Trang trong tổng số 2 trang (15 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]

Ảnh đại diện

khách

Mời các cô bác anh chị ghé thăm Chủ đề "Cùng làm thơ bớ các thi hữu ơi" bên diễn đàn Thơ thành viên-thơ mới.
Thế nhân bất giải Thanh Thiên ý
Không sử thân tâm bán dạ sầu
              (Kích Nhưỡng thi)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

khách

Vài dòng chia sẻ bài "Chia tay" của Vũ Tiên Sinh


Sống trên cuộc trần này, không ai chưa trải một lần ly biệt. Có những cuộc chia tay mà kẻ ở người đi chẳng ai nói được một lời tròn trịa. Thay vào đó là tiếng nấc nghẹn nghào, tiếng cung lòng sai nhịp. Nguyễn Du_ trong truyện Kiều_ có một lời thơ mà hẳn ai từng đọc qua thảy đều tâm đắc:
"Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"
Đúng thay, con người ta dù có kiên gan đến mấy, nhưng khi buồn thì cũng chẳng còn nơi nào trong tâm khảm mà cảm thụ cái đẹp. Giờ này trong tâm tư của người đi kẻ ở là tràn ngập sự luyến lưu tiếc nuối:
"Đò chiều sông lạ tiễn đưa nhau
Gió nấc từng cơn, sóng vật đầu
Hai ngả lênh đênh trời ngụt khói
Người đi, ta biết trở về đâu "
Dường như sóng gió vô tình cũng chia sẻ nỗi niềm chi biệt. Khi cảm xúc vỡ oà, người đi giờ xa thẳm, kẻ ở thôi thì:
"Ta về lơ láo tình thiên hạ
Chiếc bóng người đi tủi dãi dầu
Mặt nước chân bèo nghe nức nở
Duyên tan bèo nước bốn hàng châu "
Tình người dường như chỉ phát tiết hết cái tinh hoa khi nó không trọn vẹn.
...
"Tương-Giang kẻ cuối người đầu
Vu-San mưa rối mây nhầu tóc tơ
Sườn non vắng vẻ càng thơ
Nước sông quằn quại mong chờ càng xinh "

Một vài thiển kiến, những mong cùng mọi người chia sẻ.
Thế nhân bất giải Thanh Thiên ý
Không sử thân tâm bán dạ sầu
              (Kích Nhưỡng thi)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thânthơ

Mình lại thích bài 'U tình' của Vũ Hoàng Chương.
Đọc đi đọc lại, thấy bùi ngùi.
Mình thích nhất:
"........
Mong em thu nhặt giúp,
Đôi tay dù hững hờ,
Mong em vì bắn lượm,
Những mảnh tình bơ vơ.

Chắp lại và thương xót
Dành cho một nấm mồ,
Ở nơi dù hẹp nhất,
Của lòng em say sưa"

!!!!!!!!!!!
Bùi ngùi quá.

Sao trong tình yêu, các chàng trai trẻ phải chịu bao u buồn, nuôi niềm hy vọng
để rồi... trả giá cả một tuổi trẻ, một đời với mối tình ôm ấp.
Biết em khi mới mười hai tuổi,...yêu em khi tóc mới xoã ngang vai, mà em đâu có yêu, em đâu có biết!
để người con trai phải đưa chôn tình mình mà không khóc được. Để rồi một ngày nàng lên xe hoa. Đứng đằng xa và mong ...chỉ một chút mong. Mong em thu nhặt những mảnh tình bơ vơ... rồi đưa chôn vào một nấm mồ có dù nó ở nới nào đó ở tận trong sâu kín, dù là hẹp nhất, một không gian bé xíu nhất. Nhưng hy vọng thật mỏng manh làm sao. Nàng đang say sưa với một ngày xuân thắm. Trời mới biết có cái chỗ hẹp nhất đó không?! Khác nào đi tìm là 'diêu bông'. Chàng trai trẻ dại khờ vì tình yêu, đi tìm cái lá mà làm gì có thực trên đời. Một thứ mê hoặc đùa giỡn chết người, để chàng trai chết cả một thời trai trẻ!

Xin đừng làm khổ em trai tôi

Một chiếc váy buông chùng cửa võng
Lá diêu bông?
Chiếc lá điêu lòng!

Chàng trai ơi, mới lớn phải không
Sao ngớ ngẩn, dại khờ đến vậy

Dù lòng rung
Dù  trái tim thức dậy!

Tội nghiệp em trai mới lớn, non tơ
Tội nghiệp tình yêu, đang tuổi dại khờ

Ngày ngày
mấy mùa…mùa đông
...Cả khi ấm chỉ trôn kim
...Cả khi phủ mặt không nhìn
...khi đã ba con thơ dại

Em vẫn đi tìm, đi mãi
trên tay chiếc lá
À ơi…
góc bể...
chân trời

Tội nghiệp em tôi!

Giá như đừng nhìn thấy võng
Giá như trên võng không người

Giá như đừng có trên đời
thứ tình buông lờ, hờ hững

Giá như đừng có trên đời
thứ tình trêu người, đùa giỡn

Để đừng
khổ em trai tôi
                                          
Dẫu rằng trong hỗn loạn đời
Bi kịch mãi cứ bông lơn
Cái đẹp hiện lên... ... biến mất
hứa hẹn, ... ước mơ … sự thật...
ngẩn ngơ  ... tìm kiếm trong đời

Bi kịch muôn thuở, người ơi!

Khổ chưa! Thương quá em tôi
Chỉ vì lời buông, trăng thả
Để đời của em trả giá
Thanh xuân, tuổi trẻ của em
Là cái "Ta-Phải-đi-tìm"

Em nghe: kìa ba đứa trẻ
Đang oà những tiếng khóc rinh...

Tôi muốn viết bài thơ và kết thúc bằng hai câu cuối để nói: Em trai ơi! Tiếng ba đứa trẻ đang khóc rinh tai kia kìa, em có nghe không, em có thức tỉnh cơn mê tình hay không
Hay không?

hay không?

hay không?



              21072008.
Thân Thơ.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

boidiep

Nhớ Vũ Hoàng Chương

“Trăng của nhà ai trăng một phương” (*)
Ðọc thơ thổn thức suốt canh trường
Mười hai tháng sáu người thương cảm
Mùa hạ năm nay cháu tiếc thương
Bỏ nước sao quên bao cảnh cũ
Ra đi lại nhớ những con đường
Nòi tình còn mãi trong thơ đó
Dâu bể dù cho mấy đoạn trường

(*) thơ Vũ Hoàng Chương bài Mười hai tháng 6
Bối Diệp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

khách

Thật tiếc thay cho một nhà thơ tài hoa. Nối nghiệp say sưa thiên cổ. trong "Thi nhân Việt Nam" ông được nhắc tới với những lời bình khá lý thú. Vậy mà hôm nay... Tiếc thay, tiếc thay.
Thế nhân bất giải Thanh Thiên ý
Không sử thân tâm bán dạ sầu
              (Kích Nhưỡng thi)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 2 trang (15 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]