Bài thứ nhất:

Như chiếc que diêm, loé sáng rồi tàn
Tôi giữ tàn diêm một góc thời gian
Nơi dấu tình sầu trăm ngàn lắng đọng
Đốt cháy vạn lần, khói thuốc khô khan.

Thà như giọt mưa, không thời thơ ấu
Vỡ trên tình em, tượng đá u sầu
Mưa vô tình cho tắt tàn lửa thuốc
Cho âm thầm, xin còn gọi tên nhau.