Thương Thời Tuổi Dại
Ngày Tết ta thương thời tuổi dại
Chiều xuân phơi phới nắng qua hồn
Em đi yểu điệu buồn con gái
Ta đếm thầm ơi những gót son
Ngày đó hè sang , năm bảy lăm
Em đi trường cũ khóc âm thầm
Từng cành hoa máu , bông hoa máu...
Và trái tim ta bỗng lặng câm !!!
Rồi những mùa thu rãi lá vàng
Ôi thời tuổi dại nhớ mang mang
Tay ta cầm sách sang cầm cuốc
Bỗng thấy đời sao chút xế tàn
Nhớ những chiều đông dõi mắt tìm
Sân trường Nhân Thảo cánh chim di ,
Ta ngu ngơ chết…
Bài Thơ Ngày Cũ
Một thời niên thiếu đã trôi qua
Và tiếp theo sau đó: tuổi già...
Mưa nắng sẽ làm phai mái tóc
Tháng ngày đưa đến nấm mồ hoa...
Tôi thóang buồn trong ánh nắng tà
Rừng hương còn thỏang tiếng chim ca
Chao ôi nỗi chết luôn giày xéo
Sách vở làm sao níu tuổi hoa
Dòng suối yêu đương rồi sẽ cạn
Bài ca huynh đệ cũng đương tàn
Mai sau sương gió vùi thân xác
Còn có gì lưu lại thế gian ?
Một chiều nắng tắt tiễn anh đi
Lặng lẽ cầm tay hứa hẹn gì
Anh đi nẽo vắng buồn heo…
Bảo Em
Bảo em ngày ở Tam Quan
Tôi ăn mè xửng em làm, rất ngon*
Kẹo giòn như má em giòn
Kẹo ngon như tóc em còn cài trâm
Bảo em ngày ở Tam Quan
Tôi ăn mè xửng em làm, rất xinh
Kẹo tình như mắt em tình
Kẹo duyên như buổi hai mình gặp nhau.
Bảo em ngày ở Tam Quan
Tôi ăn mè xửng em làm, rất thơm
Cầu Bà Gi nắng còn buồn
Tháp Chiêm còn đó vấn vương ma Hời.....
Ngô Lạp
Rượu Và Ta
Buồn có lúc ta muốn cầm chén rượu
Uống một hơi thân thiết gọi tao, mày
Râu lởm chởm, cứ để dài không cạo
Tóc phai màu, mặc kệ gió tung bay
Sách với vở, đọc làm chi mỏi mắt
Rượu mềm môi ta uống để mà say
Chân liêu xiêu cho tháng rộng năm dài
Thơ bất tận đọc hòai không biết mõi
Ta mặc kệ người tài hay kẻ giỏi
Rượu nồng hương thì ta cứ mềm môi
Bạn và ta , duy nhất ở trên đời
Tình tri kỷ không bao giờ phai nhạt
Những thằng bạn nhiều năm không thấy mặt
Hãy về đây tìm…
Tiếng Khọn Đầu Non
Đường lên thăm thẳm mịt mùng
Con dao trước ngực rượu nùng sau lưng
Ở trên đầu dốc lưng chừng
Ta nghe tiếng khọn ngập ngừng gọi con...
Những ngày sống giữa sườn non
Tủi thân nhìn xuống phố phường ngẩn ngơ...
Đốt lá vàng để làm thơ !
Nửa đêm ngồi nhớ giao thừa miền xuôi...
Những ngày rượu chuốc mềm môi...
Tưởng trăng là bạn ta ngồi thở than
Tội nghiệp cho ánh trăng vàng !
Cứ nghe ta nói không gàn nửa câu...
Những ngày sống ở rẫy sâu
Ta trồng đám bắp ở đầu…
Màu Lãng Du
Buổi sáng trong tiệm cà phê
Tôi nhìn vạt nắng lê thê kéo dài
Tôi hỏi một người ăn mày :
Anh xem vạt nắng có hay không nào?
Người ăn mày cúi đầu chào :
Cơm không đủ sống, lẽ nào nắng hay...
Tôi đi dạy suốt cả ngày
Tối về lại ghé quán này giải lao
Người ăn mày đứng xanh xao
Nghe tôi vào quán, cúi chào dễ thương
Nhẹ nhàng điệu nhạc du dương
Bâng khuâng tháp cổ, phố phường mưa bay...
Tôi lại hỏi người ăn mày :
Anh nghe tiếng nhạc có hay không nào ?
Người ăn mày cúi…