Trang trong tổng số 14 trang (131 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

TRỞ LẠI SÀI GÒN

Trở lại Sài Gòn
nhận diện những con đường
Vẫn những hàng cây xanh
vẫn nắng,
vẫn kẹt xe,
ồn ào,
náo nhiệt…
Nhưng khác xưa
Mình tôi đi âm thầm, da diết
Thương nhớ những con đường cùng anh ngắm lá me bay


Trở lại Sài Gòn
nhận diện dòng sông
Dạo qua đường Tôn Đức Thắng tôi ra Bến Bạch Đằng ngồi nghe gió hát
Lòng cồn cào
phảng phất hương ngày xưa thơm ngát
Giận chiếc hôn đầu để sóng cuốn tan

Trở lại Sài Gòn
vẫn quán nước quen thân
Nhận diện chỗ ngồi sau hàng…
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

VU VƠ
Em đi ngã nón qua cầu
Ta còn ở lại ví dầu câu thơ
Dòng sông bảy nhánh đợi chờ
Lòng ta là cả bến bờ bao dung.



Chuyến xe chở khách đường xa
Mang theo chút nắng quê nhà bao la
Hàng rào dâm bụt đỏ hoa
Nhớ mang một ít làm quà cho ta.



Ngó xem
mây trắng trên trời
Thầm thì lời gió ru hời tình ta
Ngước nhìn
nắng bỗng nhạt nhòa
Dịu dàng em hát …vỡ oà câu thơ.
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

THU

Em nhặt lá cho mùa thu tới
Đón gió sang như muốn đợi chờ
Sao vẫn giấu nụ cười e thẹn
Để thu về lại hóa bâng khuâng

Từng con phố âm thầm câu hát
Gió thu sang trải nhẹ trên đường
Phía xa vời còn chút nhớ thương
Câu thơ cũ đong đầy tha thiết

Em vẫn thế âm thầm mải miết
Tiếng yêu kia chẳng thốt nên lời
Thu chưa nói nên vàng cánh lá
Em ngại gì không đón thu sang?

Ta một mình trong cõi thênh thang
Ngây ngô quá lời yêu của gió
Vẫn lạ lùng vô tư của cỏ
Nên lặng…
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

NGẪU HỨNG THU

Thu phương nam không có lá vàng rơi
Chân trời tím phía nào xa ngai ngái
Ta đi qua cả một thời thơ dại
Dấu bài thơ trong áo trắng rộn ràng

Thu phương nam mang cái lạnh riêng mang
Giọt nắng cũng hiền theo từng nhịp guốc
Chiều lẳng lặng một vùng trời sương nhạt
Lất phất rơi rơi giọt  nước mắt trời

Phương nam mùa thu rót nhớ mù khơi
Hỏi tiếng gió thì thầm đêm trăn trở
Bình minh gọi mặt trời lên bỡ ngỡ
Trót đã riêng mang một kiếp mùa buồn

Tháng chín khai trường nhịp…
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

MỘT CHÚT LỚP 10

Nắng thu rực rở như vương miện
Hoàng tử mang theo vào lớp 10
Công chúa giã từ câu chuyện cổ
Cũng giã từ hai tiếng “nhà ngươi…”

Lời gọi đầu năm sao thật khó
Ngọng nghịu như hai vạt áo dài
Chẳng thể vô tư như lá cỏ
Của những ngày chung học cấp hai

Thời buổi những cô gái, chàng trai
Gọi “ai” như ca dao, xưa lắm!
Chút gì trong cõi lòng sâu thẳm
Từ ca dao em thốt thành lời

Ai chờ ai đi với ai ơi!
Giọng ai nhẹ như mây trôi tháng chín
Để ai nghe bỗng thấy đời ngọt…
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

NGÀY KHÔNG NHAU

Mai anh về với đất một mình
về với biển tình xưa đã hết
câu thơ cũ tan vào nhật nguyệt
thế rồi xong tro bụi càn khôn

Cũng bởi vì không tròn giấc mơ hoang
nên mộng mị cuốn trôi từng đêm lặng
lúc xa nhau chỗ nằm đơn lạnh
giọt yêu nào còn vương gối đêm đêm.

Cứ mỗi chiều, mỗi sáng, mỗi khuya...
anh cứ nhớ vòng tay ai khờ dại
ái ân nào mà mang theo mãi
lúc xa nhau đơn chiếc chỗ nằm...

Và cứ nghe đau đáu hoài mong
con tim nghẹn từng cơn thổn thức
đếm thời gian theo…
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

ƯỚC MƠ

Hạt nắng nào rớt lại phía sau lưng
Cho vạn vật một vùng trời ướt đẫm
Hình như giọt nước có màu xanh thẫm
Cũng bởi trong lòng biêng biếc những ước mơ

Mang tặng trời cả một đời thơ
Gọi mùa sang lơ ngơ hoài chiếc lá
Đêm lạnh lùng nghe tiếng mưa lả chả
Này giọt buồn, này giọt tủi cứ miên man…

Cũng bởi trong lòng chôn dấu những riêng mang
Nên chờ đợi một điều xem có thể
Mỗi khi trời nổi lên cơn dâu bể
Có một mái nhà sưởi ấm những tình thương.
Ảnh đại diện

Những chủ đề thơ bị lãng quên...

NGẪU HỨNG CAO NGUYÊN

Và đọng lại trên từng sợi cỏ
Ta đôi khi đâm nhớ nỗi buồn
Thảo nguyên cao rạt rào những gió
Hỏi thử đôi chân có chạy tới chân trời

Nghe gió ngựa lên đồi xuống dốc
Lặng im…
Hương hoa núi nở vàng
Bình minh biết là đêm sẽ hết
Thản nhiên đón nhận hạt sương tan

Những bức vẽ buổi chiều giăng tím
Không kịp về đợi phía trời xa
Chuông nhà thờ chạm vào hơi thở
Rừng thông như phủ kín mái nhà.

Nhặt ngàn sao trong đêm yên vắng
Rồi xâu theo một chuỗi sương nào
Giấc mơ…
Ảnh đại diện

Những chủ đề thơ bị lãng quên...

ĐÀ LẠT XANH

Se se lạnh đất trời Đà Lạt
Ngút ngàn xa một cõi thông xanh
Dòng thác đổ nuớc tung mình xanh ngát
Mây lững lờ cũng biêng biếc sắc xanh

Huyền diệu quá đất trời Đà Lạt
Cao nguyên xanh thở nhịp thanh bình
Vương quốc của muôn ngàn hoa cỏ
Chợt xanh lên theo bước lữ hành

Sớm trắng xoá sương mù Đà Lạt
Nhẹ bay theo dải áo lụa xanh
Che khuất dáng ngôi trường đại học
Nơi xanh lên những ước mơ đầu

Đà Lạt xanh, xanh mãi một màu
Quê hương cổ tích bao điều chưa nói
Về miền xuôi…
Ảnh đại diện

Thơ Mắt Bão

NGẪU HỨNG CAO NGUYÊN

Và đọng lại trên từng sợi cỏ
Ta đôi khi đâm nhớ nỗi buồn
Thảo nguyên cao rạt rào những gió
Hỏi thử đôi chân có chạy tới chân trời

Nghe vó ngựa lên đồi xuống dốc
Lặng im…
Hương hoa núi nở vàng
Bình minh biết là đêm sẽ hết
Thản nhiên đón nhận hạt sương tan

Những bức vẽ buổi chiều giăng tím
Không kịp về đợi phía trời xa
Chuông nhà thờ chạm vào hơi thở
Rừng thông như phủ kín mái nhà.

Nhặt ngàn sao trong đêm yên vắng
Rồi xâu theo một chuỗi sương nào
Giấc mơ…

Trang trong tổng số 14 trang (131 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài viết:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tìm trong:

Tên chủ đề:

Nội dung:

Người gửi:

Diễn đàn:

Gửi sau ngày (ngày/tháng/năm):

Gửi trước ngày (ngày/tháng/năm):