NẮN GÂN
"Tí tởn coi chừng!" Mợ nắn gân
Đừng mơ tán tỉnh khắp xa gần
Phàm ông tiếp diễn trò miêu - thử
Đặng mắt quay cuồng nẻo khói - vân
Dại vẫn chòng hoa còn thả bướm
Rồi luôn bỡn nguyệt cứ khoe vần
Rằng đây mũi thính dường sư tử
Có hiểu ăn đòn lại nát thân?
Thám Hoa
NHỪ THÂN
Trêu hằng ghẹo nguyệt khéo bồng gân
Chớ nổi lòng ham nợ tới gần
Đó chỉ quàng mơ say huyễn hoặc
Chăng là thắt mộng đắm phù Vân
Tuồng treo mũi ná hằn bao vận
Kịch móc đầu thương khảm những vần
Đã dặn đừng mong còn hí hửng
Phen này chắc khổ nát nhừ thân
Hoang Hưng
SUÝT THÌ TOI
Suýt nữa hôm rồi bị cắt...gân
Vì ong bướm ghẹo nhỏ thôn gần
Người ta phát hiện rằn u mặt
Mẹ đĩ qua rình choảng tím vân
Vội vã bày ngang lời hối hận
Quành co uốn dẻo lưỡi thu vần
Giàn thiên lý tạm thời chưa đổ
Khổ nỗi bây chừ nhọc hết thân
Thám Hoa
GIẬT GÂN
.
Hôm rồi mới phải nối chùm gân
Cũng bởi vì theo chúng bạn gần
Ghẹo mật khều Hoa đùa lọn gió
Chêu cành chọc nhuỵ giỡn thành vân
Đâu ngờ gặp phải Thiên lôi giận
Hẳn lẽ nhầm theo hắc bạch vần
Một phát thôi rồi y đã tận
Bay hồn ngã khuỵ xót vùi thân
Hoang Hưng
KHỔ THÂN
Túm quả tang rồi vẫn định gân
Vừa ăn chả Nguyệt kế ngay gần
Nàng phi cước hiểm thâm vùng mẹt
Cậu lãnh chiêu ngầm tái nẻo vân
Đã biểu còn ham chòng ghẹo bướm
Mà nghe chẳng nhớ lại buông vần
Lành đem tạo gáo bây chừ vỡ
Cắt xoẹt muôi liền rõ khổ thân
Thám Hoa
GẶP QUỶ
Đừng nên hão tưởng khéo chùn gân
Mấy buổi đong đưa tối mịt gần
Ngỡ tưởng nàng tiên đùa cưỡi sóng
Đâu ngờ ác quỷ giỡn choàng Vân
Đi vào chẳng kịp dờ đôi vận
Chạy thẳng còn thua chạm mấy vần
Mặt tái xin hàng tôi hối hận
Quay đầu đã muộn tím quầng thân
Hoang Hưng
XẢ LÁNG
Ra ngoài gặp gái vẫn còn gân
Bữa mợ khều sao chẳng chịu gần
Rững mỡ trêu hoa rồi ghẹo nguyệt
Đèo bòng đuổi gió lại lùa vân
Còn sung lả lướt vờn bao ẻm
Rã sụn chèo queo liệu mấy vần
Ỷ sức đêm ngày vung xả láng
Khi già đuổi nhặng cũng mòn thân
Thân Thiền
ĐIỀU ĐỘ
Mệt vậy sao còn cố mãi gân?
Nhìn xem oải ngỡ đứt hơi…gần
Vì ham bế nguyệt nơi ghềnh biển
Bởi mộng ôm ngàn giữa ánh vân
Mỗi bữa ba lưng dành ủ sức
Hàng đêm một tiếng để se vần
Trà, bia, rượu, uống nên đều đặn
Bịnh tất xa rời chẳng đến thân
Tham Hoa
CÒN HAM
Cho dù có mệt nát chòm gân
Vẫn cố vươn xa thắc thỏm gần
Chắc tại Hương nhoà buông chút phấn
Hay là ái lịm níu tầng vân
Vì mê gót ngọc chao chuyền vận
Bởi đắm Đài trang ngật ngưỡng vần
Chỉ sợ sau này tan vỡ phận
Lo rằng mãi luỵ nhạt nhoà thân
Hoang Hưng
ĐỪNG MÊ TRỐNG BỎI
Trống bỏi mê nhiều liệt mãi gân
Rồi cơ nhão nhoẹt khiến anh gần…
Vì ham quá độ nên…đằng vũ
Bởi dụng không chừng sẽ…giá vân
Hãy nhớ răn mình theo độ tuổi
Mà ghi ủ bệnh xếp trên vần
Thường nghe sức khoẻ hơn vàng bạc
Quý trọng đêm ngày phải dưỡng thân
Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình