Trang trong tổng số 249 trang (2484 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [164] [165] [166] [167] [168] [169] [170] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

huongnhu


YÊU THƯƠNG. Ảnh gảungdalat ABV

YÊU THƯƠNG

Yêu thương về qua đây.
Dòng sữa mẹ hương say.
Trắng da cùng dài tóc.
Công dưỡng dục bao ngày.

Con chim non yêu tổ.
Đàn cá nhỏ thương dòng
Cuối ngày đồng lộng gió.
Cánh cò về mênh mông.

Con đi xa một dạo.
Mây trắng biếc non ngàn.
Tiếng ầu ơ đêm vắng.
Khơi nỗi nhớ dâng tràn.

Yêu thương là tình mẹ.
Đôi cánh mềm bao dung.
Yêu thương là lòng mẹ.
Con đi mãi khôn cùng.
HNHu-11/8/2010

Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Độc_Hành

Từ Biệt

Sáng nay gió lạnh đã sang thu
Độc Hành từ biệt chị Hương Nhu
Em sẽ về nơi cái chốn cũ
Cô độc mình em cõi hận thù...

Ps: cảm ơn chị. em ko có hân hạnh làm em chị và học thơ chị. Chuc chị sức khoẻ và có những bài thơ hay.
Độc bước đơn côi lạc xứ người
Hành trang buồn tủi chẳng cười tươi
Cô quạnh nơi đây buồn buồn tủi
Hận mình duyên bạc mãi cô đơn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

Gửi Độc Hành
Đôi lời từ tạ với bạn thơ.
Độc hành nay thêm cảnh bơ vơ
Mốt mai trên dặm trường sương gió
Khắc ghi đâu đó một chốn chờ
( HNHu )


HNhu tạm biệt bạn. Biết bạn chỉ dăm ngày. Nhằm lúc HNHu có chuyện bức bối. Thật ái ngại.
Chúc bạn dù ở nơi nào cũng dzui, cũng không phải độc hành.
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu

KIỀU ANH HƯƠNG đã viết:[/i][/link]
YÊU LÀ PHẢI “DÒ XÉT”

Lần theo bước chân của tác giả huongnhu trên “Thi viện” -  một trang web đúng như tên gọi của nó, chỉ toàn thơ với thơ… và ở đây tôi đã bắt gặp một bài thơ khá hay của tác giả huongnhu có tựa đề “Dò xét”.
Thoạt đầu cũng chỉ là sự tò mò bởi một cái tên nick (huongnhu) nghe “vừa lạ vừa quen”… Vì cái tên không bỏ dấu nên chẳng biết đọc thế nào cho chính xác; Vì vậy tôi luận: chắc chắn chỉ có thể là Hương Nhu (chứ không phải Hương Như…) vì hương nhu là tên một loại cây thuốc quí của Việt Nam (có tên khoa học: Ocimum gratissmum Linn).  Các cụ nhà ta xưa nay vẫn thế, hay lấy lên các loài hoa đẹp, các loài cây cỏ quí hiếm để đặt tên cho con cái mình…. Âu cũng là sự thường tình bởi ai mà chả mong cho con cháu mình mai sau lớn lên, khỏe đẹp, thành đạt… xứng danh với cái tên gọi ấy…
Nhưng mà cũng khổ thế đấy, khi ngôn ngữ Việt không bỏ dấu thì khác nào đánh đố con người ta; Chả trách ngày xưa Cụ Hồ gọi “Nhà máy cơ khí Gia Lâm” thành “Nhà mày có khỉ già lắm” ? Câu chuyện này là có thật và đã một phen làm cho các vị lãnh đạo của nhà máy lúng túng, không hiểu “mô tê răng rứa” gì cả; Hóa ra chỉ là sự nhắc khéo của Cụ Hồ về việc “cần phải giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt” thôi !
Tôi nhắc lại chuyện vui này không nhằm “học đòi” theo Cụ… mà đơn giản muốn xướng  tên tác giả cho nó chính xác. “Kích” tiếp vào bản đăng ký để tìm hiểu thêm, tôi biết được tên đầy đủ của tác giả là lehuongnhu. Chắc chắn rồi, chị tên là Lê Hương Nhu, một loài thuốc quí, có vị cay, vị đắng và cũng có cả vị ngọt… Thế thì quí hóa quá còn gì, nhất là trong thơ mà hội đủ tất cả các vị như thế thì đọc thơ của chị chắc cũng bổ ích lắm lắm !
Tạm yên tâm với tên gọi, tôi bắt đầu lục tung cái “lều thơ” của chị để xem thơ phú ra sao ? Ôi, thì ra nó cũng đã đầy ắp… với rất “nhiều ngăn”… mà nếu chỉ đọc lướt thôi chắc cũng phải mất cả vài ngày… thán phục, thán phục quá ! Nhưng không sao, với tiêu chí “đãi cát tìm vàng”, tôi quyết không bỏ sót bài nào và bất ngờ, tôi đã gặp được bài thơ nói trên – bài thơ “dò xét”. Lạ thật, lại nữa, một cái tên, cái tên thoạt nghe thật buồn cười, cứ như nhà thơ cũng hành nghề thám tử vậy ! Tôi thích thú đọc:
“Ngắm nhìn bầu trời lồng lộng.
Thênh thang biết mấy cho vừa.
Dường như sắp đổ cơn mưa.
Nên nắng vàng đi đâu vắng.

Dòng sông sao dài hun hút.
Lẻ loi bóng dáng con đò.
Cụm lục bình trôi lạc lõng.
Bơ vơ sắc trắng cánh cò...”

Mới đọc qua, thoạt nghĩ – đây là một bài thơ tả cảnh. Hai khổ thơ cũng khá nhuyễn. Chắc tác giả đang đi tìm cây thuốc và đang ngóng trời, ngóng đất xem sao nên mới biết “Dường như sắp đổ cơn mưa” ? Hay chị đang đứng ở lưng chừng non (đi hái thuốc mà) nên mới nhìn tỏ: “Dòng sông sao dài hun hút” và cũng thật tĩnh lặng khiến lòng người cũng đơn côi theo “Lẻ loi bóng dáng con đò” rồi tự nhận thấy “Bơ vơ sắc trắng cánh cò...”?... Nhưng không ! Khi đọc đến khổ thơ cuối, người yêu thơ mới chợt vỡ lẽ:
“Em như con chim sẻ nhỏ
Nhìn đâu cũng thấy mịt mờ
Ngỡ ngàng vỗ đôi cánh mỏng
Biết tìm đâu một chốn chờ... “    

Hóa ra bài thơ không hề đơn giản chút nào và cũng không đơn thuần chỉ là tả cảnh; Bài thơ như muốn chuyển tải nỗi lòng của tác giả (hay ai đó?) đang ngập tràn bao điều tâm sự muốn giãi bày… ?
Thật tiếc là tôi không hề biết tí gì về tác giả. Nếu biết thì chắc chắn tôi đã có thể cắt nghĩa ngay tại sao ? Một bài thơ hay, nhưng nếu biết được cội nguồn xuất sứ của nó thì nhiều khi “mức độ hay” có thể nhân lên nhiều lần. Thôi đành võ đoán vậy và nói như ai đó, thử khả năng “thẩm định thơ” của mình ra sao ? Tôi đọc tiếp:
“Tình anh có như trời rộng.
Có nhiều như nước trên sông.
Có như trùng khơi bí hiểm
Có là vàng nắng mênh mông”.

Đến đây thì đã hé lộ, chắc chắn rồi, cô gái đang yêu, chính xác hơn, đang trong thời kỳ tìm hiểu; Chàng trai đã ngỏ lời, đã tỏ tình, nhưng nàng thì vẫn còn băn khoăn lắm… Nàng đang “dò xét” xem có phải chàng trai này thuộc diện “đa tình, đa đoan” không ? Chẳng biết có đáng tin cậy để trao tình cho chàng không ? Hay chàng chỉ ngỏ lời rồi để đó, còn nhiều phương trời khác, nhiều mối tình khác cũng đang đợi chàng: “Tình anh như trời rộng/Có nhiều như nước mênh mông…”. Nhưng điều quan trọng hơn là “Có như trùng khơi bí hiểm” không ? Bởi nếu là vậy thì thôi rồi, sẽ công cốc như : “…vàng nắng mênh mông” rồi cũng bỏ đi thôi, bởi vì em chỉ là cô thôn nữ, chỉ là “con chim sẻ nhỏ” nên “Nhìn đâu cũng thấy mịt mờ” nên tội lắm anh ơi, nếu không “dò xét”, tìm hiểu thật kỹ thì hạnh phúc khó toàn vẹn lắm. Khi ấy lại phải chia tay, thật đau lòng; Với chàng thì không sao nhưng với nàng thì: “Ngỡ ngàng vỗ đôi cánh mỏng/Biết tìm đâu một chốn chờ…”
Lẽ đời vốn vậy, xưa nay con gái vẫn chịu nhiều phần thiệt hơn ! Và tôi hoàn toàn chia sẻ với Hương Nhu, dù gì thì cùng phải “dò xét” thật kỹ, tìm hiểu thật kỹ trước khi chấp nhận một tình yêu !
Như vậy đã rõ, bài thơ không hề đơn giản và cũng không đơn thuần chỉ là tả cảnh; Bài thơ muốn chuyển tải nỗi lòng của tác giả về điều day dứt còn nghi ngại trước sự ngỏ lời của người yêu…
Đúng là một bài thơ hay nhưng không dễ nhận ra ngay !
Cảm ơn tác giả bài thơ !
Sau đây mời các bạn đọc lại đầy đủ bài thơ này để chia sẻ với tác giả bài thơ và tác giả bài bình. Chơi thơ sẽ thú vị hơn nhiều khi cùng nhau “mổ xẻ” thành công một tác phẩm mà mình yêu thích !

Hải Phòng, ngày 11.8.2010
Kiều Anh Hương

Bài thơ: DÒ XÉT !
Tác giả:Huongnhu


Ngắm nhìn bầu trời lồng lộng.
Thênh thang biết mấy cho vừa.
Dường như sắp đổ cơn mưa.
Nên nắng vàng đi đâu vắng.

Dòng sông sao dài hun hút.
Lẻ loi bóng dáng con đò.
Cụm lục bình trôi lạc lõng.
Bơ vơ sắc trắng cánh cò.

Tình anh có như trời rộng.
Có nhiều như nước trên sông.
Có như trùng khơi bí hiểm
Có là vàng nắng mênh mông.

Em như con chim sẻ nhỏ.
Nhìn đâu cũng thấy mịt mờ.
Ngỡ ngàng vỗ đôi cánh mỏng.
Biết tìm đâu một chốn chờ...

Ngày 2.8.2010

Tái bút:
Cạnh nhà tôi cũng có một chị tên là Hương Nhu… Chị là dược sĩ hay cười, ít nói… Tôi chợt giật mình, hay cái nick này đích thị là của chị ấy; Nhưng xem kỹ, hóa ra không phải, cái cô Hương Nhu này ở tận trong thành phố Hồ Chí Minh cơ… Vả lại còn hành nghề “buôn bom!” nữa, sợ quá !
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu


MƯA SAO BĂNG.

MƯA SAO BĂNG

Bầu trời đầy mây giăng
Kiếm tìm ngôi sao băng
Gửi vào một điều ước
Đem tới cung Quảng Hằng.

Những vì sao bay nhanh.
Ngôi nào là sao anh
Em quáng quàng đón bắt.
Đánh mất nỡ nào đành!

Nhắm mắt ước một điều
Nào có chi đâu nhiều
Nghìn vì sao đang tới
Cho em một tình yêu.

Anh là ngôi sao sa.
Ánh hào quang chói loà.
Em đơm nụ quỳnh trắng
Đón anh vào đêm hoa.
HNhu-13/8/2010

Tặng cho ngôi sao anh, vừa bay mất đêm qua! Dãi ngân hà bao la, sao đã vời vợi xa...
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Ánh Như




Tặng cho ngôi sao anh,
Vừa bay mất đêm qua !
Dãi ngân hà bao la,
Sao đã vời vợi xa...

Đêm qua ngàn sao sa
Anh vẫn còn rực rỡ
Đêm đong đầy nỗi nhớ
Quỳnh hoa ơi quỳnh hoa !

Nguyễn Ánh Như
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu


HOÀNG LAN

CHÍN.

Mùa vàng chín rộm đồng sâu.
Cuốc giục khắc khoải đêm thâu, chín hè.
Bờ rào chín gió rặng tre
Đám mây nặng trĩu chín lặc lè cơn mưa.
Cơn sôi chín miệng chị cua.
Mẹ tôi chín với nắng trưa oi nồng.
Con đò chín mãi dòng sông.
Em ngoan vừa chín đóa nồng Hoàng Lan.
(HNhu-15/8/2010)


Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huongnhu


THANH THẢN. Ảnh ST


ĐÁNH RƠI THÁNG TÁM!
Đánh rơi tháng tám một ngày thu.
Áo trắng vườn xưa xa tít mù.
Gót nhỏ bâng khuâng con đường lạ
Sau lưng lá vàng thoảng nhẹ ru.

Đánh rơi tháng tám vào ngăn tim.
Mùa ngoan ngủ say giữa bình yên.
Tưởng chừng gần lắm nhưng xa lắc.
Muốn gặp cũng không biết đâu tìm.

Sớm nay tháng Tám đã rời tay.
Nắng vàng dìu dịu. Gió đùa mây.
Khoảng trời phía trước thu xanh thẳm.
Vẫy gọi em vào phương đắm say...
HNhu-15/8/2010

Gửi lại tháng tám vào mênh mang!
Thế nhân một đoá Vô thường, hiếm hoi!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đặng Quang Long

Hương Nhu đã viết:




ĐÁNH RƠI THÁNG TÁM!
Đánh rơi tháng tám một ngày thu.
Áo trắng vườn xưa xa tít mù.
Gót nhỏ bâng khuâng con đường lạ
Sau lưng lá vàng thoảng nhẹ ru.

Đánh rơi tháng tám vào ngăn tim.
Mùa ngoan ngủ say giữa bình yên.
Tưởng chừng gần lắm nhưng xa lắc.
Muốn gặp cũng không biết đâu tìm.

Sớm nay tháng Tám đã rời tay.
Nắng vàng dìu dịu. Gió đùa mây.
Khoảng trời phía trước thu xanh thẳm.
Vẫy gọi em vào phương đắm say...
HNhu-15/8/2010


---------------------------------------------

    ­THÁNG TÁM MÙA THU.

-Hôm nay cảm nhận được Thu rồi,
Tháng tám tạnh mưa,lại nắng ngời,
Trái bưởi tròn căng,bên trái thị,
Trái na mở mắt ngó em cười.

-Tháng Tám mùa thu cờ đỏ lắm.
Rạng ngời trời thắm những thu xưa,
Mùa Thu lập nước luôn tươi tắn,
Mình đã nâng niu mặc gió mưa.

-Món quà tháng tám nặng đầy tay,
Trong tim chứa đậm tháng năm này.
Kìa em toàn cõi thanh bình quá.
Chân bước trên đường bát ngát say.

                Đ-Q-L.

http://farm5.static.flickr.com/4073/4825931113_128892c10e_z.jpg
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=aQM2hIhQurHSD6OLGRNWgw&Page=100"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường –Thơ Đường- tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=1nPi_YLwNjj6jqJJ5OtTPg"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường Thơ mới - tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Ánh Như



tin hay không tuỳ !
không !


Nửa đêm thức giấc tìm nhau,
Nghìn trùng xa cách tưởng đâu như gần.
Chim thương xa tổ nhớ rừng,
Tình xa tình ngỡ chưa từng xa nhau.

Nguyễn Ánh Như
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 249 trang (2484 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [164] [165] [166] [167] [168] [169] [170] ... ›Trang sau »Trang cuối