Hoàng hôn đổ xuống ánh trăng lên Rực đỏ chân trời lấp lánh đêm Mỗi bước chân dài, in dưới cát Hai hình bóng chụm, đổ trên thềm Làm cong dãy núi, ôm eo biển Bẻ gập thân mềm, ấp má em Lặng lẽ sao khuya êm sóng vỗ Con tim lỗi nhịp nóng bừng thêm !
Lam lũ nắng mưa cả lạnh đông Làm khuya, thức mãi chẳng đau lòng Nhẵn đường ra chợ còng lưng gánh Mòn lối lên rừng nghẹo cổ gồng Gian khổ đêm ngày cho cuộc sống Giãi giầu năm tháng để niềm mong Vui mừng những đứa con thành đạt Dù khó nào quên nghĩa vợ chồng !
Sang thăm ngưỡng mộ cụ Hồng Vân Thập cửu, dòng thơ vẫn vọng ngân Lục bát, tự do, lai láng chảy Đường thi, tứ tuyệt, nét như thần Hy sinh cho Đảng nhiều vô kể Cống hiến vì dân chẳng thiếu phần Kính chúc trăm năm trong hạnh phúc Nhiều vui, mãi khoẻ, trọn tình thân !
Thương hoài, nhớ mãi, mịt mù khơi Biền biệt nơi xa mấy khoảng trời Tình ấy thề non, sao chẳng giữ Duyên này ước hẹn, cứ dần trôi Những đêm chờ đợi, dài đằng đẵng Một thoáng đi qua, cả quãng đời Tệ bạc chi đâu, mà tự trách Dù cho số phận cũng đành thôi !
Đầm sen lặng lẽ chiếc thuyền trôi Ánh nắng ban mai ánh mặt trời Làn gió dỡn đùa mây trắng lượn Mái chèo ngúng nguẩy nhuỵ vàng rơi Dưới hồ hoa nở tưng bừng hái Trên núi hang sâu thoả mái chơi Say đắm bên nhau trong cảnh mộng Chia tay lưu luyến mãi không rời !
Hai trái nhấp nhô giữa cánh đồng Cuối đường cong uốn, một dòng sông Lúc đi vẫn nhớ, qua đây ngắm Khi đến không quên, lại đó trông Khách bảo trời sinh ra quả núi Mình khen bụt nặn tạo đầu rồng Dân làng khắp chốn luôn ca ngợi Cảnh đẹp quê em… mãi ước mong !
Sừng sững lưng trời giữa núi ngàn Vươn lên thẳng đứng chẳng nằm ngang Nào làm lay chuyển sau giông quyét Đâu có dịch xê trước bão càn Chọc thủng tầng trên dành ánh sáng Đâm qua lớp dưới vượt không gian Luôn reo khúc nhạc cùng mây gió Chả ngại ngùng chi lúc lạnh hàn !
Đã trót chường ra nẻo bụi trần Ơi người hãy gắng đượm tình chân Đừng hay nghiệt ngã làm mưa gió Hẳn sẽ êm đềm lịm khúc xuân Vẹn nghĩa cho lòng thơm thảo biếc Thừa yêu để dạ chứa chan ngần Cùng thi hữu rót dòng thơ ngợi Ấp ủ mơ màng vạn thuở cân
HANSY
Trở về cân
Thương thay sắc đẹp cảnh phong trần Số phận nghèo hèn phải lấm chân Vật chất không yên luôn vất vả Tinh thần bất ổn chẳng nên xuân Còn mơ xã hội công bằng đến Vẫn mộng đời em lại trắng ngần Hạnh phúc muôn dân lòng phấn khởi Êm đềm cuộc sống trở về cân !
Đã trót chường ra nẻo bụi trần Ơi người hãy gắng đượm tình chân Đừng hay nghiệt ngã làm mưa gió Hẳn sẽ êm đềm lịm khúc xuân Vẹn nghĩa cho lòng thơm thảo biếc Thừa yêu để dạ chứa chan ngần Cùng thi hữu rót dòng thơ ngợi Ấp ủ mơ màng vạn thuở cân
HANSY
Trở về cân
Thương thay sắc đẹp cảnh phong trần Số phận nghèo hèn phải lấm chân Vật chất không yên luôn vất vả Tinh thần bất ổn chẳng nên xuân Còn mơ xã hội công bằng đến Vẫn mộng đời em lại trắng ngần Hạnh phúc muôn dân lòng phấn khởi Êm đềm cuộc sống trở về cân !
04.12.16 ĐQ
BÌNH TÂM
Vẫn biết nhiều lo giữa cảnh trần Nhưng lòng cứ mãi thật tình chân Thì luôn nắng đẹp vương đầu hạ Với lại hoa ngời giữa gió xuân Hãy để tâm hồn mơ trắng trẻo Và ươm thể phách trỗi trong ngần Ta bà vốn dĩ nhiều tai biến Tự tại yên bình cuộc sống cân
Ăn mãi ở nhà thấy chán ơi Qua xem khắp phố đến nhiều nơi Hàng này, phở tái, luôn đông đúc Quán nọ, dê tươi, cũng lộng ngời Của lạ em mời, ngon cái miệng Tình quen bạn nịnh, thoả lòng người Lần sau lại thế chê cơm cũ Tiền mất tật mang còn muốn xơi ?