Trang trong tổng số 8 trang (74 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

vophubong

Ngũ Hành Sơn

Ai về đất Quảng ghé qua chơi

Thăm Ngũ hành sơn đẹp tuyệt vời

Linh Ứng ưu trầm đêm tĩnh mịch [1]

Huyền Không hư ảo bóng chiều trôi [2]

Sông Hàn một dãi mây khoe sắc

Núi Ngũ năm non đọ cảnh trời [3]

Vọng hải đài: nhìn ra biển đó

Hoàng -Trường thương quá Việt nam ơi!!!

voduonghonglam[vophubong]





------------------------------
CHý thích:
[1] CHÙA LINH ỨNG - NGŨ HÀNH SƠN
Chùa Linh Ứng toạ lạc ở phường Hoà Hải, quận Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng.
Ở phía Đông, có 123 bậc cấp lát bằng đá dẫn đến chùa Linh Ứng, thường được gọi là chùa Ngoài. Trước năm 1891, chùa có tên là Ứng Chân. Sách Danh thắng Non Nước – Ngũ Hành Sơn (Nguyễn Trọng Hoàng, Đà Nẵng, 2000) cho biết vào đời Vua Lê Hiển Tông, niên hiệu Cảnh Hưng (1740 – 1786) có Hoà thượng Quang Chánh, hiệu Bảo Đài đến tu tại động Tàng Chân. Ngài dựng am Dưỡng Chân, sau sửa chữa lại gọi là Dưỡng Chân đường. Đến đời Gia Long, Dưỡng Chân đường được đổi thành chùa Ứng Chân. Sau khi Vua Minh Mạng đến vãng cảnh chùa đầu tiên vào năm 1825 thì các ngôi chùa tranh tre ở đây mới được thay bằng gạch ngói. Vua đã ban cho chùa tấm biển có ghi Ngự chế Ứng Chân Tự, Minh Mạng lục niên. Đến đời Thành Thái, do kỵ huý tên một vị vua nhà Nguyễn nên chùa được đổi tên là Linh Ứng...

[2]động Huyền Không
Nằm trong quần thể danh thắng Ngũ Hành Sơn, Huyền Không là một trong những động đẹp nhất, huyền ảo nhất, có giá trị tâm linh to lớn nhất.
Động Huyền Không là một động lộ thiên, vòm hình tròn, nền bằng phẳng, trên vòm có 5 lỗ thông ra bên ngoài, ánh sáng tràn vào đây tạo một không khí huyền bí lung linh cho hang động.
Để vào được động Huyền Không phải bước xuống hơn 20 bậc cấp nằm sâu hơn động Hoa Nghiêm khoảng 5m, được ví động như chiếc chuông úp sấp, là một trong những động rộng, thoáng mát và đẹp nhất của quần thể Ngũ Hành Sơn, vòm động tiếp xúc với không gian bên ngoài, ánh sáng rọi vào làm động thêm lung linh huyền ảo. Ngày nắng, động được ví như chiếc điều hoà thiên nhiên bởi không khí mát mẻ, trong lành.
Đây là điều làm nên sự khác biệt của động Huyền Không đối với một số hang động khác ở Hạ Long, Phong Nha - Kẻ Bàng… Trong khi các nơi phần lớn là động kín, ẩm, trong động phải thắp điện hoặc khi vào phải có đèn chiếu sáng thì động Huyền Không tuy ít thạch nhũ nhưng đủ độ thoáng và ánh sáng tự nhiên.
Trên cao nhất là tượng Phật Thích Ca, bên dưới là bàn thờ Phật Địa Tạng Vương Bồ Tát. Bên trái động có đền thờ bà Ngọc Phi (bà Chúa Tiên), là nơi du khách đến cầu tài, cầu lộc; đền thờ bà Lồi Phi (Chúa Thượng Ngàn) được du khách đến cầu nguyện về sức khoẻ và sự bình an.
Sâu bên phải là đền Trang Nghiêm Tự cổ kính được xây dựng năm 1825, gồm ba gian. Gian chính thờ Phật Quan Âm.
Quanh vòm động có nhiều nhiễu đá bám vào vách tạo nên những hình thù lạ, đó là khuôn mặt ông già nhìn nghiêng, là hình con chim hạc hay đà điểu, hình hai đầu voi với chiếc vòi thả xuống, là con cò cùng chiếc mỏ dài nhọn ép vào vách động…
Động không có nhiều thạch nhũ đẹp. Tuy nhiên trên vách vẫn thấy một vài hình thù lạ và hay hay. Một thạch nhủ tên Vú Mẹ trước đây nước nhiễu ẩm ướt, nhưng vì nhiều người rờ quá, nên nước bây giờ không còn ướt nhiều nữa.
Động Huyền Không đi qua cổng vòm có 3 chữ Huyền Không Quan, cửa hơi hẹp, động tối, những bậc đi xuống sâu, giữa cửa động có tượng hình ông Thiện và ông Ác, như nhắc nhở con người phải thánh thiện, từ bi khi đến cõi sắc không của Phật.
Vào trong hang có ánh sáng từ trên cao chiếu qua lỗ trống trên động, càng làm vẻ đẹp lung linh huyền bí, vòm Động cao nhủ thạch bám vào vách tạo nhiều nét đẹp thiên nhiên, và bàn tay con người tạo thêm nhiều hình đẹp như tượng Phật Quan Âm, được điêu khắc công phu trên bệ thờ.
Phía bên phải là ngôi chùa nhỏ Trang Nghiêm Tự, bên cạnh có thạch nhũ nhỏ nước tí tách, dưới nền có khối đá điêu khắc tượng của người Chàm, khung cảnh hư ảo trong hang động tạo cho du khách như sống với thế giới vừa hư vừa thật, lấy tay vỗ lên trên đá nghe như tiếng trống bình bịch.
Ngày nay Động Huyền không trở thành một điểm không thể không dừng chân cho những ai đến với Đà Nẵng, đến với Ngũ Hành Sơn. Khung cảnh nơi đây vừa hư vừa thực, một không gian mơ màng huyền bí.

[3]núi Ngũ hành sơn
Ngũ Hành Sơn là một thắng cảnh bậc nhất ở miền Trung xưa nay. Một huyền thoại mà ngày nay còn lưu truyền trong dân gian là: Thuở trời đất còn hỗn mang, vợ Long Vương vượt biển Đông vào đây đẻ trứng trên bãi cát, nhờ thần Kim Quy bảo vệ. Qua nhiều năm tháng hấp thụ khí âm dương, một hôm, trời nổi sấm sét, đất chuyển ầm ầm, trứng rồng nứt vỏ. Một Long Nữ chào đời, bay thẳng về trời. Những mảnh vỏ trứng biến thành năm ngọn núi...

Vua Minh Mạng đặt tên các núi này là Ngũ Hành Sơn: Kim Sơn, Mộc Sơn, Thuỷ Sơn, Hoả Sơn, Thổ Sơn.

Thuỷ Sơn có tên là núi Chùa hay núi Tam Thai là ngọn núi lớn nhất, cao 106m, rộng khoảng 15 hecta, có ba ngọn. Ngọn cao nhất phía Tây Bắc là Thương Thai, có các chùa Tam Thai, Tam Tôn, Từ Tâm, các hang động Hoa Nghiêm, Huyền Không, Linh Nham, Vọng Giang Đài và hành cung Động Thiên Phước Địa (nơi nghỉ ngơi của vua Minh Mạng). Trung Thai ở phía Nam thấp hơn, có hang Vân Nguyệt, các động Vân Thông, Thiên Long, hai cổng đá Động Thiên Phước Địa và Vân Căn Nguyệt Quật. Hạ Thai ở phía Đông, có chùa Linh Ứng, động Tàng Chân, 5 hang động nhỏ: Tam Thanh, Chiêm Thành (hang Hời), Bàn Cờ, hang Ráy, hang Gió, có Vọng Hải Đài, hang Ngũ Cốc (hang Lồng Đèn) và động Âm Phủ.

Du lịch Đà nẵng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Giấc- ngủ- muôn- đời- trong -mắt -em.

những ngày nghỉ học em đi vắng
hồn thấy hoang vu buồn - rất -buồn.
khung cửa nhà ai vừa khép kín,
chiều tà nắng nhạt chảy rưng rưng.

tiếng guốc kìa ai khua ngỏ vắng
mắt mòn thương nhớ mõi sao khuya.
đêm về nhốt kín sao vào mắt
hỏi chuyện ân tình muôn thuở xưa.

tà aó nào bay nghiêng lối đi,
đường mây xao xuyến nẻo em về
con sáo hôm nào quên tiếng hót,
em buồn nên khóc những chiều mưa.

có phải mùa thu cũng nhớ em
nên mưa thu khóc ở lưng trời,
nên mây thu cừ về qua xóm nhỏ,
nên buồn cứ đọng mãi trong tôi.

có phải đêm qua gió ngại ngùng
chở em về giấc ngủ tôi thương
vành môi thu nở ngây thơ quá,
mắt -biếc -trang -ngời mộng thuỷ tinh.

mười ngón tay đan làm luỹ nhớ
tình xây làm Vạn -Lý -Trường -Thành,
xin về làm cơn mơ tuổi nhỏ,
giấc -ngủ -muôn -đời -trong -mắt -em.
Dương Lam [vophubong]
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

XUÂN MÃI LÀ XUÂN...

Xuân mãi còn xuân mãi hát ca,
Xuân đâu đây ở khắp muôn nhà…
Xuân bên chén rượu nồng say đắm,
Xuân cạnh nụ hồng thắm trổ hoa.
Xuân đến sáng nay bên nắng sớm,
Xuân về đêm ấy giữa trăng tà...
Xuân em,xuân bác,xuân anh chị,
Xuân mãi là xuân của chúng ta.

Xuân mãi là xuân của chúng ta.
Xuân mang tươi khoẻ đến muôn nhà.
Xuân em lữa bén ngàn duyên thắm,
Xuân chị hương nồng vạn sắc hoa.
Xuân của đất trời luôn bất tuyệt,
Xuân trong tâm thức lẽ đâu già?
Xuân qua xuân lại rồi xuân đến,
Xuân mãi còn xuân giữa chúng ta…
voduonghonglam-vophubong

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Chiến Tranh Và Nàng
Nàng buổi tối đọc tên mình rất vội
Sợ lãng quên trong giấc ngủ muộn màng.
Đêm thì đen vây mãnh hồn bé nhỏ,
Ngày thì buồn theo năm tháng lang thang.

Chàng đánh mất tuổi mùa xuân chạy trốn,
Bỏ lại sau những con phố u buồn.
Những ga nhỏ trên vũng-trời-nước -mắt,
Ngày héo mòn ngày lây lất mù sương.

Rồi tình ái cũng vô cùng nhỏ bé,
Tuổi chiến tranh ai làm kẻ hẹn hò?
Dòng sông xa,cánh buồm,khung cửa nhỏ,
Đời vô tình như con- nước- vàng- trôi.

Nàng thiếp đi trên cánh- đồng -mòn- mõi
Gối đôi tay trong giấc- ngủ -mộng- hồ
Đêm quê hương những vì sao rất nhỏ
Rất u hoài như tiêng súng đêm mưa.
THU 1968
voduonghonglam[vophubong]

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

CẦU TRỜI

Tội nghiệp em xưa phận má hồng,
Bôn ba thề hẹn biển tây đông.
Trời xanh cánh bướm còn thơ thẩn,
Núi thẳm đài hoa chửa đượm nồng.
Bà nguyệt tay chùng xe lỗi nhịp,
Ông tơ mắt kém kết duyên không.
Cầu trời em gái mùa xuân tới,
Gieo quả cầu hoa kiếm đươc chồng…
voduonghonglam[vophubong]

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Cô Bán Hoa Chỉ Bán Hoa

Chẳng bán tình đâu chỉ bán hoa,
Hỡi người quân tử tính cho ra.
Hoa hai đô chẵn,tròn hai bó,
Tình một đôi thôi,chỉ môt nhà.
Hoa đứng bên tình, hoa thắm sắc,
Tình về với bạn, bạn đi xa.
Cho nên tình chỉ đem trao gởi,
Hạnh phúc muôn đời giữa chúng ta…

[voduonghonglam]vophubong

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

BÊN DÒNG SẮC KHÔNG

Mùa xuân em mặc áo hồng,
Hoa nào nở nụ giữa dòng thời gian.
Chiều nay kinh nở hoa vàng,
Em ngồi hong tóc cúng dường sắc không..

Bên thềm chải tóc bâng khuâng,
Áo em tím thuở mùa xuân tóc thề.
Ta ngồi dưới cội hoa lê,
Bên nhau mà tưởng nẻo về chiêm bao...


Chiều hôm én gọi lao xao,
Con qua biển bắc con vào biển nam.
Em về hong nắng bên sân,
Thuyền ai thấp thoáng bến xuân gọi đò...


Đường về dấu nẻo thu xưa,
Thềm hoa lối cũ hừng hờ mây bay.
Trăng tà chếch bóng hiên tây.
Sao em vóc ngọc còn gầy dáng sương.


Xa quê lòng thấy rưng buồn,
Áo em trắng thuở mùa xuân luân hồi.
Kinh vàng em đọc trong tôi,
Hoa vô ưu nở một trời sắc không.


Tóc em xanh cõi vô thường,
Môi em nở nụ mười phương diệu vời.
Kinh nào hoá kiếp thân tôi,
Kinh nào cứu độ đưa người trầm luân.

Sen toà hiện cánh hoa xuân,
Nắng nghiêng cành biếc nụ vàng tà dương.
Đêm nằm giấc điệp mơ màng,
Sáng ra thức dậy vô thường sắc không...

Ngày xưa em mặc áo hồng,
Lên non lạy Phật nâu sồng đổi trao.
Bấy giờ tóc ấy xanh xao,
Bấy giờ môi ấy má đào ngây thơ...


Trăng đi từ độ bao giờ,
Người đi từ độ hoa thơ chạnh lòng.
Em về giũ tóc bên sông,
Giữa mùa thu lạnh bềnh bồng nước xưa.

Nhớ em từ độ tương tư,
Mây qua phố cũ người đi hững hờ.
Thương em cho đến bao giờ,
Quốc kêu sương lạnh, trăng mờ sườn non...

Tình cờ một buổi sớm hôm,
Em đi qua phố nét buồn dấu tôi.
Mười năm dòng lệ trang thơ,
Mười năm­­ ­­­­- lệ đó bây giờ còn đây.


Em xưa nét liểu hao gầy
Hoa thua dáng ngọc, má hây nắng hồng.
Xuân nào áo tím bên sông,
Hạ nào áo đỏ bềnh bồng tóc mây.


Thu sang rượu cúc vơi đầy,
Một bầu mỹ tữu chén say,chén nồng.
Tình ơi xanh ngát mênh mông,
Thơ ơi xanh ngát một đồng cỏ hoa.


Mây xưa ngủ giữa trăng tà
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ
[Trăng tà chếch bóng hiên thơ, Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.]


Thương nhau từ độ bao giờ,
Áo em tím thuở ngày xưa hẹn hò.
Bây giờ nét chữ trang thơ,
Lệ xưa còn đọng những tờ thư xanh.


Mốt mai đời có vô tình,
Soi gương ngày cũ bóng mình còn đây.
Một dòng xanh ngắt mây bay,
Dấu trầm hương cũ ngọt ngào trôi đi.



Người xưa biền biệt chưa về,
Bên hiên đã điểm hoa lê trắng ngần.
Em còn hong tóc đón xuân?
Em còn thơ thẩn tần ngần dưới hoa?


Ngày vui bướm lượn chim ca,
Đầu vườn oanh hót, hiên nhà nắng reo.
Người đi còn nhớ câu thề,
Sông trăng ước hẹn ngày về vàng hoa.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

BÊN DÒNG SẮc KHÔNG

[tiếp theo]

..Đầu thành nắng nhạt hoa phai,
Chiều đông mưa bụi dặm dài bay sang.
Xa xa bờ liểu mây ngàn,
Thương cha nhớ mẹ quê hương tít mù...



Đêm nằm lắng giọt vô ưu,
Tay nghiêng hạt bụi chân như hiện về.
Hồng trần chìm nỗi si mê,
Khói sương lãng đãng nẽo về hằng sa…

Mắt em ngàn cõi di đà,
Tay em bạch ngọc giũ tà huy bay.
Trăng vàng chìm lắng non tây,
Mây hương bàng bạc hạc bay về ngàn…


Đố ai quét sạch lá vàng,
Thì ta múc ánh trăng ngàn đổ đi,
Đố ai nhặt hết tình si,
Thì ta xin chịu làm thơ tặng người.

Một cành hương sắc cho đời,
Một bông hoa thắm cho người tình chung.
Em về hong tóc bên sông,
Thì ta theo gió bềnh bồng nước mây.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

BÊN DÒNG SẮC KHÔNG [tiếp...]

Trông trăng nhớ dáng mẹ gầy,
Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.
Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...

Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…



Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong


BÊN DÒNG SẮC KHÔNG [tiếp...} Áo em xanh cõi ta bà, Tâm em vô lượng đoá hoa đại từ. [Ta còn trọn kiếp yêu thơ, Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…]



Có con chim nhỏ trên cành 113
Rạng ngời đôi mắt long lanh bên đường.
Chim nhìn nhánh liểu cành dương,
Hỏi ta đâu cõi vô thường sắc không?...


Lên cao tìm cõi non bồng, 117
Giữa mây gặp một tiên ông giảng thiền.
Tay cầm bầu rượu huyên thiên,
Tay quơ thiền trượng chỉ miền trần gian.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 8 trang (74 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ›Trang sau »Trang cuối