DU THƠ XỨ MƯỜNG
Kính tặng bác Hồng Vân
Đến hội du thơ với xứ mường
Bao nhiêu kỷ niệm mãi còn vương
Ươm tình dệt tứ bừng muôn sắc
Thả ý gieo vần toả vạn hương
Điệu múa say lòng người đi nhớ
Câu ca đẫm dạ khách về thương
Giao lưu đoàn kết nhiều dân tộc
Bạn hữu gần xa quý xứ Mường.
Ngày 12/5/2016
Tạ Tân Tiến
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ngày Hội Non Sông
[ Bát vĩ a ]
Loa đài sáo nhạc vọng ngân nga
Chờ đón tinh hoa kiến tạo đà
Nghĩa vụ thi hành đừng nấn ná
Lợi quyền thực hiện chớ xuê xoa
Chọn người trí đức , hưng làng xã
Bầu bậc tài minh , thịnh nước nhà
Ngày hội hân hoan bừng khắp ngả
Vang lừng tiếng hát quyện lời ca.
Câu Đối
Chọn bậc hiền tài hưng đất nước
Bầu người trí đức thịnh quê hương.
Ngày 22 – 5 - 2016
Luyện Văn Bảng
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Bài xướng: CẢNH GIÀ
Hồ Văn Thiện
Chân chậm mắt mờ răng rụng thưa
Tuổi già lắm lúc nghĩ như thừa
Tính thần hăng hái khi vào mạng
Xương cốt mỏi nhừ lúc trở mưa
Sức khoẻ cần mua không kẻ bán
Thơ văn muốn bán chẳng ai mua
Đem câu viêu mạng tìm vui thú
Bóng cả thức thời phải khác xưa !
Bài hoạ của Văn Cường:
LÃO ĐÁO
Da mồi tóc bạc miệng răng thưa
"Cái ấy" từ lâu đã bị thừa (!)
Mỏi cẳng làm ngơ trò trống mái
Vui mồm phét lác chuyện mây mưa
Thơ văn đích thực - thờ, không bán
Tước vị phù du - ghét, chẳng mua
Túc tắc giao lưu qua mạng ảo
Vui vầy bạn cũ nhớ thời xưa.
VĂN CƯỜNG
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
BÀI THƠ HAY (viết theo điệu & lời thơ cũ:Từ 1935-40); TÔI CHUYỂN LÊN TV
ĐỂ CÁC BẠN CÙNG CẢM NHẬN.
Phùng Thị Hồng Vân
ĐỜI VẮNG EM RỒI SAY VỚI AI
Vũ Hoàng Chương (1916 – 1976)
Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu,
Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu.
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối,
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.
Trai lỡ phong vân gái lỡ tình,
Này đêm tri ngộ xót điêu linh,
Niềm quê sực thức lòng quan ải,
Giây lát dừng chân cuộc viễn trình
Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lá hoa dung,
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo,
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.
Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay.
Buồn mưa, trăng lạnh: nắng, hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say.
Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai.
Ra đi chẳng hứa một ngày mai.
Em ơi! lửa tắt bình khô rượu,
Đời vắng em rồi say với ai?
Phương Âu mờ mịt lối quê Nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây, người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng?
Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi,
Thoảng gió... trà mi động mấy bông.
VŨ HOÀNG CHƯƠNG
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Bài xướng:
CẢNH GIÀ
Chân chậm mắt mờ răng rụng thưa
Tuổi già lắm lúc nghĩ như thừa
Tính thần hăng hái khi vào mạng
Xương cốt mỏi nhừ lúc trở mưa
Sức khoẻ cần mua không kẻ bán
Thơ văn muốn bán chẳng ai mua
Đem câu viêu mạng tìm vui thú
Bóng cả thức thời phải khác xưa !
Hồ Văn Thiện
Bài hoạ:
LÃO ĐÁO
Da mồi tóc bạc miệng răng thưa
"Cái ấy" từ lâu đã bị thừa (!)
Mỏi cẳng làm ngơ trò trống mái
Vui mồm phét lác chuyện mây mưa
Thơ văn đích thực - thờ, không bán
Tước vị phù du - ghét, chẳng mua
Túc tắc giao lưu qua mạng ảo
Vui vầy bạn cũ nhớ thời xưa.
Trần Văn Cường
Bài hoạ :
THƠ TẶNG ĐỜI
Nghe thơ tuyệt hảo, dạ xin thưa:
- Chữ nghĩa lâu nay hổng có thừa!
Bỡn nguyệt, đùa hoa tung sắc nắng
Cười mây, cợt gió rắc làn mưa
Đường thi bác học - vui, không bán
Lục bát uyên thâm- thích, chẳng mua
Để lại đời sau ngàn tứ đẹp
Muôn năm hậu thế nhớ người xưa.
Quang Chính
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
hongvan28 đã viết:
Bài xướng: CẢNH GIÀ
Hồ Văn Thiện
Chân chậm mắt mờ răng rụng thưa
Tuổi già lắm lúc nghĩ như thừa
Tính thần hăng hái khi vào mạng
Xương cốt mỏi nhừ lúc trở mưa
Sức khoẻ cần mua không kẻ bán
Thơ văn muốn bán chẳng ai mua
Đem câu viêu mạng tìm vui thú
Bóng cả thức thời phải khác xưa !
Bài hoạ của Văn Cường:
LÃO ĐÁO
Da mồi tóc bạc miệng răng thưa
"Cái ấy" từ lâu đã bị thừa "!"
Mỏi cẳng làm ngơ trò trống mái
Vui mồm phét lác chuyện mây mưa
Thơ văn đích thực - thờ, không bán
Tước vị phù du - ghét, chẳng mua
Túc tắc giao lưu qua mạng ảo
Vui vầy bạn cũ nhớ thời xưa.
VĂN CƯỜNG
Y đề khác vận
THÂN GIÀ
Già rồi “của nọ “ có như không
“Hứng chí” chi mà chẳng thấy phồng
Nhớ lại khi xưa nhìn đã động
Vãn hồi lúc đó thấy như sông
Đêm ngày tưởng cứ vào trong mộng
Ngày tháng vẫn mơ đến trái bồng
Tóc rụng răng thưa thôi ”gõ trống”
Chờ năm đợi buổi để ra đồng
N-H
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
HOA KỶ NIỆM
Tim tím bằng lăng - Tím phố phường
Xen màu phượng vĩ đỏ thân thương
Bông nào gửi nhớ miền sâu thẳm
Kỷ niệm buồn vui dưới mái trường.
Ngày 4/6/2016
Hồng Vân
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
HOA BẰNG LĂNG
Kính tặng thi tỷ Hồng Vân!
Bằng Lăng kiêu hãnh quẩy hè sang
Rực rỡ đường yêu thắm xóm làng
Ấn Độ quê cha dâng ánh biếc **
Việt Nam đất mẹ toả hào quang
Lá xanh tình nghĩa bao duyên dáng
Hoa tím thuỷ chung thật rộn ràng
Trái đất lung linh huyền ảo sắc
Đời vui hạnh phúc đẹp mơ màng.
Hè 2016 – Quang Chính
**Ghi chú: Cây bằng lăng có nguồn gốc từ Ấn Độ
Trong Y học truyền thống châu Á dùng lá bằng lăng nước để trị đau bao tử và bệnh tiểu đường.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Cảm ơn anh QUANG CHÍNH về bài thơ; Rất tâm đắc!
Bạn tôi đã dùng lá bằng lăng chữa tiểu đường; kết
quả rất khả quan anh ạ!
hongvan28
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook