Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*


17 đoản khúc phong cảnh


(1) CẢNH LẠ HÒN CHE

Vịnh Nha Trang, “Hòn Ngọc Việt” mê say
màu tinh khiết dìu dịu cảnh tiên đây.
Dẫm cát trắng pha lê, xua vướng bận!
với tầm nhìn bất tận thả hồn bay.



(2) KHÁT CẢNH TẦM XA

(Từ thời bé lắm)
Rất mê trèo, cao tít ngắm trời xa
ngắm đàn sếu bay bay (khắp nước nhà?)
Chợt máy bay đang vượt Hy-mã-lạp (Himalaya)
thoả mơ ước tóm thâu những bao la !
*
(Nay vẫn thế)
Khát chân mây: gợi bể dâu, dâu bể
nhìn dông bão đổ vào tự biển khơi.
Khi trăm nỗi trái ngang nhiều quá thể
tự trèo cao, tầm mắt thả xa vời.



(3) PHONG CẢNH GỢI THIỀN

Cớ sao sắp trọn đời người
mắt nay mới thực trông vời cảnh tiên ?
thoáng hồn hòa cảnh thiên nhiên
tình tiên lai láng tâm thiền thảnh thơi.



(4) CẢNH NÓNG TRÊN MỒ LIỆT SĨ

Nắng nôi chạnh nhớ những hồn xưa
dấn bước hành quân, ngơi nghỉ chưa?
Cát trắng nắng rang, đường tít tắp
hiếm hoi vài ngọn gió lưa thưa
*
Xả thân trận đánh dốc đồi tranh
mộ táng nơi mây trắng rải mành
lộng gió bốn phương, mà nóng rát
Anh mơ hóng gió mát quê Anh?
*
Trải bao trận nóng , bùn khô nứt
nấm đất sè sè lút cỏ khô
thèm biển quê mơ hồ giọng hát
trường làng tiếng trẻ đọc bi bô



(5) CẢNH MỘT NGÔI MỘ CÔN ĐẢO

Trên mộ Hàng Dương, ảnh ngọc hồng
cảm giao, mãnh liệt sức dung thông
từ đôi mắt sáng, hiền, kiên nghị
“tin tưởng lạc quan Lê Hồng Phong”



(6) CẢNH CÔN ĐẢO TRƯA NAY

Giữa biển khơi: mười bốn đảo tươi xinh!
xưa thấm máu thành Côn Đảo hiển linh
nay hoa ngát, khoe sắc hình với nắng
dừa đung đưa, êm ái khúc ru tình



(7) GHÉ PARIS TÌM LẠI HAI “CẢNH QUAN”

Paris ta say đắm dạo nào
mảnh đời xa, gặp lại mừng sao
nhẹ chân lên một cầu thang cũ
đứng lặng tường rêu kỷ niệm trào


(8) SÔNG HỒNG TRONG MẮT CHIM BAY CAO

Nơi sinh, chốn ở - không nơi đó
chim quý Thăng Long, yêu thiết tha
hồn lắng Tây Hồ, Hoàn Kiếm nhớ
bay cao, thoả ngắm vành Nhĩ Hà.



(9) TOÀN CẢNH HÀ NỘI TỪ KHÔNG TRUNG

Mong nhớ, xuân bay về xứ sở
Kia rồi, thấy rõ thủ đô ơi!
cay cay lệ ứa mi thầm rỏ :
Đẹp quá như xuân khúc thiếu thời!



(10) VẪN CẢNH TRỜI XƯA, AI CÒN AI MẤT

Xuân ai lỗi hẹn, lỡ lời thề
thương nhớ cội nguồn, trở lại quê
đất mẹ thiêng liêng: vừa bén chạm
nổ bùng ký ức kéo ùa về.
*
vẫn cảnh đê mê vòm ráng đỏ
thời gian chất ngất ái tình đời
nụ cười, nước mắt như muôn thuở
Ai mất ai còn - dòng nước trôi…



(11) TÌM THĂM THÀNH CỔ VINH

Thăm Cổ Thành Vinh, ôi biến mất!
chỉ còn oi bức xưa hầm hập
tìm đâu giá buốt - Cổ Thành cao
(kỷ niệm chốn tình đầu đẹp nhất)
Thành Vinh Đội Cung
. . đêm khởi nghĩa Đô Lương(*)
--------------
(*) câu kết lời 2 của Quốc ca (Tiến quân ca của Văn Cao):
“Bắc sơn, Thái Nguyên, Nam Kỳ, Đô Lương”


(12) VỀ TÂY NGUYÊN

Cao nguyên mây trắng, vòm xanh biếc đê mê
ấn tượng ngày xưa vụt trở về
một dải giang san đâu chỉ Trung-Nam-Bắc
mênh mang sương xuống, gió rừng tê…



(13) RỢN NGỢP ĐÈO NGOẠN MỤC

Thông xanh đèo Ngoạn Mục
đứng thẳng ngó mênh mang
xuyên sương mờ ngờm ngợp
hoành tráng tận Phan Rang.

Đường mây hút rợn chân
đón bốn mùa mây dạt
lên nữa là Đà Lạt –
thiên đường hoa cao sang.



(14) PHONG CẢNH BÀ NÀ

Lên thăm tiên cảnh đỉnh Bà Nà
“ngày sống tư mùa”, tiên mách ta
sáng hồng – ‘xuân, hạ’ hoa tươi rói
chiều biếc – ‘thu, đông’ sắc mượt mà.



(15) CẢNH SÔNG TUỔI THƠ

Xe cộ như sông dơ - bỗng gợi
sông thơ biêng bíếc khói chiều lam
in trời trong vắt dầm sương lạnh
hôn núi ghé soi ảnh cõi trần.



(16) CẢNH GÌ KHÔNG PHAI MỜ

Tóc xanh chưa mượt mái đầu
thấy chăng một sớm hóa màu tuyết mây
gió lướt nhanh, tóc thay ngời ngợi:
đen, điểm sương chờ đợi bạc phơ!
Thiên nhiên trẻ mãi nét thơ
nét xuân phong cảnh chẳng mờ chẳng phai.



(17) BỘ SƯU TẬP PHONG CẢNH MỘT ĐỜI THIÊN LÝ MÃ

Thiên lý mã mải gom cảnh đất trời
chẳng giật mình: mừng tám mươi sinh nhật
vui hưởng cảnh thu đời thật tuyệt vời
vẫn biết đông rồi chín, lá đông... rơi.
2010
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

         TRĂNG  GIÓ


Nghe trăng lạnh, gió nhàu man mác
thổi thanh xuân xao xác trang thơ
Bỗng lòng đáp lễ chào hoa
châu về hợp phố, kiếp xa xưa nào?
*
Trăng khuya mừng, dạt dào thảng thốt
gặp người xưa xứng một tâm hồn
băng tan tê tái bồn chồn
trao niềm tâm đắc, bỗng lòng xôn xao
*
trăng lôi cuốn, hút vào hồ mắt
chao nghiêng chìm, tim chất ngất rơi
chặt ôm, hẫng hụt chơi vơi
đá vang vách lạnh, vọng lời yến anh.
*
Eo óng mượt bên vành môi đậm
thực hay mơ? mê mẩn ngỡ ngàng?
dẫu rằng thanh sắc bâng khuâng
vẻ chi trăng gió cho lăn lóc đời!
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

    THƠ  VÀ  TIM  HỌC


Dốc núi cheo leo đến sững sờ
lối tim hun hút, trọn đời mơ
gió sương vương đỉnh tim trầm mặc
tim học lên cao nhập cõi thơ
*
Soi kim cổ, Y cùng Thơ “nối mạng”
suối nguồn thơ, tim học vẫn mong chờ
giàu tưởng tượng, trời tim bừng sáng tạo
“Can thiệp tim” căng thẳng rất cần thơ
*
Tim học là thơ rọi góc tim che khuất
xua bệnh tật buồn tênh, sáng nụ cười.
Thơ là tim học cho muôn người vạn thuở
mang nhân văn đến, khổ lụy dần vơi.
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

THOÁNG VÀI NÉT DUNG THÔNG


(1)  ĐỊNH NGHĨA SỐNG và BẤT HẠNH

Ngọc sáng dung thông phía tự do
từng dìu danh dự bước cam go
xua tan tủi phận, tìm phương sách
vững lái, ngẩng đầu lách sóng to,
sóng nhỏ, sóng vừa, muôn làn sóng

Có kết thông là sống
Giảm dung thông – già rồi
Ngưng dung thông – đã chết
Không chịu dung thông – vô tích sự tròn đời
không ích gì cho ai:
không chỉ chết mà chưa sống bao giờ.
*
Kết thông bê trễ
nên khi chết đưa tang
không giọt lệ
không khói nhang
chẳng ai bè bạn
Mướn người tạm khóc than?
chung quanh chẳng họ hàng.



(2) NGỰC TRẺ

Riêng ai duyên phận, lỡ lời thề
nhớ cội lần đầu trở lại quê
đất mẹ rất thiêng, vừa bén sát
nổ bầu ký ức trào ào ạt

Căng ngực thở không gian lặng ngắt
đỉnh yêu cao ngất, quả sum suê
người còn kẻ mất -  xuôi dòng thác
nước mắt câu cười trôi lặng lẽ

Ôm đất mẹ
ngực căng tràn sức trẻ
vụt hiện lên
bao đồng ấu nỗi niềm.

Nhưng sự đời muôn vẻ
chảy triền miên.
Gió thoảng vọng lên hư lẫn thực
tiếng hô xưa muốn vỡ ngực thanh xuân.



(3)  NGỘ

Lẽ thường tuổi càng tăng, sức giảm
may tinh thần quả cảm đầy tràn
   đâu cho hoài bão héo dần
ước mơ đâu dễ vỡ tan bay vèo

Vẫn biết ngắm “vàng gieo ngấn nước”
thả nhẹ chân từng bước thảnh thơi
   Ngộ dung thông, mãi yêu người
nhận cho, vay trả - lẽ trời đẹp sao!  
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

THOÁNG VÀI NÉT DUNG THÔNG


(1) ĐỊNH NGHĨA SỐNG và BẤT HẠNH

Ngọc sáng dung thông phía tự do
từng dìu danh dự bước cam go
xua tan tủi phận, tìm phương sách
vững lái, ngẩng đầu lách sóng to,
sóng nhỏ, sóng vừa, muôn làn sóng

Kết nối vầy là sống
Giảm dung thông – già rồi
Ngưng dung thông – đã chết
Không chịu dung thông – vô tích sự tròn đời
không ích gì cho ai:
không chỉ chết mà chưa sống bao giờ.
*
Kết thông bê trễ
nên khi chết đưa tang
không giọt lệ
không khói nhang
chẳng ai bè bạn
Mướn người tạm khóc than?
chung quanh chẳng họ hàng.



(2) NGỰC TRẺ

Riêng ai duyên phận, lỡ lời thề
nhớ cội lần đầu trở lại quê
đất mẹ rất thiêng, vừa bén sát
nổ bầu ký ức trào ào ạt

Căng ngực thở không gian lặng ngắt
đỉnh yêu cao ngất, quả sum suê
người còn kẻ mất -  xuôi dòng thác
nước mắt câu cười trôi lặng lẽ

Ôm đất mẹ
ngực căng tràn sức trẻ
vụt hiện lên
bao đồng ấu nỗi niềm.

Nhưng sự đời muôn vẻ
chảy triền miên.
Gió thoảng vọng lên hư lẫn thực
tiếng hô xưa muốn vỡ ngực thanh xuân.



(3) NGỘ

Lẽ thường tuổi càng tăng sức giảm
may tinh thần quả cảm đầy tràn
       đâu cho hoài bão héo dần
ước mơ đâu dễ vỡ tan bay vèo

Vẫn biết ngắm “vàng gieo ngấn nước”
thả nhẹ chân từng bước thảnh thơi
Ngộ dung thông, mãi yêu người
nhận cho, vay trả - lẽ trời đẹp sao!  
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

LẠI THOÁNG MẤY NÉT DUNG THÔNG


(1)  SỐNG ĐẸP

Dung thông(*) gộp triệu dòng qua lại
nối kết ta cùng cộng đồng, nhân loại
xưa, nay, cả vị lai
nào trải nghiệm, tư duy, của cải
nào tình yêu, văn hiến, lòng nhân ái
*
Là trọn tình cùng ruột thịt thân yêu
cùng Thầy, bạn, và ai gắn bó nhiều
mọi lứa tuổi, ân nhân - âm cộng hưởng
kết giao xuôi ngược, nhiều tầng, nhiều hướng.
*
Hanh thông từ nguồn cội tới tương lai
yêu tổ quốc, quê hương (chẳng mỉa mai)
nhập trời đất, tổ tiên và hậu duệ
dung thông làm nhạc trưởng thân-tâm-tuệ.
  *
Dung thông - sức mạnh đầy quyền lực:
kiến tạo thái lai, xua bĩ cực.
Tuột dốc? Dung thông níu điểm cân
tránh tai ách cảnh đời khom nhục
thương người thực sự, dám quên thân.
*
Nhờ Dung thông vạch cái lầm to tát:
mất tự giác lúc lòng tham lấn át,
lương tâm trườn “như chạch” vách đen ngòm
hám quyền chức, hám danh, mê muội khát…
   *
Bị nan y
hoặc tuổi cao, ngày tháng có nhiều chi
– Nay lẽ sống có gì xin gút lại?
–“ Một tự nguyện vui truyền mọi bí phương
hữu ích dù bé nhỏ, dung thông vậy!”
Đáng kính thay trí tuệ lưu truyền ấy
Vô duyên lắm - ngay lưng, chỉ mải chơi.
  *
Ngấm lẽ dung thông: nếu ‘hoá thân’ đời
với con cháu, gia đình, với mọi người
như tồn tại với dung thông bất diệt
chút ánh mờ còn góp sáng đôi nơi.

Dung thông là nghệ thuật, không khuôn sáo
là vĩnh hằng tuyệt đối như tôn giáo
mà chẳng tà ma, chẳng bát nhang
tu thân sống đẹp. Là Tâm Đạo.


(2)  BẤT CHỢT CHÂM NGÔN

Từng đói khát điêu linh
qua đau khổ, bất bình
ngộ ra điều giản dị :
không sống chỉ vì mình
nhờ dung thông bền bỉ.

Như chẳng là gì mới
nói đầu lưỡi dễ thôi
làm khó, cực hiếm hoi
trở thành người dễ mến
đạt đến duyên tri âm

không chỉ ở vĩ nhân
mà cả mỗi thường dân
tạo nên mầm hạnh phúc   
cung tình yêu đẹp nhứt.


(3)  NHẠC

“Dung thông nhạc” đổ đầy khoang trống
giữa buồn-vui, chết-sống làn ranh
Thắng-thua hoà tấu kết thành
sóng âm chân thực bức tranh tâm hồn


(4)  SẮC MÀU THỜI GIAN KẾT NỐI

Thời gian sắc tóc thay như chọn
nhưng đất trời chung những sắc màu
mỗi ngày gắng sức dung thông trọn
cả bảy màu rồi nối kết nhau.


(5)  VÚT CAO

‘Tư duy đọng’ – hết bề khai triển
cằn cỗi như kinh viện giáo điều.
     Tuổi xanh đâu chịu cô liêu
dung thông dang cánh nhắm chiều vút cao


(6)  ƯA CA VÀ ĐỌC LẠI

Biển trời chiều biêng biếc tận xa
Mới thu đời thích hát tình mưa
Cuối đời ưa đọc thơ toàn tập –
(không thiếu Pa ri, Vác sa wa…)
*
Nếu vắng thơ ca
mất ‘dung-thông-đạo’
mất dung thông: ta chẳng phải ta
phơi giữa nắng, đám tang toàn khách lạ
*
Dung thông chở nhạc, thơ vào vĩnh cửu
tới bao đời, bao sướng khổ vui buồn
bao thiên hà (vũ trụ luôn dời biến)
cho thơ nhạc không ngừng chảy thành sông
*
Quá khứ, vị lai – trong hiện tại
vui thành đạt chứa buồn thua bại
vui sum vầy chứa ‘biệt li sầu’.
Chăm kết nối: ưa ca và đọc lại.

-------------------
(*) Hai chữ “Dung thông” trên đây được chú giải ngay ở mấy dòng đầu phần văn xuôi (mời xem), có thể tạm hiểu chữ DUNG ở đây là sự chuyển động để truyền tải, kết nối (không mang nghĩa dung hòa!), chữ THÔNG chỉ mức kết nối hướng tới thông suốt trọn vẹn, thuận nghịch, nhiều hướng và nhiều tầng.
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

     CHỈ  VÌ  YÊU

Những điểm son lễ hội tâm linh
như 'Ngàn năm Thăng Long-Hà Nội’
dòng thơ thường vươn tới
những tiên đoán hiền minh



Sẽ không lâu
đến thời đại nhiệm mầu.
Em biết
anh tha thiết
và tin vài thế kỷ sau
sân khấu đời - tới lúc mở màn đầu
cho Nguyên-Đại-Sống-Chỉ-Vì-Yêu!
*
Tâm hồn không vắng thiếu
hết trơn điệu đớn hèn
xa đố kỵ nhầy đen
đâu chỉ ăn, hưởng gấp
nghiện vùi dập xác thân.
*
Đời sống con người tươi thắm bội phần
tình yêu bát ngát cò bay thẳng hướng
nhân ái gieo mầm, gặt sướng vui nhiều
xứng danh ‘Nhân Loại’ phong phú đáng yêu.
Yêu – Phép nhiệm mầu, yêu là thực tại
và lưu truyền mãi mãi.
*
Nên dẫu ở nơi nao
tình yêu là có thật.
Dẫu rủi ro, dông bão đảo chao
lâm nạn, mưu sinh toàn tất bật
vẫn luôn sống vì yêu
lòng yêu thương càng nhiều.
*
Tuy mỹ miều muôn vẻ
tình lan toả tự nhiên
không có tuổi, cứ ngời ngời trẻ
đằm thắm dưới thanh thiên
trọn vẹn hanh thông
đến vô cùng.
*
Tình Yêu - bao trùm rất lạ
phổ quát, tế vi
cao cả.
Cả hành tinh sống chỉ vì
Yêu.
Đời người ta - sống chỉ vì Yêu.
Nhân loại
sang "Nguyên-đại-
-sống-chỉ-vì-yêu".
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

          MỘNG GẦN SÁNG


Gần sáng, ảo huyền mộng lẳng lơ
sen vàng loáng thoáng cảnh nguyên sơ?
tóc xoà che mắt, thơm môi miệng
điệu múa ngọc ngà do hóa công
*
bờ vai trắng, thắt lưng ong mịn mượt
áo dài bay – bay cả một trời thơ
ngực chói lòa, dáng thướt tha, trong suốt?
đá lăn lóc, đời mê mẩn sững sờ
*
Đang đời thực hay vùng mờ  ký ức?
tháng năm dài, tỉnh thức mối tình mơ
    Tỉnh rồi, nhìn ánh sao mờ
trời cao có thấu lững lờ dương gian?
*
Lại chợp mắt
hồn phách lạc
chon von tít đỉnh mây mù
ánh trăng lu
cánh run run chất ngất
bay bay tới đỉnh trời
gieo, gieo hạt
lên thế nhân trầm mặc
hạt nẩy mầm thơ khắp trùng khơi
*   
Ly tao ôm mộng
mộng – phía chìm, chiếm chín phần mười
băng tảng trôi
Danh, lợi, nhục vinh - phần ảo nổi
chỉ yêu là thật, chỉ yêu thôi.
Thức say chém giết, là thua mộng
mộng nghĩa mộng nhân hơn hẳn rồi.
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

   HÀNH  TRÌNH  ĐÀN  ONG

 
Xa anh yêu, em vay hồn đàn ong
vay tiếng hát vui tươi, dù tất bật
vay lo xa quên kiếp khổ bềnh bồng
ong cần mẫn thổi đầy ngăn nhụy mật
 
ong hành hương xuyên cảnh vật thân yêu
những tên bãi “tình yêu”, sông, đảo, núi …
nơi tim rớt, môi hôn, … gợi nhớ nhiều
ong tới tìm - gom lại thời sôi nổi.
 
Bỗng giọt mưa xao động hồ dần tối
như đàn vịt nhảy tung tóe trắng phau
Yêu cũng vậy? vầng dương rồi chói lọi
sau đêm dài, bóng tối biến đi mau

Tiếng ong vù êm ả, gợi tình đầu
chẳng nông cạn, thiên nhiên hồn lồng lộng
hành trình ong xao động tận tầng sâu
tận con hói tình quê nước đục ngầu
hói đã sông, dòng chảy vươn xa rộng.
 
Ong ngẫm ra kỳ vọng ý trong đầu
cánh ong bay - tận một thiên hà mới
Ý chợt đứt, như con diều tuột mối
yêu vẫn tìm, khám phá lại hồn nhau
 
Tình biển sâu, em kết ý cùng thơ
dù xuôi ngược, khỏi âm thầm chiếc bóng
nếu thơ hết? _ Chẳng còn gì để sống !
Ý thơ còn! yêu mãnh liệt hài hòa !
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Huy Dung nguyen

*

Hai khúc thơ buồn


(1)  Nghe một bài thơ
Nhà thơ ơi
nhắc chi để lệ rơi
nín đi thôi
người đọc thơ bỗng nghẹn, lời không rõ
người ngồi nghe đang đầm đìa mắt đỏ
những từ gợi nỗi đau xé ruột gan
từng chữ rung tâm khảm dân ta đó
*
Thơ mưa xanh lớp cỏ
trùm nấm m người trai
hy sinh, bất tái lai
không về kịp nắm tay
của Mẹ thương con chờ con khi Người nhắm mắt !
tình Mẫu tử sâu hơn biển thẳm  
thương đau chất ngất - giọt mưa xanh
mưa xanh trùm nấm mộ
*
Vết thương xưa cũ
doạ sưng tấy lại chăng
nhưng có tung trầm uất, cắn răng nhìn mất mát
mới tênh tênh văn minh, cường thịnh với công bằng
Xin cảm ơn thi sĩ giúp vơi dần nước mắt.


(2)  Xa xứ
Xa xứ đến bao giờ trở lại
có hay môi thắm - mãi chờ mong?
Xuân buồn
thuyền buông lái
cánh buồm
cũng nhạt màu.
Biển nhớ mờ ‘giang đầu’
da trời xanh nỗi đau
Ly biệt
vành trăng khuyết.
.
Người tìm thuyết Dung Thông
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối