Em chưa mua cho mình những đóa hoa Và căn phòng chưa thơm tròn vị nhớ Gặt nỗi đơn côi đốt thành hơi thở Mỏi mòn những ngày xa...
Anh đừng làm Gã thơ già xa hoa... Gói món quà lặng im tặng cho ngày vô cảm... Những ý nghĩ về nhau hơn rất nhiều lãng mạn Chút thầm kín nâng niu...âu cũng đã cưng chiều!
Những nụ hoa đợi chờ trong ngày muộn cô liêu Không trở thành vô tri khi giọt buồn hóa đá... Những khoảnh khắc còn nhau... ......đó mới là tất cả... Thôi, thơ…
Đừng yêu em như thể ngày mai trái đất ngừng quay ...Trăng sao không còn tồn tại... Đừng phong kín trái tim mình bằng tình yêu mang sắc màu sợ hãi... Hãy yêu em như chính bản thân mình!
Tình yêu sẽ úa tàn khi không còn niềm tin Sa mạc hóa trái tim nẩy mầm cây nghi hoặc Vẻ lấp lánh hồ thu không còn nơi đáy mắt Ta -khoảnh khắc bên nhau ... ...xa lạ đến không ngờ...
Ta từng xây cho mình bức tường để ngăn nhau Từng để mặc năm lặng tháng trầm trôi qua…
Anh kể cho em nghe chuyện về đất nước mình Bằng sự cảm nhận từ trái tim Không phải nơi truyền thuyết Đất nước như dáng hình Cha không bao giờ lùi bước Ải Nam Quan mấy nghìn năm phơi thây quân xâm lược Nam Quốc Sơn Hà – định phận tại thiên thư!
Kể sao hết cho em nghe về đất nước bây chừ Để em thấy Quê hương qua dáng hình của Mẹ Tất tả vì đàn con nơi bão giằng gió xé Vẫn một lòng bất khuất, trung trinh!
Em có biết tôi nghĩ điều gì khi nhìn đám mây qua ô cửa … Thành phố khoác lên mình nỗi nhớ bước vào thu Vạt nắng hoàng hôn dùng dằng khi đến hẹn… Ký ức đã nhuộm đen khi thành phố trở mình Quên - là một điều thật khó… Phải không em?
Chiếc lá trong đêm Nép vào cành bình yên say giấc Ngọn đèn đường ngủ vùi giữa những ồn ào, tất bật Đêm chong mắt dõi tìm một bóng hình quen…
Nỗi nhớ được tượng hình từ trong trái tim Khoác lên mình vẻ đắm say nơi…
@ Bác Vodanhthi: Vui khi nhận được tin Bác, định hoạ lại đôi câu theo dòng thơ Bác...nhưng quả thật đang tập tành...Thôi thì vẫn theo lối cũ, con đường quen để chia sẻ cùng bác...nhé:
Khá lâu rồi, nay nhận được tin xa Vui cùng bạn ngày dọn về nơi mới Cạn chén mừng an cư, sau bao ngày mong đợi Đêm luý tuý say trong cảm xúc dâng tràn...
Trong khoảng vắng mênh mông cô độc của đại ngàn Thoảng nghe tiếng chim kêu vọng về từ nơi bạn Khói quê chiều quyện hồn thơ bãng lãng Rượu rót đầy ...thiếu…
Rồi cuối cùng cũng có một chuyến đi Hành trang xếp cho tôi chỉ đôi bài thơ cũ Đừng phung phí làm gì, tôi cần chi nhiều thứ... Nếu có thương...Xin chén rượu nhạt lòng!
Cũng đừng kể làm gì, tôi là Gã vô công... Chỉ rong ruổi quanh năm, bạn hai mùa mưa nắng! Vậy thì kể làm chi những điều sâu nặng Tôi sẽ không bình yên khi mắt rớt lệ gầy!
Chuyến đi sẽ khởi hành vào một ngày khôg mây Tôi về với dòng sông, gối đầu vào dạ ngủ Ru giấc nghìn năm, khép…
Đừng kể với em về cô gái đã nói nhớ anh… Em không tin bởi biết đâu là lời đường mật Anh hiền lành, chân chất… Sẽ không quen lời phù phiếm …lúc em xa!
Đừng kể với em về cô gái đã hẹn anh chiều qua Em không buồn bởi luôn tin một điều duy nhất Tình yêu của anh dành cho em là thật Những na ná ngoài kia… …nhiều lắm anh à!
Hãy kể cho em nghe sau buổi gặp chiều qua Nỗi nhớ về em còn cồn lên sau lồng ngực Tiếng đầu ngày trái tim còn thổn thức… …gọi tên…
Thích nghe, thích đọc, thích thấy những lời nói, bài viết, việc làm của những người đang tại vị, những người ở cùng chăn...còn với những mác "Nguyên..."thì... Ngẫm mình...để phán chuyện kẻ khác...