình mừng lắm Tình nghĩa thoảng qua chỉ vụt trôi Có nát trái tim thì cũng đáng Dù giờ gặp ánh mắt xa xôi
Nhớ em anh gào mãi Hoa ơi Rách toác họng ra đổ máu tươi Anh vẽ hình em màu đỏ ối Anh tô tình đậm sắc hồng rươi Thế rồi lảo đảo hoa đom đóm Một lúc im lìm bỗng hụt hơi Có đám dã tràng trơ mắt hỏi Làm gì chết uổng thế... ơi giời!