Cứ nghĩ ngàn đời thuyển sẽ chẳng rời xa Biển là thế, mênh mông là thế Sóng dâng lên dẫu cuộc đời dâu bể Thuyền vẫn trở về bên sóng nước mênh mông...
Đi xa rồi Thuyền vẫn nhớ ngàn năm Con sóng mở, lồng con thuyền trong đó Gió và cát chỉ là điểm nhỏ Sao chia lìa Thuyền Biển được đây?
Nhưng một ngày, gió bỗng đổi chiều xoay Cát bỗng nở Thuyền đi không về nữa Giận hờn Thuyền Biển gào lên giận giữ Sóng chẳng yên bình như thủa ấy ...ngày xưa
Tặng một người bạn thân rất thân, ở nơi xa luôn hướng về tôi nhé, trong tim tôi luôn luôn có hình bóng bạn!
Trở lại- MK
Chuyến đò chiều chở đầy kỷ niệm Đưa ai về với ký ức ngày xưa... Lấp dần đi một khoảng trống dư thừa Xoá vơi hết những gì lo cuộc sống!
Tôi trở về thăm một căn phòng trống vắng Kỷ niệm tràn đầy theo từng bước tôi đi Phố xá thị thành ngàn sao nơi tôi sống Tấp lập đường về nhưng tôi thấy bâng khuâng!
Trở về đây trong căn gác lặng im Chợt nghe tiếng nói cười của…
Đọc bài thơ này của bạn mình lại nhớ đến một bài thơ mà mình đã làm từ lúc Thiên niên kỷ mới chuyển giao, xin góp vui ở đây cùng các thành viên Thi viện. Nếu không hay kính mong các thành viên góp ý ạ, rất mong càng ngày càng nhận được nhiều trang thơ hay từ bạn.
Giây phút chào xuân!
Giây phút chuyển giao đã đến rồi Chào Thiên niên kỷ mọi người vui Cả nhà đón tết êm đềm thế Trướng rủ màm che hạnh phúc về!
Chào thế kỷ mới!
Tạm biệt nhé thế kỷ hai mươi Lồng ấm lắm những ngời sáng…
Hoa Hướng Dương Nắng đã trải dài trên cành lá Hoa Hướng dương làm điểm tựa chúng mình Bộ tứ nhé, ta cùng chung nhau bước Hoa điệp vàng rải lối mình đi!
Sợi dây vô tình? hay ngọn gió tương tri? Líu buộc lại, chúng ta và nhân loại Thế giới này có trăm điều mới lạ Đến bên ta trong mỗi lúc nói cười!
Bộ tứ ơi cho đến mãi ngàn đời Ta vẫn nhớ nụ cười trong ánh mắt Ta vẫn nhớ lúc chung cùng nhau hát Cùng nhau ca át cả những tiếng buồn
Rồi mai đây mỗi đứa mỗi phương Tìm cho ra một hướng…