Nỗi lo hậu thế
Nhìn qua nghĩa địa mà lo
Ngắm từng ngôi mộ nhỏ to ngắn dài
Họ mong con cháu phát tài
Thi nhau thành quách lâu đài mọc lên
Trước là hiếu với Tổ tiên
Sau cầu lộc sống ở trên cõi trần
Quan trên cho đến thứ dân
Cố xây cho được mộ phần mình hơn
Phù điêu kẻ đắp người sơn
Gạch men ốp lát sạch trơn trong ngoài
Kẻ giàu xây cả long ngai
Người nghèo vây đất tính bài về sau
Thói đời thường bắt chước nhau
Kẻ ngu lầm lỗi người sau chịu phiền
Chết là quà tăng thiên nhiên
Hồn…
Tiễn chân con gái
Bố tiễn chân con đi lấy chồng
Bõ công chăm sóc tháng ngày mong
Mẹ mừng đôi trẻ tình yêu đẹp
Bố chúc hai con hạnh phúc trong
Sự nghiệp phát minh nhiều sáng kiến
Công danh kết quả được tuyên thông
Sống chung nghĩa ở như trông đợi
Cha mẹ nuôi con mới xứng công.
Thu Vắng
Gió mát trăng thanh thu lại về
Một mình thao thức dưới trăng khuya
Hiu hiu gió thổi lòng man mác
Bảng lảng mây bay dạ nhớ quê
Ngọc thỏ chẳng ai cùng ngắm ngợi
Chén quỳnh không kẻ chúc say mê
Nỗi niềm thi sĩ ai mà chẳng
Hạ bút đề thơ ngâm lấy nghe
Ngàn năm Thăng Long Hà Nội
Ngàn năm sáng chói đất kinh kỳ
Hào kiệt anh hùng nối sử thi
Giữ nước đánh tan quân Bắc đến
Yên dân quét sạch lũ tây đi
Dựng nên Tổ Quốc đời dân chủ
Xây lại non sông đại chính quy
Đổi mới hoà đồng toàn thế giới
Xứng danh con cháu nước long phi.
.. Hoang Thuc ..