Xuân Lộc đã viết
THẸN LÒNG
(Đường thi khoán thủ lẩy kiều)
DẪU tàn phai sắc của môi hồng
LÌA biệt chàng Kim tím nỗi mong.
NGÓ chẳng thấy người, sông đã cạn
Ý không tương ý,lạch thay dòng.
CÒN gì đâu nữa-thơ đà lạnh
VƯƠNG nặng làm chi –loan phím chùng.
TƠ tưởng mơ hồ trong quạnh vắng
LÒNG buồn man mác thẹn thêm lòng.
XuânLộc
-------------------------------
XIN ĐÁP,y đề
DẪU Chẳng tàn phai cũng bớt hồng
LÌA nhau Kim Trọng những chờ mong
NGÓ luôn cầu ước đi cùng hướng
Ý vẫn tưởng tơ chẳng lạc dòng
CÒN đó bài thơ, lòng vẫn vững
VƯƠNG đây lời ấy, dạ không chùng
TƠ vương lòng rối như tơ nhiện
LÒNG lại mênh mang thẹn với lòng
LỀU THƠ TRỌNG NGHĨA
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
SOI GƯƠNG
(Thơ vui)
Đối diện trước gương một gã quen
Mông lung nghĩ mãi chẳng ra tên.
Hai hàm răng xỉn nhìn không phẳng
Đôi mắt lồi to ngó chẳng duyên.
Vuốt má - y làm theo vuốt lại
Sờ râu - nó bắt chước sờ liền.
Là ai , trông cũng hao hao tớ?
Lão phá lên cười tựa kẻ điên!
Xuân Lộc
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Nguyễn Xuân Lộc đã viết:SOI GƯƠNG
(Thơ vui)
Đối diện trước gương một gã quen
Mông lung nghĩ mãi chẳng ra tên.
Hai hàm răng xỉn nhìn không phẳng
Đôi mắt lồi to ngó chẳng duyên.
Vuốt má - y làm theo vuốt lại
Sờ râu - nó bắt chước sờ liền.
Là ai , trông cũng hao hao tớ?
Lão phá lên cười tựa kẻ điên!
Xuân Lộc
Y đề
Ngó nghiêng một lão muốn làm quen
Hỏi mãi là ai chẳng nói tên
Đẹp mã thằng cha trông lịch lãm
Thanh tao lão ấy ngó tươi duyên
Mỉm cười nhái lại trông y hệt
Nheo mắt làm theo ngó giống liền
Tức quá vung tay cho cú đấm
Gương tan máu chảy hoá mình điên ...!
L.K.H 31/3/2014
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
LÊ KINH HUYỀN đã viết
SOI GƯƠNG
(Thơ vui)
Đối diện trước gương một gã quen
Mông lung nghĩ mãi chẳng ra tên.
Hai hàm răng xỉn nhìn không phẳng
Đôi mắt lồi to ngó chẳng duyên.
Vuốt má - y làm theo vuốt lại
Sờ râu - nó bắt chước sờ liền.
Là ai , trông cũng hao hao tớ?
Lão phá lên cười tựa kẻ điên!
Xuân Lộc
Y đề
Ngó nghiêng một lão muốn làm quen
Hỏi mãi là ai chẳng nói tên
Đẹp mã thằng cha trông lịch lãm
Thanh tao lão ấy ngó tươi duyên
Mỉm cười nhái lại trông y hệt
Nheo mắt làm theo ngó giống liền
Tức quá vung tay cho cú đấm
Gương tan máu chảy hoá mình điên ...!
L.K.H 31/3/2014
AI KIA ?
Nhìn đi nhìn lại… rõ là quen
Hẳn hắn gần đây, chẳng rõ tên
Nọ trán rô rô trông thật bướng
Kìa răng khênh khểnh rõ là duyên
Nắm tay giơ đấm , y giơ lại
Dương mắt trố lên , hắn trố liền
Hỏi vợ: “Rằng ai trong chỗ đó?”
Nhe răng vợ bảo : “Lão này điên !!! ”
Lều thơ trọng nghĩa
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
SOI GƯƠNG
(Thơ vui)
Đối diện trước gương một gã quen
Mông lung nghĩ mãi chẳng ra tên.
Hai hàm răng xỉn nhìn không phẳng
Đôi mắt lồi to ngó chẳng duyên.
Vuốt má - y làm theo vuốt lại
Sờ râu - nó bắt chước sờ liền.
Là ai , trông cũng hao hao tớ?
Lão phá lên cười tựa kẻ điên!
Xuân Lộc
Y đề
Ngó nghiêng một lão muốn làm quen
Hỏi mãi là ai chẳng nói tên
Đẹp mã thằng cha trông lịch lãm
Thanh tao lão ấy ngó t¬ươi duyên
Mỉm c¬ười nhái lại trông y hệt
Nheo mắt làm theo ngó giống liền
Tức quá vung tay cho có đấm
G¬ương tan máu chảy hoá mình điên ...!
L.K.H 31/3/2014
ẢO ẢNH
Nhìn xem ngó kỹ thật là quen,
Nhưng chẳng tài nào nhớ nổi tên!
Đểu cáng thì thôi, tia mắt nháy,
Tươi vui ra phết nét cười duyên!
Hắn luôn sững đó nghênh ngang lạ!
Mình có làm chi bắt chước liền!
Như thế là sao, xin cắt nghĩa!
Giữa hai người phải có ai điên!
Dương Hồng Kỳ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
ĐƯỜNG THI TUNG HOÀNH TRỰC KHOÁN
Bài xướng:
THƠ HÒA CHUNG
ĐƯỜNG tới vinh quang khó vạn lần
THI đàn mở hội đón tao nhân
GẮN anh họa xướng ngời trăm thể
KẾT chị bình phê rạng triệu phần
NIÊM vận cân bằng nên sắc ngữ
CÙNG từ đối xứng tạo thanh ngân
LUẬT thơ bảy chữ vào hay nhịp
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN.
LuongTu
Các bài họa:
ĐẾN VỚI THƠ
ĐƯỜNG đến bạn thơ chẳng một lần
THI nhau xướng họa với văn nhân.
GẮN từ tinh xảo sao cho đối
KẾT ý khôn ngoan để vẹn phần.
NIÊM luật chỉn chu mong tứ chuẩn
CÙNG từ hợp vận muốn thơ ngân.
LUẬT Đường đã có ngàn năm trước
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN.
Xuân Lộc
LẪM CHẪM
ĐƯỜNG lẫm chẫm đi té mấy lần
THI hoài lều chõng rớt vườn nhân
GẮN câu lặng lẽ mơ tìm ý
KẾT chữ buồn vui mộng góp phần
NIÊM đến tô màu nơi tứ trải
CÙNG về điểm sắc tiếng đàn ngân
LUẬT chi bùa ngải mê say thế
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN.
Ngọc Tình
CHƠI CỜ
ĐƯỜNG thế chông chênh biết mấy lần.
THI cờ ắt hiểu rõ lòng nhân
GẮN đôi pháo chiến yên toàn cõi.
KẾT cặp xe song chắc bội phần.
NIÊM yết sĩ lên, hòng triệt lộ.
CÙNG quăng tượng xuống, để bình ngân.
LUẬT đây chưa tỏ xin cùng họa.
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN
Huy Vụ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
BẠN THƠ
Mưa bụi kéo dài cuối tiết xuân
Làm ta thêm nhớ dáng hiền nhân.
Trao câu Lục bát lời êm ái
Gửi áng Đường thi tứ xuất thần.
Mê mải bao chiều nơi xướng hoạ
Say sưa lắm tối chốn thanh tân.
Mỳ tôm vài bát thơ ba bữa
Vẫn sáng hồn ai, dẫu bụi trần!
Xuân Lộc
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Nguyễn Xuân Lộc đã viết:
ĐƯỜNG THI TUNG HOÀNH TRỰC KHOÁN
Bài xướng:
THƠ HÒA CHUNG
ĐƯỜNG tới vinh quang khó vạn lần
THI đàn mở hội đón tao nhân
GẮN anh họa xướng ngời trăm thể
KẾT chị bình phê rạng triệu phần
NIÊM vận cân bằng nên sắc ngữ
CÙNG từ đối xứng tạo thanh ngân
LUẬT thơ bảy chữ vào hay nhịp
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN.
LuongTu
Các bài họa:
1. ĐẾN VỚI THƠ
ĐƯỜNG đến bạn thơ chẳng một lần
THI nhau xướng họa với văn nhân.
GẮN từ tinh xảo sao cho đối
KẾT ý khôn ngoan để vẹn phần.
NIÊM luật chỉn chu mong tứ chuẩn
CÙNG từ hợp vận muốn thơ ngân.
LUẬT Đường đã có ngàn năm trước
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN.
Xuân Lộc
2. LẪM CHẪM
ĐƯỜNG lẫm chẫm đi té mấy lần
THI hoài lều chõng rớt vườn nhân
GẮN câu lặng lẽ mơ tìm ý
KẾT chữ buồn vui mộng góp phần
NIÊM đến tô màu nơi tứ trải
CÙNG về điểm sắc tiếng đàn ngân
LUẬT chi bùa ngải mê say thế
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN.
Ngọc Tình
3. CHƠI CỜ
ĐƯỜNG thế chông chênh biết mấy lần.
THI cờ ắt hiểu rõ lòng nhân
GẮN đôi pháo chiến yên toàn cõi.
KẾT cặp xe song chắc bội phần.
NIÊM yết sĩ lên, hòng triệt lộ.
CÙNG quăng tượng xuống, để bình ngân.
LUẬT đây chưa tỏ xin cùng họa.
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN
Huy Vụ[/quote]
4. ĐẾN VỚI NÀNG THƠ
ĐƯỜNG tới Nàng thơ khó cũng lần
THI đàn đóng góp của Thi nhân
GẮN huynh với đệ- tình không đổi
KẾT đệ với huynh- nghĩa bội phần
NIÊM đúng Bài ra còn lắng đọng
CÙNG vần thơ họa lại vang ngân
LUẬT Đường thất ngôn cùng hòa nhịp
LỤC BÁT HÒA CHUNG ĐIỆU VỚI VẦN
NGHĨA HOÀ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
.
SOI GƯƠNG
(Thơ vui)
Đối diện trước gương một gã quen
Mông lung nghĩ mãi chẳng ra tên.
Hai hàm răng xỉn nhìn không phẳng
Đôi mắt lồi to ngó chẳng duyên.
Vuốt má - y làm theo vuốt lại
Sờ râu - nó bắt chước sờ liền.
Là ai , trông cũng hao hao tớ?
Lão phá lên cười tựa kẻ điên!
Xuân Lộc
Y ĐỀ
Ngó nghiêng một lão muốn làm quen
Hỏi mãi là ai chẳng nói tên
Đẹp mã thằng cha trông lịch lãm
Thanh tao lão ấy ngó tươi duyên
Mỉm cười nhái lại trông y hệt
Nheo mắt làm theo ngó giống liền
Tức quá vung tay cho cú đấm
Gương tan máu chảy hoá mình điên ...!
L.K.H 31/3/2014
AI KIA ?
Nhìn đi nhìn lại… rõ là quen
Hẳn hắn gần đây, chẳng rõ tên
Nọ trán rô rô trông thật bướng
Kìa răng khênh khểnh rõ là duyên
Nắm tay giơ đấm , y giơ lại
Dương mắt trố lên , hắn trố liền
Hỏi vợ: “Rằng ai trong chỗ đó?”
Nhe răng vợ bảo : “Lão này điên !!! ”
Lều thơ trọng nghĩa
ẢO ẢNH
Nhìn xem ngó kỹ thật là quen,
Nhưng chẳng tài nào nhớ nổi tên!
Đểu cáng thì thôi, tia mắt nháy,
Tươi vui ra phết nét cười duyên!
Hắn luôn sững đó nghênh ngang lạ!
Mình có làm chi bắt chước liền!
Như thế là sao, xin cắt nghĩa!
Giữa hai người phải có ai điên!
Dương Hồng Kỳ
CHÁN RỒI…GƯƠNG MẶT…
Chán ròi…bộ mặt…đã thành quen
Sao chẳng ra hồn…giống cái tên ???
Từ trẻ biết rằng không có hậu
Về già càng thấy chỉ vô duyên
Cố cười làm dáng - Bưng miệng vội !
Nhịn mếu sửa hình - Bịt mắt liền !
Thôi trót hình hài cha mẹ đẻ
Đấm bừa gương vỡ…có mà điên !
MinhtamDo
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CHÁN RỒI…GƯƠNG MẶT…
Chán ròi…bộ mặt…đã thành quen
Sao chẳng ra hồn…giống cái tên ???
Từ trẻ biết rằng không có hậu
Về già càng thấy chỉ vô duyên
Cố cười làm dáng - Bưng miệng vội !
Nhịn mếu sửa hình - Bịt mắt liền !
Thôi trót hình hài cha mẹ đẻ
Đấm bừa gương vỡ…có mà điên !
MinhtamDo
Cố cười làm dáng - Bưng miệng vội !
"miệng" => "mồm".
Đôi lúc chúng ta có sơ suất-là chuyện thường tình .
Cảm ơn các thi hữu đã hoạ -quá vui!
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook