Trang trong tổng số 11 trang (103 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

deltacuong

Có vợ
                   Lê Trọng Cường . 10-2004

Ong về dạo khắp vườn hoa nhỏ
Say đắm xiêu lòng nên ngớ mãi câu duyên
Cùng bên nhau làm thời gian ngừng lại
Tình yêu đến với anh  bất chợt
Em đón nhận như cuộc đời sắp đặt.

Rồi  một ngày nắng vàng ngập lối
Chim trên cành vui hót thanh tao
Gió nhẹ thổi tràn ngập hương lúa
Một ngày vui  không thể nói nên lời
Từ lúc  ấy em bắt đầu  làm  vợ
Hai đứa thành nô lệ của tình yêu
Tạm biệt nhé những ngày xưa tung tẩy
Giấc ngủ anh nay cũng được lập trình.

Hạnh phúc gieo trên cung đàn cuộc sống
Tiếng đàn kia thành điệp  khúc  tình yêu
Những vầng điệu không là qui luật
Ôi cuộc sống đẹp tưởng chừng không thực
Là đoán về nhau mà không cho nhau biết
Là nghĩ ngợi nhiều nhưng không dám tin.
Đôi lúc lặng thinh với cái nhìn xa tắp
Không dám nói những điều thổ lộ bâng quơ.

Hạnh phúc là thế ở  con đường ta bước
Ta đón nhận như vườn  xuân hoa rộ
Mỗi một ngày là bữa tiệc nhân gian
Em ríu rít bên  đời anh sôi động
Làm thức tỉnh hồn anh  nhiều khát vọng,… em ơi…
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Xe đạp
   Ks-Kts.Lê Trọng Cường


Chiếc xe này mẹ tặng đã lâu
Nó vẫn thế,  tuy cũ đi đôi chút
Đủ bộ phận nhưng vẫn thường kêu cót két
Dáng nó gầy như thân tôi bạn ạ
Tuy tầm thường không bóng bẩy, cao sang
Nhưng gặp đường xa chưa khuất phục bao giờ

Nó với tôi từ ngày gặp gỡ
Như yêu nhau chẵng muốn nữa bước rời
Cõng tôi qua khắp nẽo đường xuôi ngược
Dù mưa to, nắng táp, bão bùng
Chẵng một lời than vãng rên la
Chỉ thỉnh thoảng kêu lên cót két
Đó là còi hiệu của nó mà thôi.

Số nó khổ mà tôi thì chẵng khá
Những con đường,  do tôi chọn mà thôi
Nếu có xa, đường dốc,  gồ ghề
Thì cả hai cùng còng lưng chịu khổ
Có những sáng hết tiền,  lại vội học
Tiến đến trường mà nhạc bụng cứ trào dâng
Chiếc xe kia cũng rầu rĩ thở than
Tiếng cót két hôm nay nghe  to thế
Bước đạp sao không tỉ lệ với vòng quay
Nhưng đôi ta vẫn co gối,  lấy đà
Sườn tuy cong, lớp xe phình vỏ
Cũng đến trường cùng các bạn học vui.

Rồi có một chiều Thu  lãng mạng
Gió thổi nhẹ làm  xào xạc khóm tre
Tôi hẹn Em không lẽ nào cuốc bộ
Nhìn ngắm mình cũng tươm tất thanh tao
Thấy chiếc xe giãn dị quá …cuộc đời
Nhưng lòng tôi quyết tâm không thay đổi
Tôi lên đường không muốn  xe ở  lại
Bỡi tính rồi nhà Em cũng cách tám cây.

Chiều lãng mạng thường hay rỗng túi
Rũng rĩnh bụng thơ, với đôi giày “liên hiệp quốc”
Nếu xẹp lốp, ta hãy nghe lá hát
Đọc thơ tình mỗi lúc tuột dây sên
Ta cùng em dắt bộ là cao kiếng
Chiếc xe kia  vẫn cứ song hành
Lối đi nào cũng có đôi, có bạn
Không quên vài lần kêu cót két vô tư.

Rồi thời gian trôi nhanh, nhanh quá
Nhìn lại kìa tôi học xong Kiến trúc sư
Xe chỉ theo tôi được hai năm đầu
Giờ đi làm cần tốc độ hơn xưa
Khoảng cách ngày nay là cơ may, là vận hội
Đâu thể gần như thời cắp sách , xe ơi.
Mày có thấy Cam- Ri hay Lét- xệch
Đừng buồn lòng vì nó nhiều bánh hơn.
Những thứ ấy tao thay như thay áo
Nó chỉ giúp tao đi với đời thường xuôi ngược
Sao sánh được tri kỷ  ta với mi.

Nhưng sứ mệnh của mi nay không khác
Mỗi sớm  mai vẫn lặng lẽ lên đường
Và không còn lo đi học trễ
Mà chăm lo sức khỏe,  thể thao.
Buổi sáng nào cũng nghe biển hát
Mày vẫn gọn gàng hơn At-ti-la
Ta với mi vẫn bước song hành
Mi  già đi thì người ta kêu cổ
Tao trưởng thành, cuộc đời gọi doanh nhân
Yêu biết mấy những tháng ngày kĩ niệm
Không ai buồn vì mày vẫn có ích cho tao.
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Cây bút chì
                            Lê Trọng Cường .12- 2008

Cây bút chì ngày đầu đi học
Cũng như tôi chưa có bạn đi cùng
Vào lớp rồi trống ngực vẫn hò reo.
Bài vở lòng  qua đi nhanh chóng.

Sau mỗi ngày cuộc đời bút ngắn lại
Tập vở dầy càng lúc nhiều trang hay
Tôi thấy buồn mỗi ngày phải gọt bút
Nên viết rồi nắn nót không tẩy đi.

Rồi một ngày, một ngày phải đến
Cây bút chì buồn bã rời thế gian
Sứ mệnh nó đến đây là hết
Gởi lại trên đời  những nét chữ xinh.

Mẹ tôi bảo bút ngắn sẽ dài lại
Tôi hơi buồn nên cất kỹ mẫu bút kia.
Đêm hôm ấy có Bà tiên xuất hiện
Cây bút chì lại nguyên vẹn trong cặp tôi.

Bút theo tôi bao năm rồi nhỉ
Để lại nhiều tác phẩm đáng yêu
Dù đôi lúc buồn lòng hồi hộp
Bút vẫn cười vì đã có Bà tiên - Mẹ…

Tôi quí bút vì tấm lòng chân thật
Áo sơn ngoài là những thứ  hào hoa
Ruột càng mền cuộc đời càng ngắn
Nó biết vậy chỉ dâng đời ý đẹp, mà thôi.
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

@ Bạn deltacuong thân mến!
Xin chào mừng bạn đến với Thi viện!:) Mình rất tiếc là theo quy định của Thi viện, mình phải gộp 3 chủ đề bạn vừa tạo hôm nay vào một chủ đề chung. Tạm thời mình sửa tên của chủ đề này là "Thơ Lê Trọng Cường". Nếu bạn nghĩ ra được một cái tên khác hợp ý bạn hơn và không bị trùng với các chủ đề đã có trên diễn đàn Thơ thành viên-Thơ mới, bạn có thể sửa lại theo ý bạn.
Mong bạn hãy bỏ chút thì giờ đọc kỹ các quy định và hướng dẫn của Thi viện trong chủ đề "Xin đọc kỹ khi mới tham gia", bạn nhé!

Chúc bạn vui cùng Thi viện!
Thân mến
NT
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
14.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Thanks
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Nếu vẫn còn gặp khó khăn gì với các tính năng của diễn đàn Thi viện, bạn cứ "ới" một tiếng, nếu giúp được, NT sẽ giúp bạn cho qua những bước bỡ ngỡ ban đầu ở nơi đây, bạn Cường nhé!:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Xuân
                  
                     Lê Trọng Cường 12.2007

Nắng thưa lướt nhẹ nhìn Mai nở
E ấp thẹn thùng nhánh Lan  mơ
Cúc vàng rộ nở  trong sương  sớm
Rì rào khóm Trúc đứng dõi xuân.

Tùng già thác đổ chờ mưa phớt
Cúc kia sáng rực một góc vườn
Trúc xinh run rẩy làn gió bấc
Lúng liếng cành Mai  đón xuân về.
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Về lại Trường xưa            
        Lê Trọng Cường
Kính tặng thầy cô trường Nguyễn Huệ -Phú yên. 20-11-2001

Trở lại mái trường xưa
Tuổi thơ tôi học tập
Nhiều  kỉ niệm buồn vui
Bao năm cùng đèn sách
Giờ đây đã nên người.

Nay trở về trường xưa
Áo trắng đã sậm  màu
Lòng bồi hồi nhớ mãi
Một tình cảm sáng trong
Của tuổi thơ ngày ấy.

Hàng  điệp già phủ mát
Bóng rêu Tượng Quang Trung
Ghế đá công viên xanh
Nhớ những giờ được nghỉ
Thầy chụp ảnh cho trò
Dù vài nghìn chẳng có.
Vẫn được mang ảnh về
Dán lưu bút thân thương.

Hè về lửa phượng rực
Bao ký ức nao nao
Thầy cũ tuy xa rồi
Nhưng vẫn còn ấm mãi
Những câu chuyện mùa thi
Bạn bè giờ khắp nẽo
Đến bao giờ gặp lại
Trên lớp học thân thương.

Ngôi trường nay đẹp hơn
Học trò nay duyên dáng
Áo dài trắng thước tha
Những lớp thầy cô mới
Kế tiếp lớp người xa
Vì sự nghiệp trồng người
Trường Nguyễn Huệ thân yêu.
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Thơ về hoa lan
               Lê Trọng Cường .12- 2006

Mỗi  sáng tinh mơ ở vườn lan
Xôn xang cành biết lộc đâm chồi
Vạch lá ngắm nhìn mầm  hoa chớm
Rồi đây bật nụ sẽ thành bông
Run run trước gió cành khan nước
Thân gầy đẹp nhất có nhành hoa.

Đầu vườn anh bạn Đen Rô thắm
Lá dài, chịu nắng,  nhiều  thân cao
Bông vừa, cánh mỏng hàng xếp sát
Nhiều màu duyên dáng, dễ chăm nom
Giống xưa  cánh hở,  hoa cũng nhỏ
Bông to cánh tròn loài mới hay.

Áo vàng Vũ Nữ  thướt tha quá
Xòe đầm khoe sắc dưới nắng mai
Dã hành, dầy  mỏng, tùy từng giống
Hoa nhỏ liên dây giấc mộng đầy
Chập chờn thiếu nữ vui  muôn sắc
Lung linh váy áo nhiều màu khoe.

Van Đa loài quí của họ lan
Rễ to, cọng tròn, thòng lã tã
Thân đơn, không dớn, cao thẳng đứng
Lá cứng, cong tròn, nách nở hoa
Cánh hoa dày,  hở,  kín tùy loại
Nhành  dài như bướm đậu hai bên .

Hoa to, lưỡi rộng xòe như cánh
"Cát Lan" rực rỡ tên Nữ Hoàng
Lá dày mọc nối cùng  hành giả
Rễ nhiều quấn quít mọc chồi trên
Hoa nở đôi cành ba bốn cái
Dưới nắng cùng em nũng nịu cười.

Ngọc Điểm chồi  hoa tựa đuôi cáo
Mỗi năm hẹn gặp một lần  xuân
Thân ngắn, lá dày cong hai mép
Ngây ngất hương trần  tim xốn xang
Rễ dài, to, khỏe  tự do xõa
Ngơ ngẫn  trần gian, gọi Nghinh Xuân.

Hoàng Kiếm cành hoa dài, đóa nhỏ
Thân hình to lớn lá dài cong
Anh để hoa em buông lõa xõa
Lòng thòng  vàng biết  tựa pháo rơi
Rồi em hò hẹn quanh năm nở
Từng cành dài tận ngất  thế gian.

Rộn ràng cùng em xuân hẹn đến
Hồ Điệp cao sang dáng diễm kiều
Hai cánh to trước,  giữa nhuỵ  xinh
Ba cánh xoè sau xếp xoay vòng
Lá dày thân thấp, cành nhiều đóa
Xuân về cứ ngỡ bướm bầy theo .

Họ hàng vũ nữ là em đó
Cành dài từng đóa tua tủa chân
Nhện xanh thần thoại loài lan ấy
Nhìn vào dáng ngọc một màu xanh
Rồi em  mai ấy khi gặp lại
Xin đừng xa lạ nhé người ơi .

Rồi  một ngày em thành thiếu nữ
Rễ mọc dày , củ bật cao to
Cành hoa thường thược dài cả mét
Xếp tròn từng đóa nhỏ đốm nâu
Hoàng Hậu màu hoa đầy huyền bí
Đi rồi mà vẫn thấy  luyến lưu .
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Bài thơ say số 1
          Lê Trọng Cường . 01-07-2005

Nàng thơ đi vắng mấy hôm nay
Gậm bút … mà thơ chẵng chịu tuôn
Nên ta gát bút … tìm bạn nhậu
Ngây ngất bên đời trong men say.

Nạp bốn bầu  bia mà chẵng xĩn
Tìm mãi nàng thơ trốn ta hoài
Lung linh đáy cốc nàng cười chím:
Nầy hởi anh kia! Anh đã say…

Kìa anh say mèm tên: Bút Xỉn
Đã xỉn mà sao chữa chịu về
Nấn ná vào đây chi cõi thơ
Viết bài thơ xỉn dễ bị chê…

Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ ,
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 11 trang (103 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối