MỘT THOÁNG NÉT XINH
Vẫn bờ vai thon ấy
Nghiêng trái, phải đều xinh?
Vẫn khóe long lanh ấy
Thoáng qua đủ gợi tình.
Nụ cười em như dấu
Mênh mang khung trời xa.
Em rạng ngời trong nắng
Một trời thu hiền hòa.
Có lẽ nào năm tháng
Ghen thầm tuổi trẻ em?
Men Sake còn lắng
Cho môi em hồng thêm?
Yên bình như buổi sáng
Em quyễn rũ cỏ mềm.
Một dòng sông lấp loáng,
Nguồn sống đắp bồi thêm.
Em hoa Mặt trời xứ
Tỏa hương sắc êm đềm.
CHIỀU LĂNG CÔ
Một ngày tôi ghé Lăng Cô
Em tha thướt váy cuốn xô nắng chiều.
Sóng xanh mải hát lời yêu
Và bờ cát trắng ngỏ điều khát khao.
Biển ơi dấu ở nơi nào
Những năm tháng đã dạt dào yêu thương.
Nguyện cầu quên hết vấn vương,
Em tha thướt váy tôi đường nào ra?
Nghiêng nghiêng gió rặng thông già
Hôn làn tóc rối hay là bờ môi.
Mênh mang biển, rạo rực người
Ngực em dâng sóng cuốn trôi đời này.
Lâng lâng nửa tỉnh nửa say
Rượu tình chưa rót đã đầy li vui
Dang tay nâng trọn…
VẼ LẠI GIẤC MƠ
Xin em cái tên cho điều chợt nhớ
Là tình yêu ? khi sáng nở tối tàn.
Một nụ cười ai đánh rơi cuối phố
Cũng gợi về bao đắm đuối miên man.
Trời mưa ẩm xuân như đang rạn vỡ
Nắng hiếm hoi như hờn dỗi đất trời.
Còn thương nhau thì dang tay ôm đỡ
Để bước chân chiều muộn bớt chơi vơi.
Không thể hát lời tình ca lối cũ
Gọi nắng lên nâng gót nhỏ em về.
Tình từng thắm từng thét gào thác lũ,
Mà hôm nay chỉ như giấc ngủ mê.
Ta trốn chạy vào hoàng hôn thăm thẳm
Hoa cỏ vàng như…
YÊN NGHỈ
Người đã nhắm mắt xuôi giấc ngủ
Thường dân thức trắng với tiếc thương.
Nhớ Điện Biên Phủ xưa thác lũ
Quét sạch thực dân khỏi chiến trường.
Người chiến thắng giờ nằm tĩnh lặng
Hồn Việt rạng ngời bay vút cao
Dòng người lặng lẽ đầu cúi thấp
Như dấu nỗi đau muốn thét gào.
Vẫn còn đâu đó bầy giả dối
Nước mắt nhằm che vết đen sì.
Âm mưu, tính toan trong bóng tối
Lợi ích thấp hèn dẫn bước đi.
Người nằm yên nghỉ, lo vận nước
Vầng trán ưu tư hằn nếp xưa.
Sĩ phu từng đám buồn…
HÀ NỘI CHIỀU CUỐI THU
Ta lững thững khoác tay người
Những vạt nắng cuối thu lẽo đẽo theo sau hình như thầm ghen tị
Thầm nghe trộm những ngọt ngào thủ thỉ
Người đánh rơi vào làn gió heo may trong lúc khoác tay, đầu nghiêng nhẹ bờ vai.
Ta thoáng nghe tiếng xào xạc vật nài
Từ những chiếc là khô sắc vàng đã nhợt nhạt
Ôi mùa thu xin cứ buồn man mác
Đừng bỏ đi để lại mình ta tím ngắt đông về.
Người đã khoác tay đi bên ta bao mùa đam mê
Mà chiều nay có khác chi đâu sao tự nhiên giống như…
NGÃ GỤC
Mai ta đi rồi. Bước chân lang thang cô đơn vô định
Giã từ một tình yêu ta đã say như từ muôn kiếp chưa bao giờ tỉnh.
Em có tiễn đưa để nâng đỡ ta như một sinh linh yếu đuối
Một lần cuối thôi, ta biết có thể nào quên lần cuối cùng này?
Em vẫn ở đây, ta hiểu nơi thế giới ngọt ngào ta từng đắp xây
Mà số phận nghiệt ngã phút giây đã biến thành nơi hoang vắng.
Ta rã rời không muốn thu xếp hành trang, chỉ một mình lẳng lặng
Bỏ quên ánh mắt thẫn thờ ở lại phía có em.
Mai ta đi sâu…
CHIỀU BÃO TỐ *
Chiều bão về trời hả hê mưa đổ
Em đi, để lại tôi trong cơn bão tố
Nỗi buồn tạt ngang bởi luồng giông gió
Câu yêu thương bị thổi bạt ướt rồi.
Em đi, quay lại chỉ mình tôi
Bão lòng chợt nổi lên vần vũ.
Những cảm giác cô đơn xưa cũ.
Hùa nhau cùng lúc ùn kéo về.
Nửa cuộc đời đuổi theo đam mê
Chiều nay dừng chân tìm mái hiên trú tạm.
Giữa cơn bão hé lòng người ảm đạm
Sao bỗng thèm ngón hồng em vuốt ve.
Chiều bão giông tôi tiễn em về
Nơi miền quê bình yên không nhỉ
Hòa…
ĐÊM QUA KHUNG CỬA SỔ CĂN HỘ
Ta lặng lẽ đứng bên cửa sổ căn hộ nhìn ra góc tây thành phố
Những ánh đèn đêm xa xa lấp loáng như dòng sông ánh sáng chở theo bao sắc màu.
Một nơi nào đó không xa ta hình dung khuôn mặt người với nụ cười quyến rũ.
Những nụ cười gắn trên đôi môi mọng xinh với ta chưa từng bao giờ thấy đủ
Người xoa dịu ta trước những nỗi đau chợt đến cư trú
trong cuộc đời ta, khi yêu người.
Đêm nay chỉ có nơi này một dòng sông thôi chảy theo ánh trăng rạng ngời
Dòng sông đã…