Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [46] [47] [48] [49] [50] [51] [52] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 31/10/2011 01:05
Có 7 người thích
Huy Dung nguyen đã viết:
*
ẢO
Nhân sinh ảo ảnh được thua
giấc kê - ảo vọng, cợt đùa chơi vơi
Tham lam, đố kỵ nực cười
còn chưa gột sạch, khó tươi kiếp người.
.
Ngày gửi: 31/10/2011 07:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Huy Dung nguyen vào 31/10/2011 08:32
Có 6 người thích
Ngày gửi: 01/11/2011 19:34
Có 5 người thích
Ngày gửi: 07/11/2011 08:50
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Huy Dung nguyen vào 07/11/2011 10:27
Có 4 người thích
TỨ TUYỆT
và các ‘Biến thái của tuyệt cú’
Huy Dung
BỐN CHƯƠNG
TỨ TUYỆT
và các ‘Biến thái của tuyệt cú’
Chương I Tình thi
Cát pha lê
Dẫm pha lê cát, gió đằng đông
Thổi ríu rít môi, vai tóc bồng
Nhảy sóng cùng nhau, thân xoáy nhẹ
Thấm em, thấm biển, thấm hương bông
Hoa, không bao giờ hái?
Hay thẹn, ngắm hoa, không định hái
Dù hương thơm ngát, cánh tươi màu
Đâu do biết đợi hoa ra trái
Sợ quá! vía hồn bạt nơi nao
Áo dài
Sen vàng loáng thoáng cảnh nguyên sơ
Thanh sắc đê mê đến sững sờ
Tha thướt cao sang loà nắng chói
Áo dài bay cả một trời thơ
Mắt ai gom tuyệt sắc
Mắt đắm say trầm mặc
níu ôm chặt chân trời
soi di trú nắng trôi
gom tuyệt trần hương sắc
Tia hồn mắt người ấy
Nhìn sâu trong mắt chan chan ấy
Thấy lõi tâm hồn lai láng đầy
Vằng vặc cả trời sao nhấp nháy
Toả thành tia mắt diệu huyền thay!
Tia mắt kịch
Nhìn sâu trong mắt những tình hờ:
Vắng ánh tâm hồn, vắng chất thơ
Lòi mắt kịch, trơ phần não nuột
Lẽ công bằng, chẳng thể làm ngơ!
Dám lặng im
Khói bụi mịt mù năm tháng chìm
Yêu là... trong vắt một niềm tin
Lửa thương ngùn ngụt, tim thầm sém
Rười rượi giấc mơ... dám lặng im
Hạnh ngộ
Giai nhân xuân điểm nét thanh tân
ngực trẻ kiêu sa lịch bội phần
Đối diện trao hồn tình lặng lẽ
ơn trời hạnh ngộ suối nguồn xuân
Thanh tâm
Oanh hót giọng kim đầy cảm hứng
mắt nhìn tia lửa rực thanh tâm
yêu kiều lộng lẫy đằm tao nhã
thánh thiện hồn nhiên thoáng tục trần.
Ước làm tán cây
Chang chang đường nắng, lửa giăng thành
Oi bức trưa đời trụi bóng xanh
Yêu ước làm cây xoè tán rộng
Cho râm cho mát nụ hôn lành
Nhành mai
Gương hoa bừng sáng hút hồn xuân
mái ngực kiêu sa lịch bội phần
Hồn buổi chia tay sầu vạn cổ
mai còn vương tuyết một nhành xuân.
Lửa thiếu từng ngày
Dạt dào thế, bấy năm chung sống
bể ái sao trông trống chửa đầy
Lửa dung thông thiếu từng ngày
dễ đâu xuyên suốt bề dày tâm linh
Vẹn hoà khoan
Dìu nhau qua khỏi bão tan hoang
Chèo chống loay hoay, chẳng bẽ bàng
Chung sức, vững tin, hồn phơi phới
Yêu là... vượt lũ, vẹn hoà khoan.
Sấm rền gợi nhớ thương
Xanh hỡi! Sấm sao rền mọi nẻo
Hỡi thương, thương nhớ khéo là thương
Sao đi không hẹn ngày về lại
Càng bặt vân mòng, càng vấn vương...!
Xót hoa
Ôi thôi, hoa đã rụng rồi!
Tan hoang, đau nhói tim ơi còn gì
Lựa lời an ủi ích chi
Xót hoa, dầu đứng dầu đi thẫn thờ
Mãi nhớ thương
Trăng suông loãng đầu hồi gió thổi
cảnh cô đơn tức tưởi đôi dòng
Lưu ly thuyền nát mỏi mòn
bạc màu buồm rách, mãi còn nhớ thương.
Biến thái của Tuyệt cú: 6 câu
Chênh lệch khởi hành
Hai chuyến dẫu cùng chiều
Giờ khởi hành chênh lệch quá nhiều
Do sự cố
. . hai tàu dừng một chỗ!
Cảm thương đã chớm yêu
Nhưng còn khổ
. . dễ gì vươn xoá bỏ cô liêu
Đời chênh lệch khởi hành - điều nghiệt ngã
Tái biệt ly
Kim giây tí tách nỗi đau
Tái ly biệt điểm, tủi sầu cô miên
Người trong kính, kẻ ngoài hiên
Thấy nhau mà đã cách biên xa vời
Sinh ly dao cắt khúc nhôi
Đặt bày tái ngộ! đâu vơi nỗi niềm.
Biến thái của Tuyệt cú: 8 câu
Khẽ khàng
Hoa cho đời ngợp choáng
ôi! đẹp đến băn khoăn
lời chia sớt khẽ khàng
Em thờ ơ? Cùng nhảy valse quay tít
Em nổi đoá? Anh im Phắng-xi-păng
Em liu riu? Anh hoả sơn mù mịt
Em gió thoảng? Anh ôm gió khẽ khàng
Em buông rơi, Anh khẽ nâng, nâng mãi...
Duyên trời
Trăng khuya man mác hương thiền
Chứng cho suốt kiếp lời nguyền từ nay
Ơn duyên tri ngộ sum vầy
Mừng mừng tủi tủi, phút giây mơ màng
*
Tương lai, quá khứ nhẹ lâng
Nỗi niềm tâm sự nhiều tầng dung thông
Tủi mừng chảy một dòng trong
Duyên trời tình ái ước mong một đời
Toàn mơ và ước
Ngàn trùng, tận đỉnh mây mờ
Trong mơ về tắm "mắt hồ" hằng đêm
Bơi trong rượi mát mắt em
Ngất ngây vùng vẫy da êm tuyệt vời.
*
Láng giềng, gang tấc kề nơi
Mà nay chịu cảnh "mặt trời - mặt trăng"
Ước gì giữa hội hoa đăng
Gặp dù không nói, bớt ngăn cách lòng.
Lửa nhớ luôn hồng
Một ráng đỏ đầu đời, đẹp quá
mặt trăng ngân thuở đã xa rồi
Chiếc đơn mờ cả đất trời
cao xanh có thấu bời bời trần gian?
*
Đèn phố lúc mơ màng, lúc tỏ
riêng lòng ai lửa nhớ luôn hồng
Tình câm nín, lửa bén lòng
yêu như sấm sét, nhớ nhung lặng thầm
Mắt cuốn hút
Mắt ai quơ trọn: nắng, mây trôi
Thăm thẳm láy đen chiếm khoảng trời
Chắt lọc khiết tinh từ tâm khảm
Yêu là... mắt ấy chiếm hồn tôi
*
Ma lực cuốn lôi, hay rước mời?
Chiều nay kỳ lạ hồn đâu mất
Rơi tự do mênh mông động mắt
Yêu là... thân lạnh, vía chơi vơi.
Cốt cách
Gió áo bay bay đã giục về
Còn nghe làn tóc - nắng vân vê
Oanh vàng êm rót lời châu ngọc
Chớm nở tình yêu mái tóc thề
*
Cốt cách tinh anh - mê dịu hiền
Ngẩn ngơ say đắm nét hồn nhiên
Diễm kiều nâng dáng mềm như lụa
Mãnh liệt mê hồn, con nước lên...
Lửa giao hoà
Ngọc ngà thầm toả dáng kiêu sa
Nến dọi lung linh ánh nhạt nhoà
Trời-đất-khí-thiêng gom tất cả
Diệm sơn rung chuyển, lửa giao hoà
*
Yêu chói loà tim, tràn não trẻ
Lửa tim đâu hổ với ngàn xưa!
Ngàn sau tình ái còn hơn thế?
Muôn thuở ngập yêu: bể, trời, thơ...
Cảm tạ thời gian
Xin cảm tạ thời gian trao lấp lánh
tấm thân em kỳ diệu ánh Sông Ngân
trao tình em chung thuỷ Sao Kim sáng
em hồn hậu, gương hoa mãi mãi trăng
*
Ta cảm tạ thời gian đã cuốn phăng
bao bốc đồng non nớt, những kiêu căng
bao tự ty, mặc cảm, bao hèn kém
Trao phép lạ đau thương biết cắn răng
Càng nâng niu
Oan trái, đoạn trường, bao trắc trở
Trớ trêu duyên phận càng dang dở
Càng nâng niu, hứng khẽ tình yêu
Như giữ con ngươi, gìn nhịp thở.
*
Tim đang núi lửa ghìm bùng nổ
Hồn-hậu-nét-hoa chớ liếc sang
Thiên kỷ ơi, tình yêu vạn thuở
Mãi yêu thương ấm toả hào quang
Buổi biệt ly
Đa đoan bỗng rập rình bão tố
tình tả tơi cho lũ dìm đi?
Cận kề đâu dễ biệt ly
cớ sao đã vội cắt chia hỡi trời?
*
Kìa thuyền ai dòng xuôi dang dở
bỏ lại tim - một nửa trên đèo
đèo cao vắt vẻo cheo leo
bóng yêu đã khuất nhìn theo lệ nhoà
.
Ngày gửi: 07/11/2011 09:14
Có 4 người thích
TỨ TUYỆT
& các Biến thái của Tuyệt cú
(tiếp theo)
Chương II Đất Nước
Bước tiếp
Xây đất nước yên bình
Đi tìm suối ngọt lành
Một đời nghiên cứu mãi
Chân lý ló trời xanh
Bước hành quân nắng rang
Nắng nôi chạnh nhớ những hồn xưa
Dấn bước hành quân, ngơi nghỉ chưa?
Cát trắng nắng rang, đồi tít tắp
Hiếm hoi vài ngọn gió lưa thưa.
Mộ chiến sĩ trên đồi
Dãi dầu mưa nắng, màu bùn xám
Nấm đất sè sè đám cỏ khô
Xưa biển quê - rì rào bất tận
Nay nằm đồi, bặt sóng lô xô
Thêm yêu dải Trường Sơn
Vắt vẻo đường mòn Hồ Chí Minh
Quảng Bình xuyên sát tận Tây Ninh
Trường Sơn một dải xanh hơn sử
Đi mãi tới xanh, lại tiếp xanh
Côn Lôn xưa
Xương tan thịt nát tròn danh tiết
Hầm tối biệt giam cực dã man
Dũng khí xứng tiền nhân tiết liệt
Từng ngày chống địch, vững bền gan
Thuyền mong nhớ quê xa
Xuân sao ngơ ngác chiếc thuyền con
rày nhớ, mai mong, lái mỏi mòn!
Thăm thẳm biển xanh, mưa quạnh vắng
Mịt mờ trời xám, gió cô đơn
Lòng son với nước non
Buồn ơi, sóng bạc đầu xòa rối
Tủi hỡi, mây đen bóng cuộn tròn
Dãi nắng dầm sương kim khí gỉ
mà thuyền roi rói mãi lòng son!
Thấy rõ Hà Nội ơi
Mong nhớ giục bay về xứ sở
Kia rồi, nhìn rõ thủ đô ơi!
cay cay lệ ứa mi thầm rỏ
đẹp quá như xuân khúc thiếu thời.
Biến thái của tuyệt cú: 5 câu
Tuổi lên ba trên thành cổ
Sương phủ thời gian thuở lên ba
tuổi vừa ăn lại vừa tung tẩy
trên thành quách rộng chốn quê nhà.
Về cội, thoả hôn thành cổ ấy
Tim ngại trèo, lưng mỏi gối già
Biến thái của tuyệt cú: 6 câu
Hà Nội ngắm từ không trung
Thân em duyên dáng dải sông Hồng
óng mượt uốn dòng nắng rạng đông
Lấp lánh phía Hồ Tây vời vợi
mắt em ngời sóng biếc Thăng Long
Ngực em Trả Kiếm hồ loà chói
biểu tượng hoà bình treo tấm gương
Mỗi người Việt
Giữa bận rộn đời thường
ngày đẹp chọn, hành hương về Côn Đảo
Mỗi người Việt nặng sâu lòng hiếu thảo
cùng Mẹ Âu Cơ viếng liệt sĩ Côn Lôn
Hai trăm nghìn, ngục tột cùng man rợ
Hai mươi nghìn_tử vì nghĩa nước non.
Bên đường mòn xưa
Trong dấu chân hoàng hôn
trên cô tịch đường mòn
bình minh soi còn gặp
dăm hạt cát linh hồn
mưa ướp những môi hôn
khắc cô đơn vào đá.
Yêu nét riêng
Yêu tính người Tây Nguyên
với hồn riêng mỗi thác
từ trầm tư Đ' ray Sáp
tới Đăm B' ri dịu hiền
yêu, ghét - đều nói thật
Già vẫn nét hồn nhiên.
Biến thái của tuyệt cú: 8 câu
Đang rét xa nhà,ác mộng nóng
Ác mộng trưa nay: nắng gớm ghê
tấm thân rời rã lết lê thê
nóng long trăm mảnh tim và não
trần thế chưa xa, chết cận kề?
Chí ít bảy tư hè gió lộng
dồn vào ác mộng nóng ê chề!
*
Gió Lào mơn trớn lầy nhầy dính
Bão tuyết chợt về! Tỉnh giấc mê.
Berlin
Cỏ sao vẫn mượt xanh
Khi trắng trời rơi tuyết?
Cứ muốn dòng Sprê biếc
Là sông Đuống uốn quanh
Toàn gia đang họp mặt
Tết nhắc tới người xa
Mà chốn đây Sprê biếc
Trắng trời tuyết cứ sa...
Tận nơi tận mắt
Về ngay! Bão lũ, chưa tan
Tìm nơi nao? Giữa điêu tàn hỏi ai!
Làng yêu, xóm nhỏ đâu rồi
Cuốn phăng trắng xoá trơ lòi vách xiêu!
Khổ đau hiểu được bao nhiêu
Nếu không góp sức chống chèo tận nơi
Cùng giành sự sống trên đời
Hàn đau mất mát, dần tươi xóm làng
Sa Pa
Đẹp quá, nâng hồn lên khoáng đạt
Sa Pa cười rạng, gió vờn mây
Trăng Hoàng Liên ngọt, rừng ngan ngác
Đỉnh Phắng-xi-păng đang lướt bay?
*
Sa Pa huyền diệu, âm dương tỏ:
Giữa đá với hoa, thác với mây
Giữa cả em-anh, thương nhớ đó
Phù du-trường cửu vẫn cùng say.
Trở về Tây Nguyên
Xe bon trong mây? Mây đưa xe
Ai xua ký ức? Tự tràn về
Trở lại Cao nguyên tìm mây trắng
Tìm thảnh thơi xưa trải tứ bề.
*
Trăng non. Ấn tượng ngày li biệt
"Khai ngộ" chính đây xưa cảnh quê
Thưởng ngoạn non xanh cùng nước biếc
Giật mình sương xuống... cõi lòng tê
Cái nóng trên mồ liệt sĩ
Xả thân trận đánh dốc đồi tranh
Mộ táng nơi mây trắng rải mành
Lộng gió bốn phương, mà nóng rát
Anh mơ về hóng mát quê anh?
*
Trải bao trận nóng, khô bùn nát
Nấm đất sè sè sát cỏ khô
Thèm sóng biển quê cao giọng hát
Trường làng tiếng trẻ đọc bi bô.
Nỡ để nhạt tình 27 tháng 7
Mộ Anh đó, đỉnh đồi cô quạnh
Vắng bóng người, mây hững hờ qua
Hoang dại gió, hanh nồng, buốt lạnh
Anh như mong bãi biển quê nhà?
Mộ chí: không ngày Anh ngã xuống
Không quê, tên, họ, tuổi phôi pha
Chọn Hai bảy / Bảy làm ngày Giỗ
- Chiến sĩ trận vong - cúng mỗi nhà.
Biến thái của tuyệt cú: 10 câu
Xanh xanh màu nhớ Tết
Xuân tô đáy hồn tôi
màu-xanh-em xa xôi
xanh xanh màu nhớ Tết
thiếu em, bạc phếch áo xuân rồi
Mơ cùng em hái lộc
xanh giao thừa thủ đô
guốc gõ cầu Thê Húc
chân xanh chen chúc dạo quanh hồ
Xanh liễu Hồ Gươm nhung nhớ hát
xa em nhợt nhạt mặt hồ thơ
Sóng Sài Gòn thủ thỉ
Sài Gòn mãi đắm say
thương nhớ không hề phai.
Khía chân chim đuôi mắt
da mặt nếp đường cày
chờ gì bất tái lai?
Sông uốn sáng vành đai
‘Ba trăm năm’ sóng gõ
bờ sông Nhị, dòng Hương
máu đào tình gắn bó
chỉ thực bụng yêu thương.
.
Ngày gửi: 07/11/2011 09:51
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Huy Dung nguyen vào 07/11/2011 10:45
Có 2 người thích
TỨ TUYỆT
& các Biến thái của Tuyệt cú
(tiếp theo)
Chương III Hồn thơ
Thơ chiếm lĩnh tình trường
Yêu đích thực, người yêu thường nín lặng
Chỉ nhờ thơ, thơ mới tạm am tường
Bằng lời tim, mới tả yêu gần đúng
Nên kim cổ, thơ chiếm lĩnh tình trường
Biến thái của Thơ 4 câu:
'Dòng thơ yêu' không bao giờ vắng
(Thể thơ 4 câu thời hiện đại mang tính thơ văn xuôi):
Thơ yêu chảy / ngập tràn tim / huyết quản, thịt da / cười ngất ngưởng / ẩn sợi buồn xa.
Thoáng tủi sầu / không khóc, xen cười khẽ / giàu nhạc, điệu, vần... / nhưng tất cả tan ra.
Quá trình động / hỗ tương, liên thông / bỗng / sà xuống / rồi bay bổng.
Gặp nhau / bất chợt / đường xuôi ngược / cuốn đi cả một trời trong.
Biến thái của tuyệt cú: 10 câu
Thơ và tim học
Dốc núi cheo leo đến sững sờ
lối tim hun hút, trọn đời mơ
gió sương vương đỉnh tim trầm mặc
Tim học lên cao nhập cõi thơ
*
Soi kim cổ, Y cùng Thơ ‘nối mạng’
xúc cảm đầy, tim học chẳng nghèo thơ
bừng thi tứ, cánh y nâng sáng tạo
Kỹ thuật cao căng thẳng mãi cần thơ.
‘Can thiệp tim’ soi góc tim che khuất
lành bệnh tật .
. thơ ngâm thoả ước mơ.
Ngày gửi: 07/11/2011 10:11
Có 3 người thích
TỨ TUYỆT
và các Biến thái của Tuyệt cú
(tiếp theo)
Chương IV. Lẽ sống
Lẽ sống
Hiểu thế thái nhân tình
trải gian khổ, ngộ ra điều giản dị:
không chỉ sống vì mình.
Sống - san sẻ, thân tình tràn hạnh phúc
hồn cao sang rạo rực giữa yêu mê
Sống nhân ái tràn trề.
Ảo
Nhân sinh ảo ảnh được thua
Giấc kê - ảo vọng, cợt đùa chơi vơi
Cõi mê, đố kỵ nực cười
Ưu phiền trừ bớt, mới tươi kiếp người
Bay cao
Tư tưởng đọng - không bề tiến triển
Sẽ cằn khô - giáo viện kinh điều
Tuổi xanh chẳng chịu cô liêu
Rộng dang cánh trẻ nhắm chiều bay cao
Danh?
"Phải có danh gì với núi sông! "
Chẳng là danh hão với tranh công
Danh là biết sống vì người khác
Một đời tròn vẹn đạo dung thông.
---------
* Đây là câu thứ 2 trong bài NỢ TANG BỒNG
của thi hào Nguyễn Công Trứ.
Sở kỳ
Bạn thử nghĩ xem, chẳng mấy khi
Gặp nhau đông đủ, dễ dàng chi
Mà không trọn vẹn niềm đồng cảm
Cùng bước thảnh thơi, ngắm sở kỳ
-------
Sở kỳ: những gì mình trông mong
Đánh giá tầm nhân văn
Tầm vóc mỗi người ta
- tầm nhân văn chính tà -
Để không nhầm thật giả
cần đợi lúc đi xa?
Nước mắt không chỉ chảy xuôi
Xưa đôn đáo nuôi con - bao vất vả
Nay chính con dìu cha mẹ dạo chơi
Những viễn du, bốn biển, năm châu lục
Nước mắt ngược dòng, không chỉ chảy xuôi!
Đón tia mắt thương cảm
Nhìn sâu mắt Mẹ nặng tình thâm
Thương cảm bao la, dễ nhận chân
Hiểu Mẹ-anh-hùng qua cốt lõi
Toả thành tia mắt: ánh trong ngần
Biến thái của tuyệt cú: 6 câu
Bên đường mòn xưa
Trong dấu chân hoàng hôn
trên cô tịch đường mòn
bình minh soi còn gặp
dăm hạt cát linh hồn
gió xoá mờ thân phận
vào đá khắc cô đơn
Mưa
Chín tuần, thành phố, không nhà
Vợ con vất vưởng theo ta nhỡ nhàng
Gia tài đống sách hoen vàng
Mưa hoài ướt áo, lang thang phố dài
Bữa cơm ấm, sáng nhà ai
Vẳng ra êm dịu khoan thai nhạc tình
9/1984
Lửa một đốm cũng không cô đơn
Bằng lòng làm đốm lửa
leo lét góc nhân gian
đơn độc bé vô vàn
kết nhau thành tia lửa
thành thác lửa nhân sinh
dung thông tình muôn thuở
Biến thái của tuyệt cú: 8 câu
Qua ô cửa sổ không trung
Bay cao tít, rất xa
Trầm tư từ viễn xứ
Trên: xanh thẳm, dưới: mây trắng thướt tha
Mây không tuổi, chuyển vần vô tư lự.
Dưới xa thẳm, cõi trần gian bé tí
chút mỏng manh, mà đố kỵ, tranh công
đến nặng mùi hòng nản lòng chân lý
con người vẫn khiết tinh, vẫn hào hùng ?
Tĩnh lặng nhẹ lâng
Vãng cảnh chùa xưa, thả nhẹ chân
quanh quanh tản bộ, dạ tần ngần
vườn quen lạc lối! quên trần thế
'tâm tuệ' bâng khuâng, phơi phới 'thân'
Ngưng đọng thời gian - giọt chuông ngân
không gian nở rộng toả hương trầm
uống thời gian ngọt âm dìu dặt
thở khoảng không ngào ngạt nhẹ lâng
Hy vọng
Để tàn hy vọng, bạn ơi
sống như thoi thóp nửa vời mà thôi
nếu hy vọng tắt phụt rồi
coi như mất hết, cuộc đời trắng tay
*
Chớm vơi hy vọng, tỉnh ngay
giành dần hy vọng, thắng rày, chưa thua
luôn hy vọng, dẫu nhỏ, vừa
hừng lên vận hội như chưa bao giờ.
Biến thái của tuyệt cú: 10 câu
Chắt chiu
Biển nhân gian quạnh quẽ
thuyền lặng lẽ lênh đênh.
- Tẻ nhạt tênh? vì sao
- Bởi cảm giao sơ đẳng!
mắt bơ thờ tắt nắng
không dòng dung thông nào.
*
Khát chắt chiu đằm thắm,
gom thành giọt trữ tình
sẻ chia tình giọt đậm
nhen đốm lửa tâm linh!
Hết
Ngày gửi: 11/11/2011 08:34
Có 5 người thích
Ngày gửi: 14/11/2011 18:13
Có 4 người thích
Ngày gửi: 15/11/2011 07:11
Có 1 người thích
Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [46] [47] [48] [49] [50] [51] [52] ... ›Trang sau »Trang cuối