Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [43] [44] [45] [46] [47] [48] [49] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Phạm Ngọc Vĩnh

Nguyễn Xuân Lộc đã viết:
phamanhoa đã viết:
phamanhoa đã viết:
Quế Hằng đã viết:
phamanhoa đã viết:
Quế Hằng đã viết:


NGÀY MƯA GIÓ

Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn
                     Quế Hằng

ĐỜI MƯA GIÓ

Vò võ một đời phận chiếc đơn,
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn.
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu,
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn.
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán,
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn.
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát,
Bố thí muộn màng mấy cái hôn.
               phamanhoa


   CẢNH CHIỀU HÔM

Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn,
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn.
Còn sắc còn tiền người đến kiếm,
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn.
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến,
Biết tính nết bà  khối đứa chờn.
Thiên hạ thích yêu người lắm của,
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.
                     Lưu Dũng



ĐÃ KHEM

Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn.
                   Quế Hằng

CHỚ DẠI

Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn,
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn.
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn,
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn.
Hay chi phận lẻ lòng nao nức,
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn?
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm,
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn.
                       phamanhoa

   NỖI NIỀM

Thấu chăng cảnh sống gối chăn đơn
Giá được cùng ai để giận hờn
Mặc khách vừa quen tìm cách lảng
Tao nhân mới biết tính bài chuồn
Cho nên thơ phú buồn da diết
Bởi thế giấc mơ chỉ chập chờn
Người hỡi!còn đâu - lòng cạn héo
Ghét tình,chê của chẳng màng hôn.
                        Xuân Lộc[/quote]


NGẠI CHI

Thấy trời mưa gió chắc cô đơn
Sang nhé được không khỏi lại hờn?
Cứ đợi rất nhanh rồi sẽ đến
Đừng lo dù chậm cũng không chuồn
Mở trang , thơ phú cho mơ mộng
Giở sách , văn chương khỏi chập chờn
Đã hẹn bão to thì vẫn thế
Có chi cứ phải chờ hoàng hôn
PNV

20/6/2012

  Dù thơ chẳng thể bay xa
Vẫn trong ký ức cùng ta tháng ngày!

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ca-Dao

NGÀY MƯA GIÓ

Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn

Quế Hằng

ĐỜI MƯA GIÓ

Vò võ một đời phận chiếc đơn,
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn.
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu,
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn.
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán,
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn.
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát,
Bố thí muộn màng mấy cái hôn.

phamanhoa

CẢNH CHIỀU HÔM

Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn,
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn.
Còn sắc còn tiền người đến kiếm,
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn.
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến,
Biết tính nết bà  khối đứa chờn.
Thiên hạ thích yêu người lắm của,
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.

Lưu Dũng

ĐÃ KHEM

Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn.

Quế Hằng

CHỚ DẠI

Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn,
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn.
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn,
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn.
Hay chi phận lẻ lòng nao nức,
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn?
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm,
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn.

phamanhoa

NỖI NIỀM

Thấu chăng cảnh sống gối chăn đơn
Giá được cùng ai để giận hờn
Mặc khách vừa quen tìm cách lảng
Tao nhân mới biết tính bài chuồn
Cho nên thơ phú buồn da diết
Bởi thế giấc mơ chỉ chập chờn
Người hỡi!còn đâu - lòng cạn héo
Ghét tình,chê của chẳng màng hôn.

Xuân Lộc

NGẠI CHI

Thấy trời mưa gió chắc cô đơn
Sang nhé được không khỏi lại hờn?
Cổng mở thật nhanh anh sẽ đến
Cửa cài còn chậm là ta chuồn
Việc chi thơ phú cho mơ mộng
Sao cứ văn chương để chập chờn
Đã hẹn bão to thì vẫn thế
Có chi cứ phải chờ hoàng hôn

P N Vĩnh
20/6/2012

CỚ SAO?

Dù nắng hay mưa chẳng thấy đơn
Ngoài kia biển đẹp, cớ sao hờn?
Gió chiều êm ả chao cành lá
Đồng lúa xôn xao lượn cánh chuồn
Vi vút đồi mơ thông réo rắt
Thì thầm suối mộng nước vờn chờn
Hãy đưa chân bước cùng muôn cảnh
Sẽ nhận từ tâm những nụ hôn

Ca-Dao
Cố hương mộng lạc hồn chưa tỉnh
Đất khách mơ tan dạ đắm sầu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quế Hằng

Cảm ơn Chị Ca Dao và các anh chị. Đã sang chơi và hoạ thơ.
Em có bài thơ mới xin mời các bạn đọc

GIÀY CŨ

Quế Hằng


Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng chịu rời
Tình anh đẹp như giấc mơ thi sỹ
Em ngỡ ngàng tưởng mình sống trong thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Quế Hằng đã viết:
Cảm ơn Chị Ca Dao và các anh chị. Đã sang chơi và hoạ thơ.
Em có bài thơ mới xin mời các bạn đọc

GIÀY CŨ

Quế Hằng


Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng chịu rời
NHÀ CŨ

Tường đã rêu phong, mái dột rồi,
Nhưng lòng đâu chán, ới người ơi.
Mặt tiền vẫn đẹp dù loang lổ,
Nội thất còn êm dẫu lõm lồi.
Ấm áp bếp tro nồng vị sống,
Trong lành bễ nước đẫm hương đời,
Bao căn hộ mới đang mời gọi,
Nhà cũ thân thương quyết chẳng rời.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phuong nam 1941

GIÀY CŨ
Quế Hằng

Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng bỏ rời
GIÀY CŨ
Quế Hằng



Chào QH có Giầy cũ rồi -Hay quá .
Xin góp bút nhé:

      Giếng mới
Giếng cũ giơ đây đã vét rồi
Khơi dòng nước mát đấy người ơi
Đôi bờ vun đắp thành cao ráo
Một lạch thoáng thông hết lõm lồi
Róc rách nước về vui cuộc sống
Liu riu cá lượn đẹp trang đời
Đồi non cây trái xanh mơn mởn
Vun thém luôn tay chẳng chịu rời...

Chúc QH có nhiều thơ hay và m/khoẻ
PNam
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hương Trâm

HƯƠNG-TRÂM KÍNH CHÀO GIA CHỦ QUẾ HẰNG:
-Kính- mượn sân ai múa mấy đường,
Chưa là bè bạn, chẳng đồng hương.
Đi qua bởi thấy tình thơ réo,
Nếu hỏng vào thăm sẽ vấn vương!

             TIM SON
       (Họa HOA ĐÁ/Quế-Hằng)

Vạn dặm từ xa cố đến đây,
Trong nhà có chủ bước ra ngay!
Vui tươi nói hỏi, tuy chưa biết,
Hớn hở thưa vâng, dẫu mới hay!
Tiếp đãi ân cần, "Hoa Đá" nở,
Chào đưa tử tế, "Mắt Môi" ngây!
Đường thơ đã thắm vào tim óc
Nếu gặp quen rồi, cảm thấy say!

                HƯƠNG-TRÂM
                (Cẩn họa)

Sóng gió bao phen nhờ bạn Đạo
Êm đềm mấy lúc cậy tình Thơ.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hương Trâm

HƯƠNG-TRÂM KÍNH CHÀO GIA CHỦ QUẾ HẰNG:
-Kính mượn sân ai múa mấy đường,
Chưa là bè bạn, chẳng đồng hương.
Đi qua bởi thấy tình thơ réo,
Nếu hỏng vào thăm sẽ vấn vương!

             TIM SON
       (Họa HOA ĐÁ/Quế-Hằng)

Vạn dặm từ xa cố đến đây,
Trong nhà có chủ bước ra ngay!
Vui tươi nói hỏi, tuy chưa biết,
Hớn hở thưa vâng, dẫu mới hay!
Tiếp đãi ân cần, "Hoa Đá" nở,
Chào đưa tử tế, "Mắt Môi" ngây!
Đường thơ đã thắm vào tim óc
Nếu gặp quen rồi, cảm thấy say!

                HƯƠNG-TRÂM
                (Cẩn họa)

Sóng gió bao phen nhờ bạn Đạo
Êm đềm mấy lúc cậy tình Thơ.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quế Hằng

Ca-Dao đã viết:
NGÀY MƯA GIÓ

Một ngày nhàn nhã đến cô đơn
Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn
Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt
Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn
Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn
Lọ mọ gu gơ chú chuột chờn
Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn
Thu mình bó gối tới hoàng hôn

Quế Hằng

ĐỜI MƯA GIÓ

Vò võ một đời phận chiếc đơn,
Biết ai chia sẻ nỗi u hờn.
Đơn côi giấc ngủ gầy thân liễu,
Lạnh lẽo mâm cơm mỏng cánh chuồn.
Bá ngọ căn phần cô quạnh chán,
Chém cha số kiếp lẻ loi chờn.
Đêm đêm khấn Phật, xin Bồ tát,
Bố thí muộn màng mấy cái hôn.

phamanhoa

CẢNH CHIỀU HÔM

Thương bà cảnh gối chiếc chăn đơn,
Thiếu vắng yêu thương, thiếu giận hờn.
Còn sắc còn tiền người đến kiếm,
Hết duyên hết bạc khách quay chuồn.
Nghe danh phận chị nhiều thằng mến,
Biết tính nết bà  khối đứa chờn.
Thiên hạ thích yêu người lắm của,
Bà không mê bạc chỉ thèm hôn.

Lưu Dũng

ĐÃ KHEM

Ai chẳng biết đây cảnh góa đơn
Nên thơ đôi chỗ có tình hờn
Thây cha lũ bướm lờ cùng lượn
Kệ bá bọn ong đến lại chuồn
Mùi mẫn đôi dòng cho yểng hót
Chát chua mấy chữ để dê chờn
Đã khem vị đắng không kham nữa
Cả bạc, cả tình lẫn cả hôn.

Quế Hằng

CHỚ DẠI

Rằng đây rất hiểu cảnh cô đơn,
Chỉ ngại ai kia giả giận hờn.
Nhuỵ vẫn thơm tho nên bướm lượn,
Hoa đà tàn héo chắc ong chuồn.
Hay chi phận lẻ lòng nao nức,
Giỏi bấy thân đơn giấc chập chờn?
Chả mãi còn thơm, nem cứ đậm,
Đời dù xế bóng, chẳng hoàng hôn.

phamanhoa

NỖI NIỀM

Thấu chăng cảnh sống gối chăn đơn
Giá được cùng ai để giận hờn
Mặc khách vừa quen tìm cách lảng
Tao nhân mới biết tính bài chuồn
Cho nên thơ phú buồn da diết
Bởi thế giấc mơ chỉ chập chờn
Người hỡi!còn đâu - lòng cạn héo
Ghét tình,chê của chẳng màng hôn.

Xuân Lộc

NGẠI CHI

Thấy trời mưa gió chắc cô đơn
Sang nhé được không khỏi lại hờn?
Cổng mở thật nhanh anh sẽ đến
Cửa cài còn chậm là ta chuồn
Việc chi thơ phú cho mơ mộng
Sao cứ văn chương để chập chờn
Đã hẹn bão to thì vẫn thế
Có chi cứ phải chờ hoàng hôn

P N Vĩnh
20/6/2012

CỚ SAO?

Dù nắng hay mưa chẳng thấy đơn
Ngoài kia biển đẹp, cớ sao hờn?
Gió chiều êm ả chao cành lá
Đồng lúa xôn xao lượn cánh chuồn
Vi vút đồi mơ thông réo rắt
Thì thầm suối mộng nước vờn chờn
Hãy đưa chân bước cùng muôn cảnh
Sẽ nhận từ tâm những nụ hôn

Ca-Dao[/quote]


XẢ OÁN HỜN


Quế Hằng
        

Toan rằng du lịch chẳng còn đơn
Trút hết gió mưa xả  oán hờn
Móc túi tìm tiền tiền chạy trốn
A lô gọi bạn bạn  đi chuồn
Dặm trường côi cút e không tiện
Đô hội xốn xang nghĩ cũng chờn
Lòng muốn cho lòng vui chút đỉnh
Phải đâu là để nhạt môi hôn
[/b]
Tình anh đẹp như giấc mơ thi sỹ
Em ngỡ ngàng tưởng mình sống trong thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ca-Dao

XẢ OÁN HỜN

Quế Hằng         

Toan rằng du lịch chẳng còn đơn
Trút hết gió mưa xả  oán hờn
Móc túi tìm tiền tiền chạy trốn
A lô gọi bạn bạn  đi chuồn
Dặm trường côi cút e không tiện
Đô hội xốn xang nghĩ cũng chờn
Lòng muốn cho lòng vui chút đỉnh
Phải đâu là để nhạt môi hôn

XẢ OÁN HỜN

Ca-Dao

Du lịch không là cách giải đơn
Đôi khi còn vướng những u hờn
Chỉ cần tâm tịnh, đau rồi biến
Và cả lòng an, hận sẽ chuồn
Đó vọng tiếng cười vui bước tới
Đây vang câu hát cũng không chờn
Hoà cùng thiên hạ xua tan oán
Trả lại cho người những nụ hôn


Vui hoạ cùng Quế Hằng, chúc luôn vui và sáng tác nhièu hơn nữa
Cố hương mộng lạc hồn chưa tỉnh
Đất khách mơ tan dạ đắm sầu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trung30

phuong nam 1941 đã viết:
GIÀY CŨ
Quế Hằng

Giày ấy xem ra cũ quá rồi
Nhưng là tri kỷ đó mình ơi
Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy
Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi
Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống
Mong manh vết nứt dệt tình đời
Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi
Anh vẫn nâng niu chẳng bỏ rời
GIÀY CŨ
Quế Hằng



Chào QH có Giầy cũ rồi -Hay quá .
Xin góp bút nhé:

      Giếng mới
Giếng cũ giơ đây đã vét rồi
Khơi dòng nước mát đấy người ơi
Đôi bờ vun đắp thành cao ráo
Một lạch thoáng thông hết lõm lồi
Róc rách nước về vui cuộc sống
Liu riu cá lượn đẹp trang đời
Đồi non cây trái xanh mơn mởn
Vun thém luôn tay chẳng chịu rời...

Chúc QH có nhiều thơ hay và m/khoẻ
PNam
 Gò mới, giếng cũ

Cái giếng nhà ta chán lắm rồi,
Gò bên hàng xóm đẹp mê ơi!
Gò to, đất lạ hoa vừa nhú
Giếng cạn lòng nông, miệng lại lồi
Của lạ thấy ham, đành để tiếng...
Mình đâu chịu thiệt bởi vì đời...
Một lần sao chẳng xem cho biết,
Chết xuống Diêm Vương mới phải rời.

Gió thổi dừa rơi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [43] [44] [45] [46] [47] [48] [49] ... ›Trang sau »Trang cuối