Bận nên lỡ hẹn với nhau Để cho chiếc gối nát nhàu chong đêm Trở lưng giấc ngủ chẳng êm Cơn mơ cố níu về miền hư vô Bận nên phải lỡ chuyến đò Thuyền theo dòng nước mơ hồ về đâu Bận nên hẹn trước đến sau Bận nên đã lỡ nhịp cầu hai ta.
31.10.2013 TH
Y ĐỀ BẬN
Hôm xưa lỡ bận mất rồi Việc công cuốn hút hẹn thôi cũng đành Nén lòng phấn đấu công danh Giờ đầu điểm bạc trôi nhanh tháng ngày Bận làm đời chẳng ngất ngây…
Cuộc đời hai chữ NỢ DUYÊN Nào ai biết trước Thuyền trôi bến nào.? Đôi khi lòng chút xôn xao Chữ DUYÊN chữ NỢ biết vào tay ai.? Đời như một giấc mộng dài Đường cong Đường thẳng bước hoài thấy đâu.? Những khi Thức trắng đêm sâu.. Hoài mong chuyện cũ...Thêm đau nỗi lòng..
Dù biết cuộc đời này,có những lúc chẳng được yên Nhưng hãy cố giữ cho mình chút bình yên...Người nhé Hãy ngắm lá Thu rơi ,Cho vơi nhẹ nỗi sầu Và một chút thanh thản,Khi nhìn ngàn vì Tinh Tú
Hãy thả bước chân hoang Tìm thiên đường ngày xưa đánh mất Dù chỉ riêng mình.... Nhưng vẫn cảm thấy nhẹ vơi....
Hãy nhắm mắt Tìm chút gì hư ảo Dù biết tình xa...Tình vuột khỏi tầm tay Nhưng để trong ta có chút gì tiếc nuối Cuộc sống hôm qua ,có một khoảng khắc êm đềm
Hoàng hôn xuống mặt trời như đi ngủ Sau một ngày rong rủi khắp nhân gian Tia nắng khuất,nhường màn đêm đem lại Bóng tối lại gần thêm lạnh trống thời gian
Ta mãi vẫn đi kiếm tìm vô vọng Thuở một thời hạnh phúc ngắn bên ta Một chút trong ta tiếc điều qua vội Khi biết người đã mãi thật xa ta...
Nhớ mãi người ơi! Nhớ ngày xa ấy Một thuở bên người Sưởi ấm tim ta Nhớ mãi Anh ơi!Dù chưa tròn tay ấm... Hay nụ hôn đầu còn ngại trao nhau...