Chúng ta thực sự đã lạc mất nhau kể từ ngày ấy .Ở một nơi nào đó xa xôi, có khi nào em ngồi nhớ đến tôi?.Nhớ cái đêm cuối cùng em giằng trên tay tôi rồi uống cạn ly rượu đắng.Em khóc..và...tôi cũng khóc.Biết bao lần ,vào những đêm mưa như thế này,ngồi một mình tôi đã tự hỏi, vì sao?....Giá mà........
Ta bước đi đầu bay tóc bồng Có nỗi buồn thả trôi biển sông Thương đã trót ngàn năm vẫn nhớ Kỷ niệm đừng…
Qua diễn đàn này xin gởi đến các bạn lời cám ơn chân thành nhất của tôi . các bạn đã dành thời gian quý báu để đọc thơ tôi. Và tiện đây tôi cũng xin chúc cho những ai: CHƯA YÊU sẽ ĐƯỢC YÊU ĐANG và ĐÃ YÊU sẽ CÒN YÊU NHAU MÃI MÃI
LẠC ĐỀ : Tôi muốn post bức tranh của tôi lên nhưng loay hoay mãi không được.Có bạn nào vui lòng hướng dẫn giúp tôi được không? Xin cảm ơn
Ai cũng bảo cuộc đời này đáng yêu vô cùng.Nhưng sao lúc nào ta cũng cảm thấy cô đơn.Đôi khi muốn uống thật say để quên hết.. nhưng TRỜI ạ!Mở mắt tỉnh táo rồi lại nhìn thấy nó :CÔ ĐƠN
Chỉ cho ta chỗ cất giấu nỗi buồn Để khi say không ai biết ta cười hay khóc
ANH Viết HOA ? Chính ANH ! Con mắt gắn sau lưng Mặc áo nhà thương điên Sao không mang bảng số ? Chiều ... Đường nghiêng,phố lệch Đêm... Hoá thân BAY....... ra khỏi Địa cầu
Tên hoạ sĩ trở về nghêu nghao bài hát cũ Nhưng bài hát giờ đây đã quá xưa Như bức tranh hắn vẽ thuở nào Đôi mắt em Nghìn trùng sóng vỗ Lênh đênh nỗi nhớ Chứa cả đại dương buồn Hoàng hôn cùa một ngày sắp đi xa Giờ này em ở đâu? Em ơi!Mùa xuân đã qua tự lâu rồi Thôi nhé! Cứ để bình yên,đừng khép lại Kỷ niệm quay về Tự nó Hoá xanh rêu