NGHĨ THÌ NGHĨ VẬY THÔI
Anh muốn về lại khung cảnh rừng ngày ấy
Ngày ấy anh và những cây lá màu xanh
Khi bạn bè ngủ mình anh thường thưởng thụ
Nhấm nháp sự điềm nhiên thư thái giữa đại ngàn
Những ngày ấy cây lá nào cũng mới
Dẫu dấu chân anh xếp kín những lạch mòn
Khi chiều xuống anh lắng về đâu đó
Một tiếng hú gọi bầy hay tìm bạn xa xa
Những ngày ấy những ngày em chưa tới
Phần anh chẳng lo toan bận bịu gì nhiều
Con cá khô có khi cũng chống anh chắc dạ
Thêm nắm rau rừng ngọt cái vị canh chua
Những ngày ấy cho dù tuy mỏi mệt
Thực sự anh chẳng thấy vướng víu nề hà
Vốc nước suối đục cũng làm anh nhẹ nhõm
Bởi bụi rừng kia có những vẻ sạch rất riêng
Những ngày ấy anh đâu biết cô đơn nhung nhớ
Lại có thể nghiền anh mệt mỏi đến thế này
Những ngày ấy thi thoảng tuy trầy xước
Nhưng chỉ là gai rừng thiêu đốt ngoài da thôi
Nhưng những cánh rừng ấy đã từ lâu tơi tả
Ngay từ hồi đó anh đã biết nó thoi thóp đến từng giờ
Anh trở lại cũng đâu còn anh ngày ấy nữa
Dù tình anh với rừng vẫn vẹn chẳng phai phôi.
011119290112
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
QUA NGÔI LÀNG VẮNG
Chó tung tăng dọc đường
Cà phê trĩu lưng nương
Bò thả rông triền núi
Chiều trôi trong bình yên
Nắng nhạt dần sang đỏ
Thắm những cánh quỳ vàng
Cửa nhà ai vẫn mở
Bên gió trời lang thang
Biết người đang nơi đâu
Trời đã nghe lặng bóng
Chân dồn khua quạnh vắng
Tiếng hương quỳ ru đêm.
0911
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
TÌNH CẢNH
Năm qua chẳng đụng đến rừng
Cách nhau nửa bước bàn chân ngập ngừng
Vẫn gió từng trận mịt mùng
Cây dần tàn rụi mà lòng dửng dưng
Rừng kia đời với gió sương
Lọc chắt dòng nước ươm hương phía người
Mà giờ rừng lên đá ngồi
Phó đất màu mỡ mặc đời muốn sao
Sau đây rồi sẽ thế nào
Lục phân gỗ sót chia nhau còn cười.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
VẨN VƠ TÍ
Nếu mà giữ được những cánh rừng
Thì lo chi củi đốt
Chỉ lo cháy
Thú hoang cứ bay nhảy,
nồi nước cứ sùng sục sôi
Lũy tre bao mùa trong bão
Đất bờ bãi lại rất mềm
Và gió vẫn cứ giật vượt cấp mười hai
Vô vàn thứ linh tinh
Vô cùng điều ngẫm nghĩ
Thôi thì ta cứ ngẩn ngơ.
27.02.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
VỤN RỜI
Không thể di truyền
Những đường cong sau thẩm mỹ
Trách làm gì
khuôn mặt thằng con
giống hàng xóm hơn mình
Âm ỉ cháy
những dọc rễ hàng trăm năm tuổi
Chẳng hạt rừng nào mọc nổi
khi hạt lúa củ mì
chồm hổm mọc đè lên
Thưa thớt tiếng mang hú
trong đơn độc
rừng chiều
quạnh vắng
Thẩn thơ nhìn
không dáng dấp lang thang
Suối đâu biết
đời mình dài đến thế
Bước chân người
cây cối lũ lượt mau
Biết tất thảy
bấu víu vào trầm tích
Phút giây nào
Le lói chạnh lòng nhau.
05.03.13
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
THAM
Dịp nghỉ lễ rảnh rỗi
Vào làng cuỗm nhành lan
Gần mười năm biết việc
Lòng đã biết đến tham.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Dấu chân xoàm xoạp
khua trên đám lá rừng
cũng rụng tự ngàn năm...
Cái thú chơi
lũ nai con nhỏ gọn
xoe tròn trong dạ con
Vài ly thủy tinh trong vắt
Sánh vàng, dầm chất thu...
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook