Kìa em, mùa Xuân đã kề bên, nắng hồng trên cánh đào. Kìa em, mùa Xuân đã kề bên, những chồi non bừng lên màu xanh mới Bình minh đẹp tươi trong mờ sương loãng dần Chiếc lá vàng rơi, trút tàn đông trên lối.
Kìa em – người thợ xây, trên dàn cao vươn tới Đứng bên nhau ta dựng xây ngày mai tốt lành Bàn tay công nhân làm ra bức tranh Việt Nam Mùa Xuân đến, xôn xao bao lời.
Người yêu ơi, nụ cười xinh, mùa Xuân thanh bình Và hạnh…
Trong một trăm lần người ngu đã nói, có một lần không sai Trong một trăm lần người thông minh phán quyết, chắc chắn có đôi lần sai Đế chế quyền uy cuối cùng sụp đổ Lời phán quyết đã sai.
Em là người ngu Thầy là con người của nhiều sách vở Chắc chắn thày thông minh, chúng em kính sợ Xin thày nghe em, Học trò của thày trái tim đang vò xé. Cố chắp thành một điều nói không sai: - Thày ơi, thày đừng coi chúng em là con vật lạc loài Đừng mắng phạt em với những…
Tôi yêu chiếc lá tàn phai Giữ chiều nghiêng gió bờ vai hững hờ Yêu màu nhạt ánh trăng mơ Giữ đêm huyền ảo bên hồ hẹn nhau Tôi yêu phảng phất ngàn lau Giữ hồn nhạt gió đẩy câu xa vời Tôi yêu tình nhạt dần vơi Giữ tim rộn rã những lời ngày xưa Yêu màu áo nhạt nắng mưa Giữ em thương nhớ sớm trưa nhọc nhằn Yêu ngày đã nhạt tháng năm Giữ tình nguyên sắc tươi đằm trong ai. Tôi yêu chiếc lá tàn phai Giữ cho tôi biết nắng mai tươi hồng.
Sen tàn gửi ngó mùa sau Cúc tàn gửi cánh ép nhàu lòng tơ Hạ về sen ngát hương mơ Thu về cúc đổ chiều thơ nắng vàng Người đi đã hết dọc ngang Thấy bao hạ chín, thu tàn đổi thay Có còn lạnh gió heo may Ngập ngừng chân bước nhớ ngày nào xuân?
Em yêu ơi, Anh có thể tha thứ cho em một lần Nhẹ dạ cả tin, phụ nữ rất cần Và có thể thêm cho em lần nữa Bởi tình yêu trong anh còn điểm tựa: - Sự cao thượng đàn ông. Nhưng em ơi, không thể lần thứ ba tha thứ Dẫu đàn ông trái tim anh cũng nát tan, sau ba lần tuyệt vọng.
Anh yêu ơi, Có thể em tha thứ Lỗi lầm anh đã trót một lần Nhưng không thể thêm một lần nào nữa Bởi tim em - không đàn ông.
Em ơi, Em đã yêu anh! Mà sao em lại lỡ đành chia xa Đêm nằm thao thức người ta Em quên hết những mặn mà tình xưa Dẫu trời khi nắng khi mưa Tình anh từ đó vẫn chưa bụi mờ Tinh khôi yêu chết đến giờ Mà sao em đã mộng mơ về người Người ta dẫu có mười mươi Tình anh hơn thế giữa trời trăng sao Em dù lý lẽ thế nào Vẫn là dao cắt xói bào tim anh Thu nay trời vẫn trong xanh Mà rơi rụng lá trên cành tình ta Hay là cơn gió chiều qua Đã làm nhạt nụ hôn hoa ngày đầu Hay…