Trang trong tổng số 30 trang (295 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 21/06/2013 22:02
Có 6 người thích
Ngày gửi: 21/06/2013 22:56
Có 6 người thích
Ngày gửi: 22/06/2013 22:49
Có 7 người thích
Ngày gửi: 23/06/2013 23:06
Có 7 người thích
Ngày gửi: 23/06/2013 23:29
Có 5 người thích
Ngày gửi: 24/06/2013 22:39
Có 6 người thích
Ngày gửi: 25/06/2013 01:14
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Nguyen Huu Do vào 25/06/2013 01:35
Có 5 người thích
Ngày gửi: 25/06/2013 21:24
Có 2 người thích
Ca-Dao đã viết:
NGÀY MƯA GIÓ
Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn
Quế Hằng
ĐỜI MƯA GIÓ
Vò võ một đời phận chiếc đơn,
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn.
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu,
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn.
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán,
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn.
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát,
Bố thí muộn màng mấy cái hôn.
phamanhoa
CẢNH CHIỀU HÔM
Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn,
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn.
Còn sắc còn tiền người đến kiếm,
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn.
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến,
Biết tính nết bà khối đứa chờn.
Thiên hạ thích yêu người lắm của,
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.
Lưu Dũng
ĐÃ KHEM
Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn.
Quế Hằng
CHỚ DẠI
Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn,
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn.
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn,
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn.
Hay chi phận lẻ lòng nao nức,
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn?
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm,
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn.
phamanhoa
NỖI NIỀM
Thấu chăng cảnh sống gối chăn đơn
Giá được cùng ai để giận hờn
Mặc khách vừa quen tìm cách lảng
Tao nhân mới biết tính bài chuồn
Cho nên thơ phú buồn da diết
Bởi thế giấc mơ chỉ chập chờn
Người hỡi!còn đâu - lòng cạn héo
Ghét tình,chê của chẳng màng hôn.
Xuân Lộc
NGẠI CHI
Thấy trời mưa gió chắc cô đơn
Sang nhé được không khỏi lại hờn?
Cổng mở thật nhanh anh sẽ đến
Cửa cài còn chậm là ta chuồn
Việc chi thơ phú cho mơ mộng
Sao cứ văn chương để chập chờn
Đã hẹn bão to thì vẫn thế
Có chi cứ phải chờ hoàng hôn
P N Vĩnh
20/6/2012
CỚ SAO?
Dù nắng hay mưa chẳng thấy đơn
Ngoài kia biển đẹp, cớ sao hờn?
Gió chiều êm ả chao cành lá
Đồng lúa xôn xao lượn cánh chuồn
Vi vút đồi mơ thông réo rắt
Thì thầm suối mộng nước vờn chờn
Hãy đưa chân bước cùng muôn cảnh
Sẽ nhận từ tâm những nụ hôn
Ca-Dao[/quote]
XẢ OÁN HỜN
Quế Hằng
Toan rằng du lịch chẳng còn đơn
Trút hết gió mưa xả oán hờn
Móc túi tìm tiền tiền chạy trốn
A lô gọi bạn bạn đi chuồn
Dặm trường côi cút e không tiện
Đô hội xốn xang nghĩ cũng chờn
Lòng muốn cho lòng vui chút đỉnh
Phải đâu là để nhạt môi hôn
[/b]
Ngày gửi: 26/06/2013 12:44
Có 1 người thích
Ngày gửi: 26/06/2013 12:46
Có 1 người thích
Trang trong tổng số 30 trang (295 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] ... ›Trang sau »Trang cuối