Trang trong tổng số 104 trang (1032 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [95] [96] [97] [98] [99] [100] [101] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tường Thụy


VÁY NGẮN


Váy em ngắn quá
Trời ơi!
Bây giờ mới biết em tôi chân dài
Ngắn thêm tóc, cao thêm giày
Trêu ngươi nhau đến thế này thì thôi.


TT

Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Baythi

***

Ngắn dài thì có sao đâu
cả khi không váy có sầu chi ai
đôi chân mặc ngắn hay dài
Sợ nhất trán ngắn, mắt ngoài trời xa
                      
Bảy Thi                                     
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đặng Ân

lâu ngày mới ghé qua đây
thăm anh Tường Thuỵ lâu nay sao rồi?
mừng vì... "váy ngắn quá trời"
là anh Thuỵ vẫn vui như ngày nào
^_^!
muốn làm cuộc đời mình dài thêm thì cứ làm cho nó u buồn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tường Thụy


Xin chào Đặng Ân và Bảy Thi;
Lâu nay không ngó ngàng đến nhà cửa, giờ mới biết hai bạn ghé thăm, không kịp đáp lễ, mong đại xá nhé :)


BIỂN MƯA


Em đi chơi biển gặp mưa
Ở nhà nắng gắt.
Lại thưa gió trời.

Nắng như đốt cháy hồn người
Mưa dai dẳng quá
Như lời trái tim
Lo rằng mưa ướt áo em
Lo biển động
Lại lo đêm sớm về.

Muốn làm bóng mát chắn che
Gửi cho em chút nắng hè nơi anh.


14/7/2011
TT


Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quế Chi

Hôm nay mưa tạnh rồi anh
Trả cho anh chút nắng hanh vay hè
Rằm trăng huyền ảo đam mê
Đừng lo biển động , đêm về mặc em


Hề hề!
Có một lời yêu ngỏ muộn màng
Mà thành mong nhớ cháy tâm can
TT
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

A.N.

VÁY NGẮN

Váy ngắn mà chân lại dài
Em như miếng sụn trêu người răng long
Thương anh Tường Thuỵ vô cùng
Trời sao không để lực tòng với tâm???

( Có gì sách mé xin đại ca lượng thứ )
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

DuongNoi

Tường Thụy đã viết:
KHÓC EM

Thế là từ nay mãi mãi mất em rồi
Anh gục khóc. Và thấy mình bất lực
Một cánh tay lìa, một phần cốt nhục,
Một phần đời ... cay đắng lắm em ơi.

Sẽ chẳng thể nào anh quên nổi hôm nay
Ngày định mệnh, đau thương và mất mát
Xung quanh em màu tang và nước mắt
Dải băng đen ..., nghi ngút nén hương trầm ...

Giờ em đi, một khoảng trống lạnh lùng
Những phiền muộn từ nay chẳng còn em san sẻ
Rồi mai nữa (anh bàng hoàng chợt nghĩ)
Lúc trời chiều, bóng xế chẳng còn em.

Kỷ niệm hiện về từ ký ức xa xăm
Em bốn tuổi, biết những ngày đứt bữa
Tuổi thơ ấu trôi qua trong tủi hổ
Anh đâu biết nhường em cho hết phần mình.

Sao lúc thiếu ăn không chỉ đói riêng anh
Lúc thiếu áo không chỉ mình anh rách
Em thì nhỏ, cảnh nhà thì quẫn bách
Chịu nỗi cơ hàn, sao không chỉ riêng anh.

Định mệnh trái ngang, em bạc phận đã đành
Càng thương quá một đời em vất vả
Khát vọng, ước mơ ... tất cả đều dang dở
Tất cả giờ đây bỏ lại dọc đường đời.

Anh biết em đã mệt mỏi lắm rồi
Với những toan lo, chuyện nhân tình thế thái
Em nhắm mắt không một lời trăng trối
Vết thương lòng đau tận phút lâm chung.

Rồi em đi, như thể đã dứt lòng
Như trốn chạy nỗi đau trần thế
Như xa lánh những gì vô nghĩa:
Địa vị, lợi danh, tham vọng sang giàu ...

Cuộc sống chẳng dài, xin hãy gắng thương nhau
Vì đồng loại, xin rộng lòng nhân ái
Người đã chết cần đâu lời sám hối
Cũng chẳng cần đâu giọt nước mắt muộn màng.

Tất cả đã về đây, lặng lẽ đứng thành hàng
Giờ vĩnh biệt em ngào ngạt hương huệ trắng
Em có nghe lời những người đang sống
Nói với em. Và với cả chính mình.

Anh từ trong sâu thẳm cõi tâm linh
Thấy máu chảy, đau khoét vào tim óc
Thấy em về nhìn anh đầy nước mắt
Anh ngồi bên lặng vuốt tấm thân gầy.

Em nằm đây, một thước đất phủ dày
Một thước đất, cắt chia là mãi mãi
Anh đứng lặng trước nấm mồ đất mới
Ráng chiều pha, nhập nhoạng bóng cô hồn.

Cầu mong em yên nghỉ cõi vĩnh hằng
Anh còn đó với dòng đời oan trái
Để tiếc thương em suốt phần đời còn lại
Một kiếp người đầy nghiệp chướng trần ai.

Hẳn chừng em vẫn ẩn hiện đâu đây
Dãu cách biệt âm dương, em hiểu lời anh nói
Căn nhà nhỏ, màn đêm buông, gió nổi
Em không về, còn anh thức thương em.

Nay khóc em đây, đứt từng khúc ruột mềm
Đau đớn quá làm sao anh chịu nổi
Thắp nén hương này giã từ em phút cuối
Xin em về, chứng giám tấm lòng anh ./.

NT
Một bài thơ thật xúc động nghẹn ngào day dứt,ước sao người em nằm xuống nghe đc những vần thơ của người anh,anh thân mến,xin chia buồn với anh và gia đình về sự ra đi của em anh,em anh đã về với Phật và đã thật sự Tự Do. Tôi tin chắc rằng em anh sẽ luôn luôn bên cạnh anh,phù hộ cho a và những người anh yêu thương.
Bài thơ dài như nén hương vòng,dồn dập,nặng tự sự,hối hận, điều mà ai cũng có cảm xúc trước sự ra đi của người mình yêu thương. Cũng lâu quá rồi Duongnoi tôi mới trải qua cảm giác nghẹn ngào khi đọc một bài thơ. Tấm lòng của anh dành cho em anh sẽ là ngọn lửa vĩnh cửu....
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tường Thụy

@ Bạn DuongNoi: Cảm ơn bạn. Đây là một bài thơ nhận được nhiều phản hồi nhất. Có lẽ vì cái tình là thật nên đã vượt lên được những câu chữ còn vụng về.

@ Bạn Quế Chi & A.N.: cảm ơn các bạn vào thăm và để lại thơ vui.

Chúc các bạn vui
Giá mà đừng lạc lá thư
Tôi đừng vụng dại, vần thơ đừng buồn


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đặng Ân

EM ĐÃ MẤT TRƯỚC KHI NGÀY MẤT



em đã mất trước khi ngày mất

sẽ còn gặp nhau nhưng em không là em cũ

ngửng cổ tu một tiếng cười khan

tôi trở về một dấu chấm than

nhỏ nhoi tuyệt vọng

khản giọng gọi bầy tao tác hoàng hôn


em đã mất khi ngày chưa kịp mất

sẽ còn gặp nhau nhưng em không là em cũ

vẫn phều phào

đứt quãng

gọi hụt hơi


ngày em đi bỏ lại quanh tôi

nụ cười héo hom hem miệng phập phều đôi môi trống

trệu trạo hạt cơm lười nảy trên răng môi khô rốc thở niềm tin qua điếng đời khốn khó

nằm vắt vẻo dốc trần ai


ngày em đi

nghe gió bấc lòn qua nếp áo

thấy bóng mình rơi những đốt xương rời

tình đã ngã sang màu lau chín

còn lại đây cơn nhớ rụng tơi bời.
muốn làm cuộc đời mình dài thêm thì cứ làm cho nó u buồn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nắng Mới

Anh à, em mang một nét thu riêng sang tặng anh nè

BÂNG QUƠ

Anh đem thu đến đây rồi
Lối thu xưa biết ai ngồi ngóng ai
Cúc tần đọng giọt sương mai
Tưởng như giọt lệ ướt ngoài bờ mi
Vui chân anh cứ bước đi
Vần thơ cứ thả ... nhớ gì đến em
Út kưng gọi mãi thành quen
Út ... trong giấc mơ đêm
Ước gì.

21/8/2011


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 104 trang (1032 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [95] [96] [97] [98] [99] [100] [101] ... ›Trang sau »Trang cuối