Trang trong tổng số 22 trang (218 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

NHỮNG CHUYẾN XE TRONG ĐỜI


Chuyến xe đầu đời tiếng khóc chơi vơi
Đâu được thảnh thơi thế gian ai mời
Ngỡ ngàng lạ lẫm níu vòng tay với
Tiếng nói giọng cười ngày tháng buông lơi

Tuổi đã lớn dần cuộc sống trò chơi
Giàu sang phúc may nghèo khổ trong đời
Tay không hành lý tương lai nào tới
Hạnh phúc cơ cầu gẫy nhịp tả tơi

Rồi chuyến xe nào tình đẹp không vơi
Giá nghĩa phu thê se bởi tơ trời
Duyên ưa chỉ một bóng hình vun xới
Nếu lận đận thì gối chiếc lệ rơi

Sáng trưa chiều về bóng tối đến nơi
Tóc trắng tay run xương cốt rã rời
Hoàng hôn tắt nắng cõi nào chờ đợi
Xuôi tay an lòng nhắm mắt tàn hơi

Chuyến xe cuối đời nhớ tiếng à ơi
Thuở đó và nay cũng chỉ một thời
Sinh ly tử biệt cũ đi thay mới
Xe chở ta về ngàn kiếp nghỉ ngơi !

09 - 21 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

TRẦU ƠI


Lúng la lúng liếng nét duyên
Nghiêng nghiêng dáng nhỏ tóc huyền búi cao
Đường làng gió thổi xôn xao
Chợ quê mỗi sớm má đào truân chuyên

Cạnh ao con sáo vành khuyên
Nhành tre không đậu nó chuyền cành dâu
Gần nhà đây có xa đâu
Ngõ về bụi chuối rầu rầu ruột gan

Gánh trầu ngày tối đi ngang
Vườn cau hoa trổ mấy hàng đợi trông
Bao năm tôi ở phòng không
Em thời cũng vậy chưa chồng chưa con

Trầu xanh ví tựa gái son
Cuộn vào cau mới cho tròn duyên mai
Cau buồng quả lớn trái sai
Sao còn chưa thuận gót hài anh nâng

Sông sâu con nước lớn dâng
Mình ên đơn chiếc em cần tựa nương
Gối kề ôm ấp yêu thương
Hỏi thăm trầu có còn nhường cho anh

Đêm về giường gỗ chiếu manh
Có chồng có vợ cũng thành một đôi
Cười buồn em bảo với tôi
Anh đà chậm bước tình thôi lỡ làng

Nắng mưa cau héo úa vàng
Lối này chờ đợi nhưng nàng hết qua
Trắng trời cau rụng rơi hoa
Dấu chân đâu nữa nhạt nhòa thời gian

Chiều nay nghe tiếng ru sang
À ơi duyên nợ phũ phàng lặng câm
Bóng người in dấu trong tâm
Về ngang qua ngõ gọi thầm trầu ơi !

09 - 21 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

TÌNH EM BIỂN CHẾT


Trời biển âm u con sóng vồ ghềnh đá
Lay hoay vội vã
Em gái chừng hai mươi
Trong đêm tối em hối hả theo người
Vài manh áo len lên thuyền vượt biển
Cuộc đời ơi phải đâu đời ai diễn
Tấm tuồng ....
Khổ hạnh đau thương
Khi viết về em
Nơi ấy đoạn trường
Đầy nghiệt ngã ôi đầy nghiệt ngã
Em vớt rong rêu lêu bêu rời rã
Đã bao ngày mệt lả với đại dương xanh
Nhấp nhô vài tấm bạt chẳng lành
Gió rít từng hồi chòng chành sóng dữ

Có cánh buồm đen có lá cờ tử
Nháo nhào
Luống cuống
Chẳng biết chạy đâu
Bọn quỷ đại dương máu lạnh điên cuồng
Chết chóc tang thương bao trùm màn tối
Tấm thân em dày vò tóc rối
Anh lặng ngồi một góc chết trân
Đau đớn ai phân chưa từng nếm một lần
Hơi thở hổn hển đưa qua kéo lại
Những tiếng cười như ma trơ hoang dại
Cánh hoa lài héo rũ trơ thân
Nhịp đập trái tim non nớt yếu dần
Dừng hẳn
Hồn bay vào cơn gió

Nước lạnh biển sâu xác em vào nơi đó
Còn lại gì những người khát tự do
Tương lai ....
Viễn cảnh tối mò
Hận con nước hận thù dâng ai oán

Trời biển đêm nơi đây đầu ngọn gió
Lành lạnh mơ màng những dĩ vãng chua cay
Em ở đâu xin em đến nơi này
Vẫn chờ đợi xin em đừng về với biển
Anh khóc ....
Anh cười ......
Linh hồn trơ gỗ đá
Ba mươi năm rồi đã ba mươi năm cũ
Làm sao cho đủ vết sẹo thời gian
Bước trên bờ cát ngỡ dấu chân địa đàng
Đường tự do em theo cùng một lối
Ngoài khơi xa đêm đen dày u tối
Nén hương lòng với nỗi nhớ về em
Ngã màu tóc anh, đôi mắt đã lèm nhèm
Kỷ niệm thoáng đâu đây cúi đầu trầm mặt !

09 - 21 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

CHẤP NGÃ ĐỜI


Một khoảng trống tâm hồn ôi một khoảng lặng
Khi nghĩ về cuộc đời vất vả lao đao
Có vị đắng cay lẫn vị chua chát nào
Ta từng nếm trải hiểu thêm nhiều định luật

Đuờng nào chông gai lắm trò ma ảo thuật
Toan tính muộn phiền u uất đến già nua
Những vết chân chim hằn sâu đã bao mùa
Vuốt mái tóc đen giờ đây đã ngả bạc

Bao nhiêu hố sâu đẩy đưa vào truỵ lạc
Thói đời thói người sự đốn mạt gớm ghê
Cười nói ngả nghiêng hay đau đớn ê chề
Chung quy cũng chỉ do lòng người u tối

Sống chết bao phen vòng lưỡng nghi tiếp nối
Bóng đêm dần tàn nhường nắng sớm ban mai
Đâu thấy mà răn định số khéo sắp bày
Đời thật vô vị lại quá nhiều mộng mị

Ánh mắt tướng đi thế gian đầy nghi ky.
Lời nói việc làm không chỉ là giản đơn
Lắm lúc vương mang cảnh thù ghét giận hờn
Đạp đổ phủi tay mớ bòng bong rắc rối

Đi tiếp đoạn đường rồi mòn chân mỏi gối
Gác tay qua đầu hấp hối phút tàn hơi
Nghiệp lực nhân sinh nếu tính lỗ tính lời
Trôi trong ngàn kiếp đời luôn mang khổ hạnh

Khối đất trơ trơ những khúc xương trắng lạnh
Ngày trước đoạ hành lôi cuốn bởi phân tranh
Nghiệt ngã oan khiên tháng năm không an lành
Giờ ra bụi cát hoá đồng chung một phận !

09 - 23 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

LƯU BÌNH DƯƠNG LỄ


Tâm giao Dương Lễ Lưu Bình
Thiếu thời kết nghĩa như tình anh em
Lưu Bình phú quý mà xem
Nhà vàng cửa bạc treo rèm ngọc trai

Còn kia Dương lễ đâu sai
Nghèo nàn khốn đốn vận tài trắng tay
Nhưng số kết bạn được may
Họ Lưu giúp đỡ mỗi ngày tiền nong

Tình bạn không thể cân đong
Cùng chung ăn học để hòng ứng thi
Kinh kỳ khăn gói ra đi
Bảng vàng Dương Lễ do vì học chăm

Rạng danh làng xóm tiếng tăm
Bổ làm quan trạng về thăm gia đình
Chỉ riêng anh bạn Lưu Bình
Không lo bút mực đắm mình ăn chơi

Cuộc đời đâu dể thảnh thơi
Ruộng vườn bán sạch của trời về thiên
Ông bà răn dạy tự nhiên
Ngồi chơi phá sản núi tiền cũng bay

Sa cơ lỡ vận trả vay
Nghĩ thầm Dương Lễ nơi này tựa nương
Dinh đường quan phủ chẳng thương
Đánh cho một trận cái phường ăn xin

Cái thây đói rách ta khinh
Thối hôi mà dám nhận nhìn bà con
Cơm hẩm cà có chi ngon
Ăn xong cút khỏi nếu còn trách ta

Miệng xà tâm phật quay ra
Lệ rơi cố nén bởi là kế mưu
Làm sao khích tướng họ Lưu
Cho huynh ghét đệ oán cừu là xong

Một bên hiền phụ Châu Long
Thay chồng giúp đỡ một lòng tào khang
Nàng Châu sứ mạng vai mang
Dựng chòi dệt lụa tháng ngày gian lao

Gió chiều gió thổi lao xao
Bày cách tiếp cận Bình vào tình duyên
Nhưng em phận gái thuyền quyên
Chàng chưa thi đỗ chưa quyền ngủ chung

Yêu nàng ý chí nấu nung
Sôi kinh nấu sử để cùng trăm năm
Mùa thi lặn lội xa xăm
Khi chàng đậu trạng tơ tằm kết se

Trống làng chiên cống tò te
Ngày về áo gấm lộng xòe hai bên
Căn chòi im lắng rộng tênh
Người xưa đâu thấy buồn lên não nề

Kiệu xe dừng lại bên lề
Vào dinh Dương Lễ ta thề không tha
Chửi cho cái thứ không cha
Không có mẹ dạy để mà bất nhân

Rạch ròi ơn nghĩa bày phân
Lấy ân báo oán đâu cần nể nang
Nhưng vào nhìn ngó liếc sang
Châu Long ngồi đó ngỡ ngàng đảo điên

Lúc ấy chồng vợ thay phiên
Kể rành mọi lẽ ưu phiền bấy lâu
Quản gì đời lắm bể dâu
Mong huynh thành đạt tình đầu dám phai

Nghẹn lời Bình chấp hai tay
Cúi đầu lạy tạ với tài họ Dương
Tin truyền ra khắp mười phương
Vẹn tình ân nghĩa đôi đường thủy chung !

09 - 26 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

BÔNG LỤC BÌNH


Lục bình buồn tím bên sông quê
Con sóng xô trôi nổi lại về
Thương phận bạc nước ròng nước lớn
Dạt bên bờ đục chịu thân đơn

Chiều mưa phùn gió bạt từng cơn
Vạt lá xanh che mặt giận hờn
Nay ngậm ngùi đời qua mấy bận
Đã bao lần hoa tím tàn rơi

Con sông nào chở tình ra khơi
Có phải đâu mấy lúc nửa vời
Sao vội vã lênh đênh khắp hướng
Cánh hoa sầu lặn lội ngày xưa

Tủi thân mình bèo bọt lưa thưa
Khi đẩy đưa cũng chưa đặng vừa
Nơi quãng vắng nhấp nhô sóng dập
Hoa âm thầm lặng lẽ mình ên

Ơi dòng đời rẽ lối chông chênh
Tím hoàng hôn in bóng lềnh bềnh
Chia những khúc sông sâu cách trở
Chợt nao lòng lục bình xa trông !

10 - 7 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

TÌNH MỒ CÔI


Những kỷ niệm xưa giờ đây phai nhạt
Còn nối tiếc gì ngày tháng phai phôi
Dấu vết thời gian đâu tan mất rồi
Mà lưu giữ mãi thuở còn son trẻ

Biết bao năm dư phòng đơn gối lẻ
Vùi lấp nỗi lòng cho kẻ ra đi
Nào tuổi thanh xuân ray rứt hay vì
Bởi cơn ác mộng mê đời đổ xuống

Lắm lúc miệt mài ngu si luống cuống
Lay hoay một mình chữa vết thương tâm
Có được bấy nhiêu giây phút sai lầm
Vốn liếng tình yêu thu gom không đủ

Chóng đến mau qua như cơn nước lũ
Giờ thôi muộn màng ấp ủ chua cay
Bốn phía trời mây khắc khoải đọa đày
Chỉ một khoảng trống không gian lạnh ngắt

Bên kia cuối đường gió mùa hiu hắt
Trầm lắng cõi hồn khe khẽ tiếng ai
Bận bịu suy tư bóng dáng hình hài
Dễ quên sao hết hương nồng tình ái

Kéo vạt áo nhàu tìm về hiện tại
Chờ đợi cầm bằng níu dĩ vãng qua
Cái ngó vời xa ngoảnh mặt đã già
U uất cả đời yêu thương lịm chết !

10 - 17 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

THUYỀN DUYÊN ĐẠO


Phật trời đạo pháp soi chung
Khắp nơi dương thế mong cùng chúng sanh
Đồng tu một kiếp cho nhanh
Luân hồi sống chết hết hành tấm thân

Dòng đời như sóng trào dâng
Lên xe xuống ngựa bao lần nhiều phen
Vui buồn hạnh phúc đan xen
Người giàu trên trước kẻ hèn lòn sau

Nghĩ thời bệnh lão đớn đau
Tứ chi ngũ tạng một màu khác chi
Khởi cầu phật đạo bước đi
Bấy lâu thế sự chỉ vì trắng đen

Pháp vàng ngấp ghé mon men
Lời kinh tiếng kệ soi đèn ý tâm
Đại từ bi lực thậm thâm
Chuông lòng tỉnh thức lổi lầm xoá tan

Bấy lâu mờ mịt chưa an
Ngày qua tất bật có nhàn được đâu
Mấy chục năm sẽ bao lâu
Thôi thì rẽ mái chèo đầu về Tây

Thuyền duyên đạo chính là đây
Hư không vạn vật đủ đầy mà qua
Nam mô Phật pháp nở hoa
Nhiệm màu giải thoát chan hoà muôn nơi !

10 - 27 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

CHỊ TÔI



Cái cò cái vạc cái nong
Chị chưa có chồng ra ngóng vào trông
Tội thân con gái phòng không
Chiếu chăn lạnh lẽo má hồng hết tươi

Tuổi đời hăm chín ba mươi
Qua thời ba mốt người cười lỡ duyên
Họ hàng cô bác cũng khuyên
Bởi lo cha mẹ chậm thuyền vu quy

Nuôi đàn em nhỏ nghĩ suy
Tình riêng gác lại mà tùy cao xanh
Đêm về sao rụng tàn canh
Trở mình thao thức bụi hành bờ mương

Bao chàng ngỏ ý hỏi thương
Gia đình bề bộn nhiều đường chưa an
Lúa đồng gió thổi mơn man
Buồn cho số chị cung đàn chùm dây

Giờ xong việc của nhà đây
Cha mẹ em út trọn đầy trước sau
Thời gian xuân sắc tàn mau
Áo thô chừng đã úa nhàu chị ơi

Nỗi lòng canh cánh chưa vơi
Nhiều năm sân lá vàng rơi thêm sầu
Ai gieo lắm cảnh cơ cầu
Dậu tre đọt bí dây bầu mình ên

Gánh tình gánh nghĩa chông chênh
Nặng mang chữ hiếu bấp bênh cuộc đời
Nói sao hết cạn được lời
Bèo trôi một kiếp rã rời tấm thân !

10 - 31 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Tâm

QUẢ BÁO NHÃN TIỀN



Luật nhân quả ứng thời bao ức kiếp
Ác hay lành duyên khởi lúc gieo nhân
Nay lắng nghe Phật bảo chuyện ân cần
Sao phải lãnh những sầu đau tật bệnh

Muôn chúng sanh căn cơ do số mệnh
Đói với nghèo bởi kiếp trước tham lam
Chẳng chịu cam bao mưu độc đã làm
Giờ phải chịu bần cùng thêm ghẻ lạnh

Có thở than cuộc đời ôi bất hạnh
Tấm thân hình xấu xí lại ngu si
Nghĩ ngày xưa khinh chê ai bất kỳ
Lòng ghét giận hủy báng ưa phẫn nộ

Trách trời cao không linh thiêng gia hộ
Ai tỏ tường nghiệp lực luôn đeo mang
Để chua cay hối hận quá muộn màng
Lãnh cho hết nếu vay thì phải trả

Câm đui điếc trên đường trần nghiệt ngã
Đâu do người xưa trù rủa dèm pha
Đó mới hay báo ứng thật gọi là
Lưới trời rộng tuy thưa mà khó thoát

Thân khẩu ý dể gì mà kiểm soát
Gieo nhân này cũng gặp quả báo kia
Mấy chục năm đeo đẳng không xa lìa
Chưa dứt nghiệp kiếp sau còn nợ tiếp

Dạ con người tanh hôi ôi kinh khiếp
Chỉ giật giành những vật chất ngoài thân
Cay đắng bon chen nếm hết nhiều lần
Nhưng lúc chết mắt trợn trừng nuối tiếc

Thời nghe qua chúng sanh nên hiểu biết
Việc gì làm nên để đức mai sau
Đời trần lao biến chuyển đến muôn màu
Nhân với quả hiện tiền ngay tức khắc

Gây trái ngang tạo oan khiên gút mắc
Lỗi lầm cần phải hóa giải liền tay
Đổi vận niên ngày mai thôi đọa đày
Nghe kinh Phật trổ nhân lành mãi mãi !


11 - 01 - 2011
Nguyễn Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 22 trang (218 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] ... ›Trang sau »Trang cuối