TUỔI XUÂN Ta vui khi những lỗi lầm Từ trong quá khứ trụi trần bước ra Ta vui bởi vẫn là ta Đi qua lầm lỗi mới ra con người Đời ai cũng có một thời Tuổi xuân lắng lại bồi hồi thiết tha Một thời ai cũng đi qua Cuối đời ngó lại để mà còn thương Nằm yên đi nhé tuổi xuân Ta còn ru giấc trầm luân cuộc đời...
Hoa quê em bán bên đường Lưa thưa vài chậu cúc buồn chờ ai Có con bướm nhỏ lạc loài Theo em xuống phố đậu hoài không bay Không dưng mắt chợt nghe cay Bùn quê lam lũ vương đầy áo em Bao người phố chợ không tên Đi qua hờ hững chẳng nhìn đến hoa Tôi mua chậu cúc xót xa Giùm em thân phận kiếp hoa... quê nghèo.
KHÁCH TRỌ Thời buổi khó khăn, thơ không mua được gạo Nên anh một đời làm thi sĩ nghiệp dư Thơ đem bán chắc cũng chẳng ai mua Đành cất tạm vào trong ngăn ký ức
Hồn thi sĩ suốt đời thơm giấy mực Rượu và thơ giây phút bỏ quên mình Gió cùng trăng gặp mãi cũng thành quen Nên giấy bút vẹn nguyên tình tri kỷ…
Cơm áo khó , tìm đâu người chung thủy? Thôi tùy tâm, anh túy lúy cuộc đời Sống là gì…? Là mơ mộng rong chơi… Kiếp trần thế ai không là khách trọ?
Ta trở về tìm mùa thu xa hút Hàng cây xưa ru nỗi nhớ rì rào Bàn chân em bước vào trong khoảng lặng Ta mơ hồ nghe gió thổi lao xao... Ta trở về đêm hò hẹn nôn nao Đếm đến mỏi những vì sao tít tắp Chiếc ghế đá buồn thiu như sắp khóc Ngoài xa kia sóng vỗ đến vô cùng... Ta trở về, ôi năm tháng mông lung Tuổi hai mươi cười vang nơi ký ức Nhặt sợi tóc có chút buồn rưng rức Thời gian ơi, sao chóng thế... ai ngờ! Ta trở về nhặt nhạnh mấy vần thơ Gửi kỷ niệm bay theo vầng mây trắng Gió…
Gửi người một hạt sương quê Mang theo về tận xứ người xa xôi Gửi ai một chút gió trời Ủ bằng hương của một thời mạ non Gửi em một chút phấn son Của thời con gái hãy còn đâu đây Gửi em chút nắng hao gầy Còn ươm trên chiếc lá bay cuối mùa Xa em trời nhẹ cơn mưa Ướt hồn anh tự ngày chưa xa người Chiều nay nghe sóng bên trời Nửa hồn tiếc nuối nửa đời buồn tênh…!