Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

phamanhoa

Ca-Dao đã viết:
TIẾNG VỢ

Vợ nghiến răng rồi lại bĩu môi,
Tội ông khó kể hết ra lời.
Ăn chơi, của nả thành mây nổi,
Cờ bạc, công danh hoá nước trôi.
Kiệt sức chăm nom bầy ghệ nhí,
Tàn hơi nuôi nấng lũ con rơi.
Xưa đi cải tạo, nay ngồi khám,
Thiên hạ như ông được mấy người???

phamanhoa

TIẾNG VỢ

Cớ sao để tớ phải dè môi
Buông những câu than đắng ngắt lời
Bổn phận không lo, lo rửng mỡ
Gia đình chẳng gánh, gánh buông trôi  
Mê say bóng sắc, công danh rụi
Chìm đắm đổ tường, sự nghiệp rơi
Một kiếp nam nhi sao tệ tội
Như ông thử hỏi có bao người

Ca-Dao

LỜI CHỒNG

Bà ham sửa mũi, thích bơm môi,
Can mãi không xong, khổ chết thôi.
Nay mũi đỏ như cà thối rụng,
Giờ môi thâm giống cá ương trôi.
Xóm giềng nhác thấy hồn xiêu rụng,
Họ mạc vừa trông phách lạc rơi.
Nhớ miệng ai xưa cười mộc mạc,
Thương mình phúc phận kém hơn người.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Xuân Lộc

phamanhoa đã viết:
Đoàn Nam đã viết:
phamanhoa đã viết:

ĐÊM THU

Đêm dài thánh thót tiếng mưa tuôn,
Theo nước trăng trôi trĩu nỗi buồn.
Sóng dạt âm thầm xao dạ ngọc,
Dòng xuôi lặng lẽ nhạt lòng son.
Đầu ghềnh lau trắng chờ sương phủ,
Cuối bãi bờ xanh đợi gió hôn.
Tiếng nhạn lưng trời thê thiết vọng,
Người thân luân lạc xót xa hồn.

                                     phamanhoa
                          
THUỶ CHUNG
  
Cuối thu khí lạnh bắt đầu tuôn
Gió bấc thăm cây thổi bớt buồn
Lá trụi niềm thương in dạ sắt
Cành trơ nỗi nhớ khắc lòng son
Vương hanh ém lộc nghe chồi hát       
Vãi giá ươm mầm thấy mậm hôn
Đông tới tình yêu càng cháy bỏng
Thuỷ chung vẫn ấm ngập tâm hồn

                                       Đoàn Nam

TÌNH THU

Chốn ấy về qua, lá úa tuôn,
Thương bàn tay ấm, bước chân buồn.
Lìa sông, nghĩa trót phai vàng đá,
Bỏ bến, tình đành nhạt sắt son.
Khắc khoải thềm xưa hương tóc xoã,
Ngậm ngùi lối cũ dấu môi hôn.
Trăng non gầy guộc treo đầu sóng,
Sương khói chưa dâng đã lạnh hồn.

                            phamanhoa

                    ĐÊM LẮNG

           Đêm lắng non ngàn tiếng suối tuôn
           Trăng khuya hoang lạnh ngắm thêm buồn
           Dế kêu rền rỉ phai mầu biếc
           Quốc gọi thêm buồn nhạt sắc son
           Thoang thoảng hương rừng thèm đoá ngọc
           Nồng nàn hoa nội nhớ môi hôn
           Chợt nghe trong gió mùa đông tới
           Bàng bạc s­ương giăng lạnh buốt hồn.

                                         L.K.H  
                                    
                   ĐẦU ĐÔNG
            
           Đầu đông khí lạnh đã tràn tuôn
           Rét mướt triền miên cảnh sắc buồn
           Quần thụng co ro rầu rĩ phấn
           Áo len cúm rúm tái tê son
           Đồi mờ nhớ kẻ môi thèm hít
           Núi mịt thương người miệng khát hôn
           Sương giá kéo về thêm cái buốt
           Bóng đêm văng vẳng tiếng cầu hồn

                                                      Đoàn Nam

         

                     NÀNG TÔ THỊ
           Hoá đá chờ chồng m­ưa gió tuôn
           Bồng con ngóng đợi cảnh hoang buồn
           Rêu xanh đã mốc không còn biếc
           Hoa thắm phai tàn hết nét son
           Quạnh vắng núi mờ trong vọng ảo
           Lạnh lùng s­ương mỏng giữa hoàng hôn
           Chinh Phu vắng bóng ngàn lau phủ
           Tô Thị chờ chồng lặng cõi hồn .

                                   L.K.H  

                                    
                 NGẮM ĐÁ VỌNG PHU
            
           Ngắm đá vọng phu lại thấy buồn
           Đỉnh đồi vắng lặng cảnh hoàng hôn
           Lối lên sắc cỏ trời tô bạc
           Đường xuống màu cây đất vẽ son
           Thu rã đợi chờ rơi gió cuốn
           Đông kề thương nhớ rớt sương tuôn
           Chiến tranh đã dứt từ xa lắc
           Vẫn đậm nỗi đau lạnh buốt hồn

                                                      Đoàn Nam

        TRÔNG NÀNG TÔ THỊ
                 (Hoán vận)
Tô Thị nàng ơi có thấy buồn
Từng cơn gió lạnh đã tràn tuôn?
Tứ thời mong ngóng lòng luôn thắm
Tám tiết đợi chờ dạ vẫn son.
Xót lắm ! một mình trong cõi vắng
Thương thay ! đơn lẻ giữa hoàng hôn.
Quanh năm suốt tháng lòng kiên định
Để khách ngùi trông-lạnh đẫm hồn!
                           Xuân Lộc
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Ca-Dao

LỜI CHỒNG

Bà ham sửa mũi, thích bơm môi,
Can mãi không xong, khổ chết thôi.
Nay mũi đỏ như cà thối rụng,
Giờ môi thâm giống cá ương trôi.
Xóm giềng nhác thấy hồn xiêu rụng,
Họ mạc vừa trông phách lạc rơi.
Nhớ miệng ai xưa cười mộc mạc,
Thương mình phúc phận kém hơn người.

phamanhoa

LỜI VỢ

Lươn lẹo ôi chao cứ chéo môi
Bởi mê bóng sắc đã buông lời
Nào là mủi đỏ như cà thối
Rồi cái da thâm tựa chết trôi
Hỏi thử vì đâu ra đến nỗi
Rằng thưa do bởi lấm mưa rơi
Bao năm tần tảo thay chồng bới
Giờ để chịu chê đó mọi người

Ca-Dao
Cố hương mộng lạc hồn chưa tỉnh
Đất khách mơ tan dạ đắm sầu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quang Tri

NHẮN BẠN

Bệnh hoạn sao rồi chú Út ơi,
Cố mà chạy chửa để còn chơi.
Căm đùm đánh bóng đùa thiên hạ,
Xích líp bôi trơn cợt cuộc đời.
Oặc oại tay ga bè bạn chọc,
Lặc lìa cần số chị em cười.
Một khi vỏ ruột mà căng cứng.
Tới bến, mình say lệch đất trởi'

phamanhoa

CẢM TẠ TRỜI

                                     Bạn gọi thì tui cũng ráng ơi,
                                    Bệnh thì xình xọp dễ gì chơi,
                                     Phều phào đôi tiếng  vui cùng viện,
                                      Lếu láo vài câu cợt với đời..
                                      Trên bảo dưới không cho vợ quặu.
                                      Ngoài kêu trong ngoảnh khiến con cười.
                                      Thôi thì góp tí thơ đường lụt,
                                       Chắc được đôi năm cảm tạ trời!
                                                  Út
Hoa đào ngày cũ còn đâu nữa,
Thấp thoáng bên song một đoá hồng.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trung30

Tìm bác

Mấy bữa hôm rày bác ở nơi...
Trang thơ đã nổi mốc xanh rồi
Phải chăng cày cuốc miền thôn dã?
Hay đã sa vào lưới nhện phơi!
Chống gậy, long răng còn nhuộm tóc
Thay cơm, đổi phở sẽ tàn hơi
Cho em xin hỏi khi không phải
Trên bảo dưới còn đủ sức chơi?

(Ai có nhìn thấy bác PAH ở nơi mô thì ới em một tiếng)

Gió thổi dừa rơi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

trung30

Nhớ bác

Ốm đau thì nói biết đường thăm
Lặn ngụp nơi nào chẳng thấy tăm
Có phải buồn vui nhà chị Quế
Hay là giận dỗi bác Hương Trâm
Người sao bỏ bẵng thơ lên mốc
Rượu đã bày ra, cháo múc mâm
Vắng bác lấy ai làm bạn nhậu
Nhìn nồi canh nguội chẳng thèm hâm.


Gió thổi dừa rơi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lê kinh Huyền

@ Lão Phạm

Lão Phạm lâu rồi trốn ở đâu
Để cho Thi Viện cứ rầu rầu
Đang đi tán tĩnh em trên phố ?
Hay đến khoe thơ ả cạnh cầu ?
Uống r­ượu say mèm bồ làm khổ ?
Ăn nem ểnh bụng vợ lầu bầu ?
Về mau Thi Viện đang chờ lão
Đừng có thang thang phải đợi lâu !

L.K.H 11/10/2013

<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=5105c86502808c9dcd66a0b8d921ebb6"><font color="blue"><b>Thơ cổ Lê kinh Huyền phần 1 </b></font></a></td></tr></tbody></table>
"http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=bkDYrcuJOSk9GouaL4BqFQ"><font color="red"><b>Thơ mới Lê kinh Huyền phần 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>[/html]
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

trung30 đã viết:
trìnhNhớ bác

Ốm đau thì nói biết đường thăm
Lặn ngụp nơi nào chẳng thấy tăm
Có phải buồn vui nhà chị Quế
Hay là giận dỗi bác Hương Trâm
Người sao bỏ bẵng thơ lên mốc
Rượu đã bày ra, cháo múc mâm
Vắng bác lấy ai làm bạn nhậu
Nhìn nồi canh nguội chẳng thèm hâm.


TƯỜNG TRÌNH

Bệnh viện, buồn chân tớ ghé thăm,
Lặn sâu nửa tháng chẳng sôi tăm.
Khi mê thấp thoáng hình cô Quế,
Lúc sảng chập chờn bóng lão Trâm.
Pô-líp lôi ra dư bảy đống,
Khối u xẽo bỏ quá ba mâm.
Nghe tin sinh thiết toàn lành tính,
Hết khóc lại cười giống gã hâm.

phamanhoa
Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamanhoa

Lê kinh Huyền đã viết:

@ Lão Phạm

Lão Phạm lâu rồi trốn ở đâu
Để cho Thi Viện cứ rầu rầu
Đang đi tán tĩnh em trên phố ?
Hay đến khoe thơ ả cạnh cầu ?
Uống r­ượu say mèm bồ làm khổ ?
Ăn nem ểnh bụng vợ lầu bầu ?
Về mau Thi Viện đang chờ lão
Đừng có thang thang phải đợi lâu !

L.K.H 11/10/2013[/quote]

CHÀO BÁC LÊ

Ma đưa quỷ dẩn tưởng về đâu,
Bệnh viện chui vô, thế mới rầu.
Xúm xít, lương y tầm trược khí,
Lăng xăng, bác sĩ soát hồng cầu.
Sâm thang thoáng ngửi mơ chè chén,
Nước biển vừa trông tưởng rượu bầu.
Bác giúp giùm em tìm diệu kế,
Để mau xuất viện kẽo nằm lâu.

phamanhoa

Phước lộc giàu sang nào dám tưởng
Chỉ mong còn sức vững tay chèo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Quế Hằng

phamanhoa đã viết:
trung30 đã viết:
trìnhNhớ bác

Ốm đau thì nói biết đường thăm
Lặn ngụp nơi nào chẳng thấy tăm
Có phải buồn vui nhà chị Quế
Hay là giận dỗi bác Hương Trâm
Người sao bỏ bẵng thơ lên mốc
Rượu đã bày ra, cháo múc mâm
Vắng bác lấy ai làm bạn nhậu
Nhìn nồi canh nguội chẳng thèm hâm.


TƯỜNG TRÌNH

Bệnh viện, buồn chân tớ ghé thăm,
Lặn sâu nửa tháng chẳng sôi tăm.
Khi mê thấp thoáng hình cô Quế,
Lúc sảng chập chờn bóng lão Trâm.
Pô-líp lôi ra dư bảy đống,
Khối u xẽo bỏ quá ba mâm.
Nghe tin sinh thiết toàn lành tính,
Hết khóc lại cười giống gã hâm.

phamanhoa[/quote]

HỎI THĂM
Lâu rồi thơ phú bác không thăm
Lại thấy viện y đã sủi tăm
Con cái bóp xoa nào rượu quế
Bịch bồ chen lấn những sâm trâm
Nghe đâu cháo vịt ngày răm bát
Sao bảo yến sào tối một mâm
Mong bác thuốc thang mau khỏi bệnh
Ở lì trong ấy mấy mà hâm
Quế Hằng
Tình anh đẹp như giấc mơ thi sỹ
Em ngỡ ngàng tưởng mình sống trong thơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối