1. Những gã đồng nghiệp thò đầu qua cửa sổ hét toáng: - Bác ơi! Mang hắn về nhà cho bú tí đi! khi ấy tôi đã ba mươi tám tuổi một vợ, một con trai khi ấy người đọc gọi tôi bằng danh xưng: nhà thơ! mẹ tôi mất vài năm sau đó.
2. Khi mẹ tôi cắp nón rụt rè bước vào trong sân guốc mòn, áo vải reception báo tin: có bà cụ đến tìm! khi ấy tôi đã bốn mươi tuổi đang rất nổi tiếng những gã đồng nghiệp vẫn đồng loạt hét toáng: - Bác ơi! Mang…
Những cơn gió chạy từ thu sang đông Sáng nay có dừng trước cửa nhà em báo tin xuân đến? Anh đã gửi theo chút xanh lộc nõn Em có cầm lên với biêng biếc tuổi mình? Anh ở nơi này bốn phía mùa xuân Với trái tim phập phồng chờ đợi Nghĩ về em và băn khoăn tự hỏi Ai là người khác anh đến nhà em xông đất xuân này? Ai là người khác anh làm em luống cuống bàn tay Mắt bối rối nhìn ra bờ nắng? Như một lần ngày xưa Anh và em hò hẹn Để đến…
Em chẳng ngờ có buổi chiều nay Mình gặp lại nhau trên lối xưa hò hẹn Anh cúi đầu Em nghe chợt nhói buốt trong tim Chiều vẫn dịu dàng trên phố bình yên Thoang thoảng đâu đây một làn hương tim tím Em sẽ quên nếu anh đừng nhớ đến Năm năm trời ngoảnh lại một cơn mơ Anh không còn là anh của ngày xưa Vị chúa tể trái tim em một thời ngạo nghễ Em cũng thôi khao khát những điều không có thật Và thôi cười, thôi khóc - Vì anh Dẫu anh đã đi qua đời em như…
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu tôi ném thơ tôi vào lửa vo viên dưới chân bàn ấy là khi một người đi lấy chồng ấy là khi ra đường gặp một thằng đốn mạt thơ không cứu nổi nỗi buồn hãy quên tôi đi sao em lại tin tôi cả anh nữa - người bạn tôi không phải nắng không làm ra bình minh sao em lại tin tôi là chim hót thỉnh thoảng cuộc đời không đẹp chỗ của thơ tôi là lửa bếp chỗ của thơ tôi là chấm hết
Cám ơn bạn Thuy nguyen đã bổ sung cho chủ đề này. Một số thông tin thêm về thi sĩ Thái Can: Ông hành nghề bác sĩ tại Đà Nẵng, sau đó sang Hoa Kỳ. Ngày 22/04/1998, nhà thơ, bác sĩ Thái Can qua đời tại California.
Thêm một bài thơ nữa của thi sĩ Thái Can:
Trông Chồng
Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu Xuân nhật ngưng trang thượng thủy lâu Hốt kiến mạch đầu…