Trang trong tổng số 36 trang (359 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Haithanhsl

Anh   Phương đã viết:
..........GẶP NHAU.............

Ta gặp nhau giữa thủ đô vàng nắng
Một vòng tay dang rộng đón vòng tay
Chẳng phải nhân tình sao phảng phất men say
Âm hưởng ấy sẽ theo ta mãi mãi

Ban có biết trong lòng ta áy náy
Chúng mình chưa nói hết nỗi niềm
Gặp nhau rồi ta thương bạn nhiều hơn
Chỉ tiếc rằng chúng mình xa ngái quá

Chút quà quê bạn nhận giùm ta nhé
Tấm lòng thành của người xứ rừng xanh
Chia tay nhau ta hẹn một ngày lành
Ta lại bên nhau cho thoả niềm nhung nhớ

.......................AP....................
À té ra họ lén gặp nhau
Để mình ta ngập tràn trong nhung nhớ
Con gà tồ tưởng ngốc theo muôn thuở
Đến bây giờ mới lộ tính ranh ma
Họ trao nhiều...
            mà không giành một chút cho ta
Chẳng công bằng-sao mà lô cốt thế
Tiếc công quá :giữa rừng sâu lặng lẽ
Nghe tiếng gà...ta lại nhớ về ai

  Haithanhsl 06*04*2012
Thời gian rồi sẽ trôi qua
Nghĩa tình bè bạn mặn mà chẳng phai
Ai lên phố núi hỡi Ai
Khi về nhớ mãi mắt Ai dõi nhìn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

Có lẽ nào!


Có lẽ nào phải quên thật hay sao?
Những dấu yêu ta trao nhau chiều ấy
Nụ hôn đầu nồng nàn rực cháy
Có lẽ nào thu xóa dấu chân qua
Bao tháng năm tửơng đã rời xa
Ta gặp nhau nhận ra nhau qua từng trang viết
Ai gợi lại những nhớ thuơng da diết
Mối tình nồng ...hai đứa...lén yêu đương...!
Hai chúng ta hai nẻo rẽ con đường
Sao sóng nhạc con tim quyện chặt
Hai nỗi nhớ ở hai bờ ngăn cách
Đêm canh tàn lại vọng về nhau
Tuổi trẻ qua đi giờ tóc đã nhuốm màu
Sao trái cấm mãi xanh để chúng mình chờ đợi
Xa cách vô tình ...chúng mình không thể hái
Có lẽ kiếp này ...ta thực sự lỗi mùa cau...
Có lẽ kiếp này phải quên thật hay sao?
Khi mỗi chiều ngắm hoàng hôn âu yếm núi
Em ứa lệ thấy lòng mình buồn tủi
Mắt mặn môi hồng lòng quặn một nỗi đau
Có lẽ nào ...phải quên thật hay sao?

Thơ con gà
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Haithanhsl

QUÊ MÌNH

Dù xa cách núi cách, cách đồi
Quên sao quê mẹ hỡi người,người ơi
Dẫu rằng nhà mái cọ thôi
Áo bà ba gụ mồ hôi ướt đầm

Cơm đạm bạc, quả cà rau muống
Ngọn mồng tơi nấu mắm thơm nồng
Tình quê ngan ngát lúa đòng
Hương cỏ may nhắc,cho lòng nhớ ai

Anh qua bao chặng đường dài
Lầu cao, giường đệm, gót hài, phố đông.
Đâu bằng dáng em bên sông
Con đò sào cắm, nắng hồng ban mai

10*04*2012 - Haithanhsl
Thời gian rồi sẽ trôi qua
Nghĩa tình bè bạn mặn mà chẳng phai
Ai lên phố núi hỡi Ai
Khi về nhớ mãi mắt Ai dõi nhìn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

.....ANH...........
Anh nói hay không thật
Em nói thật không hay
Bởi nếu hay mà thật
Em sẽ giỏi như Thầy

.............AP..................
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

..........ANH..........

Xin đừng nhắc làm chi
Em con gà nhỏ đã không còn tồn tại nữa
Ly cà phê vẹn nguyên không vơi một giọt nhỏ
Cõi dương gian chẳng bốc khói nguội tanh....

Hãy quên em đi nghe anh
Bông hoa nhỏ giữa rừng xanh không gả vào không lối rẽ
Bốn mùa cọ che thiếu nắng mưa đơn lẻ
Có gì đâu khoe sắc thắm với đời

Hãy quên em đi ...vì sao nhỏ chơi vơi
Đang hấp hối trước đám mây đen ùn ùn kéo tới
Nỗi khổ đau bên ngả đời đang đợi
Thôi nhé từ nay vĩnh viễn mất con gà

............GÀ SAY RƯỢU ...................
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
XUÂN TRONG AI

Ôi tất cả đã trở thành ảo mộng
Có buồn nào cho hai đứa chẳng thể nhau
Mỗi khi nhớ về phương trời xa thẳm
Ngắm đào phai rới lệ vương thầm

Em đã hứa mùa xuân hoa thắm
Hai chúng mình chung mộng  yêu đương
Nhưng có lẽ ...ta gặp nhau không dễ
Bởi chẳng chung lối bước ....đời thường

Những nỗi nhớ cứ oằn trong nỗi nhớ
Nên xuân buồn cái lạnh buốt thịt da
Anh đã nói tình ta là bến mộng
Xuân muộn trong ai ....nước mắt nhoà...

..................AP....................


Ngày tình nhân không còn tình nhân

Xa ngáy rồi !chuyện ngày lễ tình nhân,
Nỗi nhớ cô đơn oằn trong nỗi nhớ!
Ta vô ngã với tình yêu rộng mở,
Nghe giọng ru hồn chao đảo bước chân.

Em đón nhận đoá hồng nhung trao tặng,
Để hương tình viên mãn nở trong đêm,
Vị ngọt đôi môi thoả mộng khát thèm,
Giữa khoảng không gian êm đềm lãng mạn.

Không ngờ được hạnh phúc sớm lụi tàn,
Ta xa nhau để lòng vơi gánh nặng,
Ngày tình nhân chẳng còn người tình nhân,
Má môi em có nhạt màu nồng thắm?

Đoá hồng mới ta gởi cõi xa xăm,
Nhờ thánh Valentin tìm ra người nhận,
Bến mộng năm xưa chìm trong tỉnh lặng,
Sao đầy trời sao lẽ nửa vầng trăng?
Hmhiennhan
 


             BẾN MONG

Em mãi lặng thầm xây một bến mong
Bao thu qua đông về xuân lại đến
Mùa tình yêu ....vạn vạn đôi chim én....
Xây nồng nàn anh có biết không anh ?

Em biết chuYện tình mình như làn gió qua nhanh
Tuổi xuân thì hai ta không còn nữa
Chỉ có chăng trái tim nồng nhen nhóm lửa
Kỉ niệm ngày nào ta đã trao nhau....!

Ôi chuyên xưa nghi tới em thấy đau
Oằn trong tim một trái tình yêu đỏ
Bông hồng ấy em vẫn còn lưu đó
Ai bảo rằng kỉ niệm dễ mờ phai

VELENTIN em đọc thơ ai
Nhân đoá hồng....dẫu rằng bông hồng ảo
Thấy trái tim mình thì thầm mách bảo
Rằng thấy thương người ở tận chốn xa xăm

........Mùa tình yêu quá đỗi
                     .........nhớ mong !

...................AP.......................
 Khát vọng tuổi hoàng hôn

Chúng mình thầm lặng chung xây bến mộng,
Qua mấy năm rồi em nhớ không em?
Những khát vọng đè nén mãi trong lòng,
Mà dấu ái còn cách xa điểm hẹn.

Ngày tháng trôi êm qua tuổi xuân thì,
Chỉ còn đôi tim nồng nàn ánh lửa,
Anh buồn hát bản "Ngày xưa Hoàng thị..."
"Em tan trường về..." vắng kẻ đón đưa.

Cánh phượng hồng đỏ thắm trong nắng mưa,
Như mối tình đầu anh trao em đó,
Kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò,
Ngày lễ tình nhân bổng về gỏ cửa.

Tình đã xế chiều không ngờ nghệch nữa,
Mà lắng sâu mộng thắm nửa cuộc đời,
Hy vọng chúng mình đến miền đất hứa,
Dù phải gian truân góc biển chân trời
Hmhiennhan
..............VONG TÌNH THƠ.....................

Ôi tất cả đã vào kỉ niệm
Bởi chúng ta giờ đã chẳng chung đương
Nhưng ngày tháng không nguôi nối nhớ thương
Vần thơ vọng đưa ta về thời thơ âu

Người có thấy tiếng ve về gọi nắng
Gọi phượng hồng rực rỡ cánh khoe
Lòng em đây nối nhớ cứ vọng về
Thuở chúng mình bên nhau ...ta áo trắng ...

Ai hái hoa tặng ai bên cầu vắng
Kệ hoàng hôn tắng nắng ngủ vùi
Cái nồng nàn sưởi ấm ....người ơi ...
Trong trái tim em ...cả một trời nhung nhớ ...

Hai chúng mình không duyên nhưng nợ
Đã bao mùa vẫn chẳng thể quên nhau
Kiếp vợ chông hai chúng mình đã lỡ  
Nhưng chẳng thể quên ...người hỡi mối tình đầu .........

........THƠ HAY PHUƠNG HOA VUI .........................
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
Anh Phương đã viết:
hmhiennhan đã viết:
XUÂN TRONG AI

Ôi tất cả đã trở thành ảo mộng
Có buồn nào cho hai đứa chẳng thể nhau
Mỗi khi nhớ về phương trời xa thẳm
Ngắm đào phai rới lệ vương thầm

Em đã hứa mùa xuân hoa thắm
Hai chúng mình chung mộng  yêu đương
Nhưng có lẽ ...ta gặp nhau không dễ
Bởi chẳng chung lối bước ....đời thường

Những nỗi nhớ cứ oằn trong nỗi nhớ
Nên xuân buồn cái lạnh buốt thịt da
Anh đã nói tình ta là bến mộng
Xuân muộn trong ai ....nước mắt nhoà...

..................AP....................


Ngày tình nhân không còn tình nhân

Xa ngáy rồi !chuyện ngày lễ tình nhân,
Nỗi nhớ cô đơn oằn trong nỗi nhớ!
Ta vô ngã với tình yêu rộng mở,
Nghe giọng ru hồn chao đảo bước chân.

Em đón nhận đoá hồng nhung trao tặng,
Để hương tình viên mãn nở trong đêm,
Vị ngọt đôi môi thoả mộng khát thèm,
Giữa khoảng không gian êm đềm lãng mạn.

Không ngờ được hạnh phúc sớm lụi tàn,
Ta xa nhau để lòng vơi gánh nặng,
Ngày tình nhân chẳng còn người tình nhân,
Má môi em có nhạt màu nồng thắm?

Đoá hồng mới ta gởi cõi xa xăm,
Nhờ thánh Valentin tìm ra người nhận,
Bến mộng năm xưa chìm trong tỉnh lặng,
Sao đầy trời sao lẽ nửa vầng trăng?
Hmhiennhan
 


             BẾN MONG

Em mãi lặng thầm xây một bến mong
Bao thu qua đông về xuân lại đến
Mùa tình yêu ....vạn vạn đôi chim én....
Xây nồng nàn anh có biết không anh ?

Em biết chuYện tình mình như làn gió qua nhanh
Tuổi xuân thì hai ta không còn nữa
Chỉ có chăng trái tim nồng nhen nhóm lửa
Kỉ niệm ngày nào ta đã trao nhau....!

Ôi chuyên xưa nghi tới em thấy đau
Oằn trong tim một trái tình yêu đỏ
Bông hồng ấy em vẫn còn lưu đó
Ai bảo rằng kỉ niệm dễ mờ phai

VELENTIN em đọc thơ ai
Nhân đoá hồng....dẫu rằng bông hồng ảo
Thấy trái tim mình thì thầm mách bảo
Rằng thấy thương người ở tận chốn xa xăm

........Mùa tình yêu quá đỗi
                     .........nhớ mong !

...................AP.......................
 Khát vọng tuổi hoàng hôn

Chúng mình thầm lặng chung xây bến mộng,
Qua mấy năm rồi em nhớ không em?
Những khát vọng đè nén mãi trong lòng,
Mà dấu ái còn cách xa điểm hẹn.

Ngày tháng trôi êm qua tuổi xuân thì,
Chỉ còn đôi tim nồng nàn ánh lửa,
Anh buồn hát bản "Ngày xưa Hoàng thị..."
"Em tan trường về..." vắng kẻ đón đưa.

Cánh phượng hồng đỏ thắm trong nắng mưa,
Như mối tình đầu anh trao em đó,
Kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò,
Ngày lễ tình nhân bổng về gỏ cửa.

Tình đã xế chiều không ngờ nghệch nữa,
Mà lắng sâu mộng thắm nửa cuộc đời,
Hy vọng chúng mình đến miền đất hứa,
Dù phải gian truân góc biển chân trời
Hmhiennhan

..............VONG TÌNH THƠ.....................

Ôi tất cả đã vào kỉ niệm
Bởi chúng ta giờ đã chẳng chung đương
Nhưng ngày tháng không nguôi nối nhớ thương
Vần thơ vọng đưa ta về thời thơ âu

Người có thấy tiếng ve về gọi nắng
Gọi phượng hồng rực rỡ cánh khoe
Lòng em đây nối nhớ cứ vọng về
Thuở chúng mình bên nhau ...ta áo trắng ...

Ai hái hoa tặng ai bên cầu vắng
Kệ hoàng hôn tắng nắng ngủ vùi
Cái nồng nàn sưởi ấm ....người ơi ...
Trong trái tim em ...cả một trời nhung nhớ ...

Hai chúng mình không duyên nhưng nợ
Đã bao mùa vẫn chẳng thể quên nhau
Kiếp vợ chông hai chúng mình đã lỡ  
Nhưng chẳng thể quên ...người hỡi mối tình đầu .........

........THƠ HAY PHUƠNG HOA VUI .....................

Một thời ta yêu nhau

Chuyện chúng mình đã đi vào kỷ niệm,
Tình thuở ban đầu sâu lắng trong tim.
Em vẫn hồn nhiên như thời áo trắng,
Chỉ có anh là ngày một già thêm.

Anh mãi nhớ từng nẽo đường ngõ hẽm,
Khi tiếng ve kêu gọi nắng hạ về,
Điểm hẹn gần nhưng em thường chậm đến,
Sợ bạn bè trêu chọc thật là quê.

Không phấn son mà em xinh đẹp thế,
Anh chòng chành theo ý nghĩ ngô nghê,
Nhánh phượng hồng buông gió cuốn bay đi,
Anh kết cỏ trao em vành vương miện

Tiếc chúng mình có duyên không nặng nợ
Bị dòng đời xô đẩy phải xa phương,
Hơi nồng nàn sưởi ấm của người thương,
Chỉ để lại trong nhau trời nhung nhớ...
Hmhiennhan
 


 
..............GIÂC MƠ HẠNH PHÚC .............

Biêt không anh mỗi chiều hoàng hôn đỏ
Em lặng thầm vương nhớ tới chuyện xưa
Nhớ chiều tà anh vẫn đón đưa
Sợ em giận anh không hề lỡ hẹn

Bao thu trôi trong em nguyên vẹn
Kỉ niệm ngày nào đâu dễ nhạt phai
Nhớ bước chân trên ngõ hẻm dài
Chiều nắng hạ ve dâm dan gọi

Sao quên được nụ cười tiếng nói
Đôi mắt to tròn anh đã hút hồn em
Nắm bàn tay hôn nhẹ nhàng cất tiếng
Em của anh đơn giản ....đẹp dịu hiền .....

Thời gian dài đằng đẵng anh xa em
Mấy chục mùa thu thay áo mới
Em vẫn như xưa ...vẫn nồng nàn trờ đợi
Một giấc mơ hạnh phúc của riêng mình

..............AP................
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Anh Phương

GIÓ HỠI GIÓ

Anh đến bên em nhẹ nhàng như gió thoảng
Dịu dàng ru khúc nhạc mê say
Trái tim em hoá đá bấy lâu nay
Bỗng xao xuyến đong ngày đếm tháng

Anh gửi gió trái nồng nàn lãng mạng
Đốt bỏng tình em vọng khúc nghê thường
Để chiều ta em mang nặng nỗi nhớ thương
Rồi hoài vọng một giấc mơ dịu vợi

Gió hỡi gió hãy cho ta gửi
chút hương nồng của hoa dại rừng xanh
Hãy cho ta gửi tới bên anh
Mấy áng thơ ....thay bản tình ca nồng cháy ...........

............................AP............................
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

chao chang

http://i1099.photobucket.com/albums/g381/anton_hoa7x/CANHDONG.jpg

QUÊ EM

Quê em đồi cọ xanh rì
Núi đồi xen lẫn đương thì lúa non

Hoa sim nở tím đường mòn
Cánh cò vui múa lom khom kiếm mồi

Quê anh cò trắng hết rồi
Chỉ trong lời hát ru  hời... à ..ơi

Chè xưa em hãm nước xôi
Cọ tím em ỏm mềm thôi ngọt bùi

Nghe tiếng chim gáy ngậm ngùi
Gọi về thơ ấu cái thời ngày xưa

Ngày trăng mười mấy tròn chưa
Anh lính chốn trại  đón đưa hẹn nàng

Thế mà đã bao mùa trăng
Bao nhiêu mùa lúa bẽ bàng lứa đôi

Anh về tìm lại một thời
Ghi vào nỗi nhớ tình người trao tôi

Thế rồi lỡ chuyến đò đời
Anh đứng lặng lẽ mà cười nhớ ai

Bao giờ gặp lại trúc mai
Có còn nhung nhớ chuyện hai chúng mình .
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

chao chang

http://i1099.photobucket.com/albums/g381/anton_hoa7x/dngsui10nhng.gif

Anh   Phương đã viết:
GIÓ HỠI GIÓ

Anh đến bên em nhẹ nhàng như gió thoảng
Dịu dàng ru khúc nhạc mê say
Trái tim em hoá đá bấy lâu nay
Bỗng xao xuyến đong ngày đếm tháng

Anh gửi gió trái nồng nàn lãng mạng
Đốt bỏng tình em vọng khúc nghê thường
Để chiều ta em mang nặng nỗi nhớ thương
Rồi hoài vọng một giấc mơ dịu vợi

Gió hỡi gió hãy cho ta gửi
chút hương nồng của hoa dại rừng xanh
Hãy cho ta gửi tới bên anh
Mấy áng thơ ....thay bản tình ca nồng cháy ...........

............................AP............................
VƯƠNG LÒNG KHÚC HÁT TÌNH THU

Có lẽ nào mãi chỉ là tình vương
Cho tha thiết nỗi nhớ buồn thủa trước
Vì ước muốn mấy khi đời có được
Để gieo sầu nhân thế hỡi người ơi

Một nụ cười một ánh mắt trao tôi
Em hiền dịu mong manh lan cánh trắng
Của nơi núi rừng ngát hương vẫy gọi
Nhớ nao lòng trong mỗi bước đời anh

Anh mỉm cười trong nỗi nhớ ngọt lành
Khi chiều xuống bên cầu em chải tóc
Suối trong hát bản nhạc tình róc rách
Bóng chúng mình em khúc khích bên anh

Mới ngày nào mà đã qua rất nhanh
Cây bên suối thương đã thành cổ thụ
Tảng đá ta ngồi đã mòn theo nước chảy
Chỉ tình mình nguyên vẹn vẫn nhớ thương .
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 36 trang (359 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối