Trang trong tổng số 16 trang (151 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

VIẾT SAU RẰM TRUNG THU

Muốn viết một cái gì để tiễn trung thu
Sao cứ ngồi ngay đơ trước màn hình vi tính?
Lỗi nhịp con tim hay tâm hồn bất định?
Đã lại chiều rồi ư, thu ơi, thu ơi?

Trời vẫn xanh, mây lang thang trôi trôi
Em xa tít, chốn chân trời góc bể
Như mọi chiều, chiều nay vẫn thế
Chỉ lạnh hơn se sắt gió heo may

Trống ếch rộn ràng như vẫn đâu đây
Tôi tìm em thêm một trung thu nữa
Vẫn không thấy, vẫn chỉ còn một nửa
Chẳng "hú oà", vẫn tay trắng bơ vơ...

Thắp đèn ông sao,…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

NÀNG THƠ

Lâu lắm rồi chẳng gặp được nàng Thơ
Ý, tứ, điệu, vần trốn tiệt đâu hết cả
Gõ enter ký tự rơi lả tả
Em đi rồi câu chữ cũng theo đi

Như trêu ngươi “Phây” hỏi bạn nghĩ gì?
Yahoo lại cứ cười nhăn nhở
Trang blog loay hoay đóng mở
Bài thơ hôm nào nay hoá cũ, buồn tênh...

Đời bon chen ta vấp ngã chông chênh
Ngác ngác ngơ ngơ chỉ hai bàn tay trắng
Em xa vời lại lúc mưa lúc nắng
Lão xẩm già hát khúc Buồn tàn thu

Đâu những tháng ngày thi hứng phiêu du?
Cho câu thơ thăng hoa cùng…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

XIN ĐỪNG MƯA NỮA!

Thế là mưa cũng ngớt rồi
Nghe tin lở núi, sạt đồi mà kinh
Ngồi phòng lạnh, xem truyền hình
Thương quê ngập úng, mái đình nhoà mưa?

Mẹ đi cứu lúa về chưa?
Đòng đòng chới với, phất phơ trắng đồng
Cha còn lặn ngụp bến sông
Hồ ao lũ cuốn chắc không còn gì?

Bước cao bước thấp em đi
Tối đêm bì bõm, ầm ì mưa rơi!
Cái cò ướt sũng tả tơi
Xin đừng mưa nữa trời ơi! Xin đừng..!

                           Cả ngày và đêm mưa 4/9/2013
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

CÂY ĐA LỊCH SỬ

Truyện ngắn của Xuân Thu

Tin đồn về việc xã quyết định chặt bỏ cây đa giữa làng để mở con đường “ruột” trong chương trình xây dựng nông thôn mới loang ra làm nóng lên khắp làng trên xóm dưới. Người ta tụ tập với nhau để bàn tán. Người ta rỉ tai nhau về cái sự kiện này. Ai cũng tỏ ra thạo tin. Ai cũng có chính kiến của mình và người nào người ấy đều đưa ra những lập luận để bảo vệ chính kiến đó. Đến cả trẻ con cũng cũng cứ xi xao tranh khôn rằng phải thế nọ, phải thế kia. Quán…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

XE RÁC

     Truyện ngắn của Xuân Thu

Cồng cộc…Cồng cộc cộc… “Xe rác đến rồi đó! Cái Hảo đâu, nhanh xách thùng rác ra đổ đi!”. Tiếng bà Bích nheo nhéo gọi với từ tầng một lên tầng hai. Bà quát giục đứa con gái đang học trên đó. Không có tiếng trả lời. Tiếng “cồng cộc” nghe càng rõ hơn. Bà Bích hai tay chống nạnh ngước lên tầng: “Tao nói mày không nghe hả? Hảo! Đi đổ rác! Nghe rõ chửa?”. Có tiếng ậm ự vọng xuống: “Con đang học bài!”. “Học cái gì? Bỏ đấy đã. Đi đổ rác ngay!”. Giọng bà Bích cương…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

SẤU CHÍN

Em ơi! Sấu lại chín rồi!
Trái vàng thơm hương ngày ấy
Góc quán vẫn chờ em đấy
Chỉ mình anh với mưa thôi

Ly sấu khẽ chạm bờ môi
Vị hương nồng nàn đến lạ
Nụ hôn ngày xưa thương quá
Ngọt thơm đến tận bây giờ

Chín vàng thơm cả trong mơ
Giật mình, em ơi sấu chín!
Sờ môi vẫn còn bịn rịn
Hương vị nụ hôn nồng nàn

Em ơi, sấu lại chín vàng!
Rùng mình, mặt nhăn, chua loét
Không em, chẳng còn gì hết
Và mưa cứ rơi trắng trời...
         21 tháng 8-2013
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

XE RÁC
     
Cồng cộc…Cồng cộc cộc… “Xe rác đến rồi đó! Cái Hảo đâu, nhanh xách thùng rác ra đổ đi!”. Tiếng bà Bích nheo nhéo gọi với từ tầng một lên tầng hai. Bà quát giục đứa con gái đang học trên đó. Không có tiếng trả lời. Tiếng “cồng cộc” nghe càng rõ hơn. Bà Bích hai tay chống nạnh ngước lên tầng: “Tao nói mày không nghe hả? Hảo! Đi đổ rác! Nghe rõ chửa?”. Có tiếng ậm ự vọng xuống: “Con đang học bài!”. “Học cái gì? Bỏ đấy đã. Đi đổ rác ngay!”. Giọng bà Bích cương quyết.
Thực ra cái Hảo…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

BÁNH ĐÚC BÀY SÀNG

Tản văn của Xuân Thu

Tự nhiên đêm qua tôi mơ được ăn bánh đúc. Lâu lắm rồi tôi mới lại được thưởng thức cái hương vị nồng nồng, ngòn ngọt của loại bánh này. Cầm miếng bánh cắt hình bình hành từ mẹt lót lá chuối tươi lên, tôi ngắm nghía không chán mắt. Đang định chấm miếng bánh vào bát tương để ăn thì đùng một cái, có cơn gió thật to thổi bay mất. Tôi chới với chạy theo rồi vấp ngã. Thế là tỉnh giấc. Thế là bị mất bữa bánh đúc ngon trong mơ.
Thuở còn nhỏ, mỗi lần mẹ đi…
Ảnh đại diện

Truyện ngắn Đỗ Xuân Thu

NƯỚC VỐI QUÊ TÔI

Tản văn của Xuân Thu

Trong các đồ uống dân gian về mùa hè tôi thích nhất món nước vối. Đây là đồ uống thông dụng nhất, bình dân nhất mà người dân quê tôi từ bao đời nay thường sử dụng. Những năm 60, 70 của thế kỷ trước, hầu như nhà nào của làng tôi đều có ấm nước vối. Nước vối uống hàng ngày đã đành, khách đến chơi nhà, kể cả khách sang đi nữa cũng đều uống nước vối. Bởi vậy, nước vối ngấm vào máu thịt mỗi người dân quê tôi, trở thành “thương hiệu, đặc sản” của làng tôi.
Dạo…
Ảnh đại diện

Thơ Đỗ Xuân Thu

TẠM BIỆT VŨNG TÀU

Biết bao giờ trở lại Vũng Tàu ơi?
Thì đêm nay xin thức cùng biển nhé
Đã nhủ lòng đừng buồn sao vẫn cồn cào thế
Cát mịn màng, sóng níu mãi bàn chân

Nào đã xa đâu mà thấy bâng khuâng
Thăm thẳm biển đêm sóng tràn lên bờ nhớ
Phố đã ngủ yên mà lòng ta sóng vỗ
Trăng cũng độc hành cùng ta trong đêm

Xin gửi lại bình yên cho em
Bao ngày qua khắc sâu từng kỷ niệm
Chỉ mang về chút mặn mòi của biển
Da diết vô cùng, thương nhớ Vũng Tàu ơi!

                …

Trang trong tổng số 16 trang (151 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài viết:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tìm trong:

Tên chủ đề:

Nội dung:

Người gửi:

Diễn đàn:

Gửi sau ngày (ngày/tháng/năm):

Gửi trước ngày (ngày/tháng/năm):