Bóng chiều đổ xuống rặng tre, Làn mây mờ phủ đồi chè xa xăm, Ánh đèn tranh chấp tối tăm, Dáng người thắp cánh đồng thăm lúa vàng. Quốc kêu hoang vắng muộn màng, Rơi bay lạc lối trong hàng cọ xanh. Nâng niu gom những thân mành, Dáng người mưa nắng dệt thành chiếu* ai.
Thôn buồn, thôn nhớ sớm mai, Dáng người sầu nặng, gánh hai rĩ rầu. Ai đi quẳng nợ tình đầu, Dáng người ở lại tơ nhàu, xót xa. Ai về vọng những ngày qua, Tiếng người nay đã ơi à hát ru. Đêm rằm đi thấy mịt mù, Trăng…
Bóng chiều đổ xuống rặng tre, Làn mây mờ phủ đồi chè xa xa, Ánh đèn tranh chấp tối tăm, Dáng người thắp cánh đồng thăm lúa vàng. Quốc kêu hoang vắng muộn màng, Rơi bay lạc lối trong hàng cọ xanh. Nâng niu gom những thân mành, Dáng người mưa nắng dệt thành chiếu* ai.
Thôn buồn, thôn nhớ sớm mai, Dáng người sầu nặng, gánh hai rĩ rầu. Ai đi quẳng nợ tình đầu, Dáng người ở lại tơ nhàu, xót xa. Ai về vọng những ngày qua, Tiếng người nay đã ơi à hát ru. Đêm rằm đi thấy mịt mù, Trăng…
Ychisong vào ThiVien có phải xưng danh không nhỉ? Thôi, có mấy lời gửi chào mọi người, có gì thất lễ xin các huynh tỉ lượng thứ. Trước đây Ychisong cũng từng bay bổng mơ mộng:
TỐT–xấu chen lấn ngổn ngang. NGHIỆP thơ ôm chặt, muộn màng vẫn vui. ĐẠI sầu xưa khó chôn vùi, HỌC chiêu nâng bút lau chùi sớm hôm. SƯ phụ dạy định luật Ôm (Ω) PHẠM vi mở rộng: các môn điện – từ. KỸ xảo vi mạch đã nhừ, THUẬT xử lý số khước từ văn chương.
Ychisong vào ThiVien có phải xưng danh không nhỉ? Thôi, có mấy lời gửi chào mọi người, có gì thất lễ xin các huynh tỉ lượng thứ. Trước đây Ychisong cũng từng bay bổng mơ mộng:
TỐT–xấu chen lấn ngổn ngang. NGHIỆP thơ ôm chặt, muộn màng vẫn vui. ĐẠI sầu xưa khó chôn vùi, HỌC chiêu nâng bút lau chùi sớm hôm. SƯ phụ dạy định luật Ôm (Ω) PHẠM vi mở rộng: các môn điện – từ. KỸ xảo vi mạch đã nhừ, THUẬT xử lý số khước từ văn chương.
Ychisong vào ThiVien có phải xưng danh không nhỉ? Thôi, có mấy lời gửi chào mọi người, có gì thất lễ xin các huynh tỉ lượng thứ. Trước đây Ychisong cũng từng bay bổng mơ mộng:
TỐT–xấu chen lấn ngổn ngang. NGHIỆP thơ ôm chặt, muộn màng vẫn vui. ĐẠI sầu xưa khó chôn vùi, HỌC chiêu nâng bút lau chùi sớm hôm. SƯ phụ dạy định luật Ôm (Ω) PHẠM vi mở rộng: các môn điện – từ. KỸ xảo vi mạch đã nhừ, THUẬT xử lý số khước từ văn chương.
Trời chiều chạng vạng, tiếng gà con. Mây đen lờ lững, lối xưa mòn, Gió thổi đìu hiu, côi cút bóng, Nước cuốn bồng bềnh, nháo nhác mong, Đất thầm không thấy, gần hơi lạnh, Gà mẹ đâu còn, xa quá nhanh. Phía trước đường đời, ai giúp chọn? Từ nay bươn trải, một đàn con.
Bóng chiều đổ xuống rặng tre, Làn mây mờ phủ đồi chè xa xăm, Ánh đèn tranh chấp tối tăm, Dáng người thắp cánh đồng thăm lúa vàng. Cuốc kêu hoang vắng muộn màng, Rơi bay lạc lối trong hàng cọ xanh. Nâng niu gom những thân mành, Dáng người mưa nắng dệt thành chiếu* ai.
Thôn buồn, thôn nhớ sớm mai, Dáng người sầu nặng, gánh hai rĩ rầu. Ai đi quẳng nợ tình đầu, Dáng người ở lại tơ nhàu, xót xa. Ai về vọng những ngày qua, Tiếng người nay đã ơi à hát ru. Đêm rằm đi thấy mịt mù, Trăng…
Ychisong vào ThiVien có phải xưng danh không nhỉ? Thôi, có mấy lời gửi chào mọi người, có gì thất lễ xin các huynh tỉ lượng thứ. Trước đây Ychisong cũng từng bay bổng mơ mộng:
TỐT–xấu chen lấn ngổn ngang. NGHIỆP thơ ôm chặt, muộn màng vẫn vui. ĐẠI sầu xưa khó chôn vùi, HỌC chiêu nâng bút lau chùi sớm hôm. SƯ phụ dạy định luật Ôm (Ω) PHẠM vi mở rộng: các môn điện – từ. KỸ xảo vi mạch đã nhừ, THUẬT xử lý số khước từ văn chương.
Ychisong vào ThiVien có phải xưng danh không nhỉ? Thôi, có mấy lời gửi chào mọi người, có gì thất lễ xin các huynh tỉ lượng thứ. Trước đây Ychisong cũng từng bay bổng mơ mộng:
TỐT–xấu chen lấn ngổn ngang. NGHIỆP thơ ôm chặt, muộn màng vẫn vui. ĐẠI sầu xưa khó chôn vùi, HỌC chiêu nâng bút lau chùi sớm hôm. SƯ phụ dạy định luật Ôm (Ω) PHẠM vi mở rộng: các môn điện – từ. KỸ xảo vi mạch đã nhừ, THUẬT xử lý số khước từ văn chương.
Lại hồ đồ nữa rồi! Ychisong vào ThiVien có phải xưng danh không nhỉ? Thôi, có mấy lời gửi chào mọi người, có gì thất lễ xin các huynh tỉ lượng thứ. Trước đây Ychisong cũng từng bay bổng mơ mộng:
TỐT–xấu chen lấn ngổn ngang. NGHIỆP thơ ôm chặt, muộn màng vẫn vui. ĐẠI sầu xưa khó chôn vùi, HỌC chiêu nâng bút lau chùi sớm hôm. SƯ phụ dạy định luật Ôm (Ω) PHẠM vi mở rộng: các môn điện – từ. KỸ xảo vi mạch đã nhừ, THUẬT xử lý số khước từ văn chương.