Trang trong tổng số 12 trang (115 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img922/9236/npZpiI.jpg



RA TRƯỜNG

Xin gởi lại nỗi buồn của gió
Ta ra đi nghe lá rơi đầy
Giảng đường ấy ai ngồi để khóc
Ngước nhìn trời mây trắng vừa bay.

Xin gởi lại những chiều quán nhỏ
Giọt cà phê đắng nghét nụ cười
Đời sinh viên bao ngày rỗng túi
Trang báo nhàu nát tiếng mưa rơi.

Xin gởi lại con đường cơm áo
Bước gia sư rệu rã chân trần
Vị nước mắt cay xè miếng bánh
Nhớ quê nghèo nghèn nghẹn bâng khuâng.

Xin gởi lại mảnh trăng hiu hắt
Dãy lầu xa hun hút tối mù
Đêm ký túc chăn màn chợt thức
Ngoảnh mặt nhìn chỉ thấy ưu tư.

Xin gởi lại nụ tình mới chớm
Hoá hư vô bởi quá dại khờ
Nửa trái ngọt bỗng thành vị đắng
Em bây giờ hay ở trong mơ?

Xin gởi lại tháng ngày đại học
Ta ra đi xa biệt mái trường
Hành trang đó trái tim lửa đỏ
Nẻo đường đời mù mịt khói sương.

1997
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng Hợp Đồng Nai 1999)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img924/11/CcBnnz.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img924/9098/MNZ45A.jpg



THƠ VIẾT Ở BIỂN VŨNG TÀU

Anh chỉ là chú còng trên cát
Chạy theo em khắp các bãi bờ
Rồi một hôm còng biến thành hoàng tử
Khi quơ càng bỗng gắp được câu thơ...

Vũng Tàu 2005
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img924/2104/LYCVTM.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img923/1995/lqnQqb.jpg



HẸN THỀ

Chưa yêu đừng có hẹn gì
Những lời có cánh chỉ đi không về
Đã yêu cũng chớ vội thề
Những câu nước mắt chỉ về không đi.

2005
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)

Thanh Trắc Nguyễn Văn



http://imageshack.com/a/img924/2940/EjSaoe.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img923/3646/VU1JZA.jpg



NGÀY VỀ

Rồi một ngày về tìm nhặt trái thông rơi
Anh chợt hỏi mùa thu giờ đâu mất?
Dã quỳ lăn tăn vàng tươi hút mắt
Công chúa giận hờn, công chúa đã đi xa...

Lời thì thầm em gởi lại cỏ hoa
Tà áo xưa em gởi màu mây bảng lảng
Trang lưu bút em gởi vào năm tháng
Chút giọt buồn em gởi hạt mưa bay.

Ngày anh về đã xa mất tầm tay
Mất công chúa, chàng dũng sĩ lơ ngơ muốn khóc
Chân đồi tuổi thơ xác diều nằm thở dốc
Tiễn nắng dại khờ run rẩy bước sang đông.

Anh đi tìm nhưng chỉ nhặt được mênh mông
Đâu kính trắng, đâu nụ cười em lấp lánh?
Những trái thông xưa giờ chắp từng đôi cánh
Đàn sẻ nâu đưa cổ tích lên trời.

1998
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img922/2087/5S2Eje.jpg

Ghi chú: Ảnh nữ diễn viên Trang Phi và ảnh hoa dã quỳ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img923/7056/eOnYwQ.jpg



BÌNH BÀI THƠ GHEN CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN (2)

Một mối tình tan vỡ có rất nhiều nguyên do và chẳng nguyên do nào giống nguyên do nào. Ấy thế mới là tình yêu! Tình yêu đâu có sẵn một lối mòn, có chung một công thức? Ở bài thơ này, mối tình kia tan vỡ là do người con trai đã ghen – cái ghen bỏng lửa. Những câu thơ trĩu nặng nỗi niềm tiếc nuối, đớn đau và sám hối bởi một mối tình đã mất… Thể thơ lục bát quen thuộc, đề tài cũng không mới và thi liệu mang đậm chất truyền thống, song bài thơ đã gây ấn tượng và cuốn hút người đọc chính bởi tâm trạng của nhân vật trữ tình.

Ghen là một trạng thái sẵn có, thường trực và tiềm ẩn trong tình yêu. Chúng ta, những kẻ đã yêu và đang yêu, chắc cũng hơn một lần có cảm giác ấy. Và khi cơn ghen “bốc hoả”, thì người trong cuộc không còn sáng suốt nữa: “Giận em đập nát câu thề”. Hai chữ “đập nát” cho thấy tính chất quyết liệt, sôi sục trong hành động. Thế rồi bao nhiêu thề bồi, hẹn ước bấy lâu đã tan tành. Vây quanh nhân vật trữ tình chỉ còn lại sóng gió, mây mưa và dông bão. Nỗi đau ở đây lớn quá! Tác giả phải mượn đến những trạng thái của thiên nhiên để diễn tả: Nắng vỡ, mây buồn, mưa thì dầm dề, bão dông lại giăng kín… Dường như vẫn chưa đủ, nỗi đau lại trào lên, quặn thắt, tan tác, cuồn cuộn trong sóng, trong gió.

Người đọc không biết nhân vật trữ tình đã ghen vì cớ gì, chỉ biết rằng, giờ đây, trong tâm hồn anh cứ ngồn ngộn đớn đau và cô đơn. Cơn ghen quyết liệt và mù quáng của kẻ si tình đã dẫn đến một hiện thực phũ phàng, đôi lứa phân li, chia lìa, xa cách: “Bây giờ người ấy trầu cau/ Dửng dưng qua bến sông sâu xuống đò”. Người thương năm nào nay đã “xuống đò”, “sang sông”. Mà lại sang sông một cách “dửng dưng”, lạnh lùng. Còn lại phía bên này là nỗi lẻ loi, hẫng hụt như dâng ngập cả bến sông:

“Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hoá đá… Hết chờ, hết mong!”

Thì ra, người trong cuộc tuy ghen nhưng vẫn còn yêu, vẫn chờ vẫn mong, vẫn còn nặng tình lắm! Mà càng nặng tình lại càng quặn đau, ngậm ngùi. Người thương đi lấy chồng đâu phải người ta phụ bạc, chỉ tại mình nông nổi “ vung tay quá trán”. Chỉ một cơn ghen bỏng lửa trong khoảnh khắc ngắn ngủi, si mê và mù quáng mà nỗi đau cứ dằng dặc cả đời người. Hai chữ “vung tay” chất chứa cả một nỗi sám hối ghê gớm của người trong cuộc.

Bài thơ có tên là “Ghen”, song điều tác giả muốn nói không chỉ có vậy. Ghen chỉ là biểu hiện bên ngoài của sự ích kỉ, hẹp hòi và mù quáng. Dẫu biết rằng đã yêu thì phải ghen, song để có được một tình yêu trọn vẹn thì phải biết độ lượng, vị tha… Đừng để phải ân hận muộn màng!

(Bài bình thơ đã đăng trên trang web văn học Lục Bát Việt Nam ngày 24.12.2008)


Trần Thị Tuyết Hạnh




http://imageshack.com/a/img924/364/6Wzxz5.jpg

------------------------------------------------------------------------------

http://imageshack.com/a/img923/1973/hqGts3.jpg



GHEN

Giận em đập nát câu thề
Nắng hồng rơi vỡ dầm dề mưa tuôn
Bão dông giăng kín mây buồn
Gió tan tác nhớ, sóng cuồn cuộn đau...

Bây giờ người ấy trầu cau
Dửng dưng qua bến sông sâu, xuống đò
Lơ ngơ tôi đứng trên bờ
Lời thương hoá đá... Hết chờ, hết mong!

Lội đò tiễn sáo sang sông
Câu thơ xưa thả bềnh bồng hoàng hôn
Vung tay bỏng lửa ghen hờn
Dở dang giờ nhặt cô đơn bốn mùa...

(Tuyển tập thơ Thơ Nhà Giáo Tp.HCM - NXB Trẻ 1997)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img923/2098/iiuc5u.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img923/4664/nHU52V.jpg



CHUYỆN TÌNH LỌ LEM

Lọ Lem xưa bé đen gầy
Anh trông anh bảo nhỏ này vô duyên!
Bây giờ hoa nở thành tiên
Anh theo khen mãi: có duyên lại hiền!


1999
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)

Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img924/9003/rmPKwG.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img922/7376/qS1Cg2.jpg



SÔNG BUÔNG

Thuyền em rời bến sông Buông
Chở trăng, chẳng chở nỗi buồn tôi theo
Sương giăng bàng bạc mái chèo
Sóng oằn mặt nước, sóng leo mạn thuyền
Mình tôi đêm trắng nỗi niềm
Nẻo về mây trắng, trắng miền bơ vơ.

Thả trăng, em thả câu hò
Bỏ tôi, em bỏ bên bờ sông Buông
Sông Buông chậm chậm đừng buông!
Tơ lòng chưa gởi trăng buồn ngả nghiêng
Gởi trăng, trăng rụng xuống thuyền
Gởi thuyền, thuyền đã trôi biền biệt xa...

Đồng Nai 1996
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img924/6046/Df4kOg.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img922/4256/5IvsWH.jpg



MƯA CHIỀU XỨ HUẾ

Mưa chiều xứ Huế
Rào rào hạt vui
Ta qua Đập Đá
Sao mưa ngùi ngùi?

Đâu đò Đông Ba
Đâu vườn Vỹ Dạ?
Mưa xanh đầy lá
Mưa xám mù trời.

Mưa chiều xứ Huế
Áo tím về đâu
Ta cầm qua đó
Nụ buồn xanh xao.

Mưa ngàn dấu hỏi
Hỏi người sao xa?
Giọt rơi thành cỏ
Giọt vỡ thành hoa.

Mưa chiều xứ Huế
Một mình mình đi
Mưa mềm môi mặn
Mưa lạnh tràn mi.

Mưa ngàn dấu thương
Thương trường xưa vắng
Giọt tan màu nắng
Giọt bám màu sương.

Mưa chiều xứ Huế
Một thời phiêu diêu
Yêu người không nói
Nói người không yêu!

Chỉ còn mưa trắng
Trắng tuổi dại khờ
Chỉ còn giọt trắng
Trắng màu xa mơ.

1998
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img922/2919/9lg9zr.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img924/3532/nHTFDn.jpg



MÂY

Ngày xưa mây ở trên trời
Ta rủ mây xuống làm người trần gian
Theo ta mây cũng lang thang
Những chiều tan học dưới hàng me xanh.

Thương thời cóc ổi qua nhanh
Một hôm mây lớn bỗng thành nàng tiên
Nàng tiên đã đẹp lại hiền
Sao mơ mộng mãi những miền xa xôi?

Bây giờ mây bỏ về trời
Mình ta ở lại sống đời trần gian...
Phố chiều ai đó lang thang
Lệ mây rơi nhớ ướt hàng me xưa!

1998
(Tập thơ Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)


Thanh Trắc Nguyễn Văn




http://imageshack.com/a/img923/2986/xk51Ee.jpg

Ghi chú: ảnh minh hoạ sưu tầm từ internet
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Trắc Nguyễn Văn

http://imageshack.com/a/img924/18/PYEpjg.jpg



VÕ LÂM TRUYỀN KỲ

(Tặng Mỹ Nhân Ngũ Độc)

1.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Em rong ruổi phương nào?
Ta Thiếu Lâm chánh phái
Hành hiệp cùng trăng sao.

Chánh - tà phân lưỡng lập
Bao nước mắt oán thù
Nụ cười muội thuở ấy
Xao xuyến người chân tu.

Gặp em nơi Kiếm Các
Nỡ phóng độc hại người
Ta trổ oai quyền pháp
Lá rụng rồi hoa rơi...

Muội thề quyết tử chiến
Chiến mãi thành quen... nhau
Thiếu Lâm cùng Ngũ Độc
Bỗng ý hợp tâm đầu!

2.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Sao phân biệt chánh tà?
Danh xưng toàn huyễn hoặc
Chánh tà tự do ta.

Chánh tà giờ lẫn lộn
Hỗn chiến đến xô bồ
Chánh - giết người cướp của
Tà - giúp kẻ thế cô.

Ta một đời hiệp nghĩa
Trọng thương biết bao lần
Giang hồ thật hiểm ác
Bè bạn hoá cừu nhân.

Dẫu võ công đệ nhất
Sát giới là oan gia
Lời Từ Nhân Phương Trượng
Phải lấy đức phục ma...



http://imageshack.com/a/img923/5899/LjvzOF.jpg



3.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Gặp nhau biết bao giờ?
Chiều nay Đào Hoa Đảo
Sương khói buồn như mơ.

Đâu những ngày hành tẩu
Bôn ba khắp giang hồ
Muội cùng ta yên ngựa
Đại Lý rồi Thành Đô.

Cùng lên Hưởng Thuỷ Động
Trừ ác thú, dị nhân
Rồi xuống Dược Vương Cốc
Diệt thổ phỉ cứu dân.

Chánh - tà mình hợp bích
Đánh đuổi bọn cuồng ma
Ỷ võ công đồ sát
Giữ kỷ cương sơn hà.

4.
Hỡi muội Ngũ Độc Giáo
Mây trắng bay cuối trời
Trái tim người hiệp khách
Ngại gì mưa tuyết rơi.

Ta vẫn đi diệt ác
Nhân nghĩa đội trên đầu
Quyết đạp tan sóng gió
Dù biển thẳm, sông sâu.

Mơ ngày mai muội nhé
Võ lâm sẽ thái bình
Bang phái thôi tranh chấp
An lạc cùng dân sinh.

Ta cùng muội sẽ hát
Khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ
Rồi bên nhau đi mãi
Khắp nẻo đường hư vô.

2006


Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Đại cao thủ Thiếu lâm - Nguyễn Văn Tạo từ giã giang hồ tháng 10.2006)




http://imageshack.com/a/img923/4404/eGWKsJ.jpg



********************************************************


Võ Lâm Truyền Kỳ là một game oline võ hiệp được rất nhiều người say mê chơi trên mạng trong những năm 2004 - 2010.

Cái đặc sắc của trò chơi này là khi chơi bản tính của người chơi thể hiện khá rõ qua những nhân vật đại diện họ trong game. Có những tên ngông nghênh chỉ biết đem võ công của mình kết bè kết phái hiếp đáp kẻ yếu đuối. Nhưng cũng không ít “đại hiệp” sẵn sàng ra tay trừ gian diệt bạo cứu giúp người thế cô giữ an nguy cho bá tánh...



http://imageshack.com/a/img923/8863/iRCdIH.jpg
Thẻ Võ Lâm Kim Bài, chứng nhận người chơi đạt được danh hiệu
Đại cao thủ võ lâm. Tấm thẻ mà một thời nhiều cao thủ võ lâm biết
bao ngày đêm vất vả tranh nhau luyện công từng mơ ước



“Ta” trong bài thơ là nhân vật thuộc chánh phái Thiếu Lâm Tự (Thanh Trắc Nguyễn Văn khi chơi lấy nick cũng là tên thật Nguyễn Văn Tạo). Còn “muội” là nhân vật nữ thuộc Ngũ Độc Giáo, một phái “ác ma” chuyên phóng độc hại người.

Mỹ Nhân Ngũ Độc trong bài thơ là nick của một cô gái trẻ, là nữ sinh viên đại học xinh đẹp. Lúc đầu chúng tôi đánh nhau nhiều trận chí tử. Sau này gặp nhau ngoài đời tại một tiệm net chúng tôi kết bạn, rồi trở thành đôi bạn hành hiệp giang hồ trong game.

Ngoài ra tôi còn có một cô bạn dễ thương khác khi chơi game thuộc phái Nga My. Lúc đầu nàng xưng tên là Kiều Mỹ, sau này trao đổi qua điện thoại nàng mới cho biết tên thật của nàng là Thu Hiền...

Bài thơ này được sáng tác sau khi Mỹ Nhân Ngũ Độc “bỏ cuộc chơi’ đi lấy chồng. Hai tháng sau tôi cũng “từ giã giang hồ” vì “giang hồ còn có ý nghĩa gì nữa khi đã vắng bóng mỹ nhân!”.



http://imageshack.com/a/img923/6740/PBTwCV.jpg
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 12 trang (115 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối