Tuổi thơ con có một thời hạnh phúc Gọi “Mẹ ơi!” khi đói khát, chán chường Lòng vui lên thấy mẹ cười trước mặt Được vỗ về, được âu yếm yêu thương Nhà mình nghèo, mẹ sợ thân con lạnh Nên thức hoài, canh giấc ngủ thâu đêm Con trở giấc, mẹ vội vàng luýnh quýnh Ấp ủ con mặc gió bấc ngoài hiên Lớn lên rồi lại rời xa tay mẹ Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con Khi vấp ngã, gọi “Mẹ ơi!” rất khẽ Đỡ con lên, Mẹ hỏi “Có đau không” ? Từ…
Thượng tuần tháng giêng trăng dẫn mẹ ra đi Đóa hồng đỏ trên ngực con hóa thành hoa trắng Vu Lan nầy trăng về trong mưa xám Trăng trở lại một mình, hoa vẫn trắng màu tang Con tìm mãi không nguôi bóng mẹ ngoài sân Trong đêm mưa đầy, trăng buồn đi mất Mẹ không trăng mà lòng trăng vằng vặc Mẹ không nguồn mà biển cả bao dung Mẹ không mây mà tóc trắng như bông Mẹ không hoa mà hương hoa thơm ngát Trăng có về ngang, xin ghé vào…
Không phải đâu em, mùa đông qua thật rồi Chỉ còn gió thương em nên ở lại Thử soi gương nhìn tóc em, bên trái Sẽ thấy gió lạc mùa làm mất dấu tay anh Tưởng năm qua rồi tình nhú những mầm xanh Gió mùa đông thổi qua ngàn nụ chết Dấu tay trên tóc em còn không giữ được Chắc gì anh với gió mãi bên em Dẫu thương em gió vẫn nép ngoài hiên Chờ đêm nhớ nhung lòn qua khe cửa Em vô tư con tim mở ngõ Anh tìm hoài không được chỗ trú chân Gió…
Lại trở về bên dòng sông năm xưa Đêm một mình thâu đêm chờ trời sáng Tiếng chim gọi bầy qua màn sương trắng Vọng đêm buồn ba tiếng "Vàm Cỏ Đông" Một dòng sông xuôi như những dòng sông Mà giữ được tuổi thơ không trôi mất Bên nầy đại dương vẫn nghe sông hát Khúc nhạc vào đời tuổi độ tròn trăng Bảng lảng một vùng nắng đợi hoàng hôn Hoa tím lục bình thay xanh màu cỏ Tím lòng ai chờ ai nhìn sóng vỗ Gởi tình nhau qua con nước lớn ròng…
Có thể lớn rồi chúng mình hay quên Không nhớ hết cơn mưa hồi đi học Mưa âm thầm vẫn rơi trong tiềm thức Không biết tên chi gọi đại... “mưa học trò” Nón che chung làm sao giữ được tóc khô Tóc chịu ướt mỗi người bên phải, trái Tuổi mười sáu có chi mà e ngại Tay chạm nhau có “điện xẹt” bao giờ? Khi lớn rồi mới thấy thiệt ngây ngô Che chung nón mà than hoài còn lạnh Tay gần tay mà nói chưa được ấm Dầm mưa cả ngày mà vẫn... như không Tuổi Tú…
Khi bàn tay không còn nắm bàn tay Dẫu đứng kề nhau cũng xa vạn dặm Tay còn trong tay là tình còn ấm Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu Một bàn tay mòn mỏi đợi - mong - chờ Bàn tay khác rã rời xa - khuất - biệt Đâu ai hiểu tay còn nhớ tay da diết Như biển xanh mãi nhớ sóng bạc đầu Không phải từ xưa không đến ngàn sau Từ lúc nào tình yêu lên tiếng gọi Tay lặng im gởi nhau ngàn lời nói Một chút vỗ về, tay gom hết yêu đương Những tình nhân trên…
Một chút chiều tan vào hư không Con mơ ước ngày đừng tắt nắng Xa lộ lạnh lùng phóng theo đường thẳng Mà lòng con xa xứ chạy loanh quanh Mẹ ơi! Gió phả đầy hồn bánh chưng xanh Nhớ mùi mẹ quyện bên trong lá chuối Mùi yêu thương từ hồi con chưa biết nói Thuở bồng con tay này mẹ chụm lửa tay kia Thời gian dài quên đuổi sắc hương đi Hồn xa quê vẫn đọng hoài hương tết Như ai đem làng quê vùi trong đất Người bên này bờ cũng nghe tết dậy hương Mẹ ơi! Con còn…
Cảm ơn Sài Gòn giữ mãi màu mây Đêm xuống thấp mây vẫn xanh màu ngọc Phải chi trong hành trang mang Sài Gòn theo được Giờ trở về không nhầm cửa nhà ai Cảm ơn Sài Gòn đã bắt tay tôi Trưa nắng chang chang lòng thừa cái ấm Tưởng đã quên ngày xa ngàn dặm Lệ khô lâu rồi mắt vẫn đỏ hoe Cảm ơn Sài Gòn không nỡ quên đi Người phương xa chưa hẹn ngày gặp mặt Đêm Phú Nhuận quỳnh hương còn thơm ngát Chiều Bạch Đằng chờ sóng vỗ ven sông Nắm tay Sài Gòn chạy theo…
Hôm nay lại viết thơ buồn, Buồn theo Nguyễn Bính cuối thôn vườn trầu Trầu nay đã hết thương cau Thêm vôi chi nữa mà đau lòng người? Dẫu còn chút bạc màu vôi Trầu cau không thắm tình tôi với nàng Lạnh lùng khép mở chiếu chăn Cau thôi rụng trắng trên giàn trầu xưa Hiên ngoài vừa rớt giọt mưa Mưa không ướt đất mà như ướt lòng Lạnh lùng sáo đã sang sông Ngậm ngùi ai đứng còn mong sáo về Tan mưa, nắng đã vàng hoe Sáo bay qua…