Trang trong tổng số 23 trang (226 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

linh lan

SAO EM KHÔNG NÓI THẬT
                  
           Ta ném nỗi buồn vào ly rượu
           Uống cạn.
           Rượu không còn
           Mà sầu đầy thêm!

           Ta hòa tan nỗi cô đơn trong rượu
            Lắc mạnh,
           Rượu tràn trên tay,
           Nỗi trống vắng mênh mang!

           Ta không đợi mùa sang
           Mà cúc vàng quá nửa.
           Thu về ngang qua cửa,
            Chiếc lá  bàng đỏ tươi

         Thả thuyền giấy trong mưa ,
          Xô giạt về cuối phố,
          Mãnh giấy thuyền mỏng manh
          Chở đầy khoang thương nhớ,

         Ta tung vào cát bụi
         Những thù hận ngày xưa
         Gió cuốn mang đi mất
         Trả lại ta cơn mưa.

          Ừ ! thì em bội bạc
          Ừ thì em sang ngang
          Sao em không nói thật
          Cho ta đở bẽ bàng.
          
                                   24.3.09
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

KHÔNG ĐỀ III

                                           Cảm xúc từ những đòng nhật kí oline trên thiviện.net

Hãy giấu nỗi buồn vào trong tim,
Hãy gởi nỗi đau vào con chữ
Câu thơ như dòng chảy,
Mang theo bao nhiêu sầu muộn, đau xót, bi thương…
Biết bao người san sẽ.
Biết bao người,
                     cảm thông,
Nỗi buồn vơi đi.
Nỗi đau lành lại.
Nỗi bi thương sẽ nguôi dần,

Ngoài kia ánh nắng vàng xuân
Bông hoa vừa hé nụ
Cây đơm lộc biếc
Hãy ướp men nỗi buồn
Nỗi buồn thành rượu,
Ta rót tặng bạn bè
Chén yêu thương!

Gió thổi bay hạt bụi bên đường
Cơn mưa không còn nông nổi
Bão giông cuộc đời hay cơn lốc xoáy…
Người này có thể đón nhận nhiều hơn,
Người kia một lần,
        đã tang thương dâu bể.
Trái tim một lần đau, một lần mạnh mẽ
Và khi nỗi đau trở thành ngôn từ
Bạn sẽ có những câu thơ bất tử.
  

                 24.3.2009
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

linh lan đã viết:
SAO EM KHÔNG NÓI THẬT
                  
           Ta ném nỗi buồn vào ly rượu
           Uống cạn.
           Rượu không còn
           Mà sầu đầy thêm!

           Ta hòa tan nỗi cô đơn trong rượu
            Lắc mạnh,
           Rượu tràn trên tay,
           Nỗi trống vắng mênh mang!

           Ta không đợi mùa sang
           Mà cúc vàng quá nửa.
           Thu về ngang qua cửa,
            Chiếc lá  bàng đỏ tươi

         Thả thuyền giấy trong mưa ,
          Xô giạt về cuối phố,
          Mãnh giấy thuyền mỏng manh
          Chở đầy khoang thương nhớ,

         Ta tung vào cát bụi
         Những thù hận ngày xưa
         Gió cuốn mang đi mất
         Trả lại ta cơn mưa.

          Ừ ! thì em bội bạc
          Ừ thì em sang ngang
          Sao em không nói thật
          Cho ta đở bẽ bàng.
          
                                   24.3.09
"Ta ném nỗi buồn vào ly rượu
Uống cạn.
Rượu không còn
Mà sầu đầy thêm!

           
Ta hòa tan nỗi cô đơn trong rượu
Lắc mạnh,
Rượu tràn trên tay,
Nỗi trống vắng mênh mang!"

@Chị: em thích hai khổ thơ này! Hình tượng thơ không xa lạ mà gợi nỗi sầu mênh mang...:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

MƯA



                                     TA CHIA TAY NHAU MÙA MƯA

                      Tháng Tám mưa về bên song cửa,
                      Em ngồi hong tóc nhớ bâng quơ
Mưa rơi…rơi…từng hạt nhỏ
Bong bong phập phồng ngoài sân.

Tháng Tám không là mưa ngâu
Cho em ngồi mơ giặt áo
Nửa vầng trăng ngóng trông nhau,
Đèn khuya chăn đơn gối lẻ.

Một lần về ngang phố cũ
Dấu chân ai còn đâu đây
Bài thơ tình nào gửi lại
Một thời ta trót mê say

Đừng nhớ, em đừng nhớ nữa
Cánh diều bay vút bay cao
Thu đi mùa xào xạc lá
Cung đàn lỗi nhịp thương đau

Trong ta còn nguyên kỷ niệm
Trong ta còn nguyên lời thề
Đừng nhớ,  dặn lòng đừng nhớ
Ngoài trời mưa hoài, mưa rơi…











MƯA BAY NGOÀI CỬA PHẬT

Rãi xuống trần,
Những phúc âm.
Mưa!
Tí tách…
Ướt đầm cửa Phật.
Người đàn bà quỳ trong im lặng,
Nguyện cầu.

Ngoài kia
Những hạt mưa,
Rơi đều
Lăn tròn…

Trong cửa thiền,
Phật tịnh tâm,
Tham thiền nhập định,
Cõi trần gian,
Tạm bợ,
Vui!
Buồn!
Có nghe?

Tôi đếm hoài những hạt mưa xa.
Hoa cúc,
Úa vàng số phận
Ai đang múa?
Điệu luân vũ,
Bi thương!

Người đàn đi,
Để lại mùi hương
Trong im lặng.

Ngoài cửa thiền,
Mưa vẫn bay,
Ngọn từ bi ,
Lắc lay,
Trong gió.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

CHIỀU CUỐI THU SÀI GÒN


Sài Gòn ơi! Có những buổi chiều
Thu đi qua trên màu lá úa
Em tan ca chiều vàng áo lụa
Khung cửa nào hoa cúc nở bâng quơ?

Tôi đến cùng chiều,
Đường phố lá me rơi
Trái tim trẻ bồi hồi trong lồng ngực
Như có chút gì mùa thu Hà Nội,
Bím tóc nào e ấp trên vai

Sài Gòn ngọt ngào thấm đẫm men say
Vòm trời xanh ngút ngàn ngọn nắng
Mưa cuối mùa rơi từng giọt trắng
Một chút mưa,
Một chút nắng… sững sờ.

Sài Gòn cuối thu,
Sài Gòn rất thơ,
Tôi háo hức bước dài theo phố
Hương thoảng nhẹ từ chùm hoa sứ
Ôm trong tay mùa thu sắp giã từ.

                    Sài Gòn  5. 1989
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

PHỐ NÚI CHIỀU MƯA
Tặng Lê Thanh My


Bạn ta ở phố núi,
Còn ta ở đồng bằng,
Khi buồn ta lên núi,
Cạn chén cùng tri âm

Rượu núi sao nồng ấm,
Say - ta gọi nắng về
Câu thơ tình rực rỡ
Câu thơ đời mỏi mê.

Rượu núi chưa kịp rót
Cơn mưa đã tràn về,
Trăng rừng sao ủ dột
Nâng ly hoài không vơi.

Gọi gió cho trăng lạnh
Thổi nhớ thương mịt mù
Lá ơi thôi xào xạc
Cho lòng ta vàng thu,

Cạn chén - ngoài kia lạnh,
Rượu núi hề phân ly
Rót hoài sao vẫn cạn
Ai người tiễn ta đi?



Trúc Linh Lan
Châu Đốc chiều mưa
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

GIỌT CÀ PHÊ
 Giọt cà phê đắng
 Ừ!
 Đời cũng có ngọt đâu
 Tách cà phê đối ẩm
 Để thấu suốt lòng nhau

 Qua lăng kính cuộc đời
 Lọc trong tình bè bạn
 Chút giao thoa - đồng cảm
 Góc tâm hồn - chiều sâu.

 Giọt đắng! Lòng không đắng
 Giọt đen! Lòng không đen
 Dù đời đen hay trắng
 Vẫn không sống thấp hèn.
    13-11-88
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

TỰ BẠCH

Ta quăng vào cuộc đời ta,
Đá,
Sỏi,
Lửa…
Những đau đớn, nhọc nhằn bỏng rát
Ta không còn là ta!
Chỉ là nỗi buồn!

Ta trói buộc vào cuộc đời ta,
Trách nhiệm,
Bổn phận,
Sỉ diện,
Lương tâm
Nên mãi đa đoan không một giờ thanh thãn

Vẫn biết ngoài kia hoa hồng vẫn nở,
Tiếng chim hót vô chừng,
Gió mang mây đi tìm hạnh phúc
Cỏ vẫn xanh dưới chân người mỗi độ hoàng hôn

Vẫn biết dòng sông trôi
Mang theo tiếng cười thơ trẻ
Vẫn biết chiếc xuồng con nhỏ bé
Chở kỷ niệm một thời tóc xõa ngây thơ

Vẫn biết còn đó bạn bè
Còn đó trang thơ
Sao ta có lúc thấy mình không tha thiết nữa
Ngọn lửa nguội tàn,
Ước mơ tan biến
Ta thèm một phút giây yên tĩnh
Cho ta cặm cụi nhặt khỏi cuộc đời
Lửa,
Sỏi,
Đá…
Mua lại phút nhẹ lòng!

                 Một đêm rất buồn 27-3-09
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

ĐỒ THỊ CUỘC ĐỜI

Đồ thị parapol thầy vẽ trên bảng đường cong hơi run
  Có lẽ sáng nay thầy "quên" chưa ăn sáng
  Tách cà phê đọng lại trong lòng bao giọt đắng
  Bào xé dạ dày co thắt nỗi đau
  "Đồ thị cuộc đời" và "dồ thị toán học " có khác nhau
  Và sự tuột dốc của xã hội lúc này đang ở lưng chừng hay điểm đỉnh?
  Đặt câu hỏi với thầy,
  Cô học trò lớp trưởng đứng lên điềm tĩnh!
  Cả lớp ngỡ ngàng
  Thầy chậm giọt mồ hôi
  Học trò!
  Ánh mắt!
  Niềm tin
  Phút lặng im qua nhanh
  Thầy viết lên bảng phương trình có nhiều ẩn số
                            tháng 10-1983

 Đó là khoảng thời gian thử thách đối với nghề dạy học, khó khăn thiếu thốn, gian khổ...Nhưng rồi cũng qua. Đó là những suy tư thoáng qua, đọng lại thành tứ thơ.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

deltacuong

Em tặng chị 1 bài thừoi đi học :
Xe đạp
Ks-Kts.Lê Trọng Cường.14-08-2007

Chiếc xe này mẹ  tặng đã lâu
Nó vẫn thế,  tuy cũ đi đôi chút
Đủ bộ phận nhưng vẫn thường kêu cót két
Dáng nó gầy như thân tôi bạn ạ
Tuy tầm thường không bóng bẩy, cao sang
Nhưng gặp đường xa chưa khuất phục bao giờ

Nó với tôi từ ngày gặp gỡ
Như yêu nhau chẵng muốn nữa bước rời
Cõng tôi qua khắp nẽo đường xuôi ngược
Dù mưa to, nắng táp, bão bùng
Chẵng một lời than vãng rên la
Chỉ thỉnh thoảng kêu lên cót két
Đó là còi hiệu của nó mà thôi.

Số nó khổ mà tôi thì chẵng khá
Những con đường,  do tôi chọn mà thôi
Nếu có xa, đường dốc,  gồ ghề
Thì cả hai cùng còng lưng chịu khổ
Có những sáng hết tiền,  lại vội học
Tiến đến trường mà nhạc bụng cứ trào dâng
Chiếc xe kia cũng rầu rĩ thở than
Tiếng cót két hôm nay nghe  to thế
Bước đạp sao không tỉ lệ với vòng quay
Nhưng đôi ta vẫn co gối,  lấy đà
Sườn tuy cong, lớp xe phình vỏ
Cũng đến trường cùng các bạn học vui.

Rồi có một chiều Thu  lãng mạng
Gió thổi nhẹ làm  xào xạc khóm tre
Tôi hẹn Em không lẽ nào cuốc bộ
Nhìn ngắm mình cũng tươm tất thanh tao
Thấy chiếc xe giãn dị quá …cuộc đời
Nhưng lòng tôi quyết tâm không thay đổi
Tôi lên đường không muốn  xe ở  lại
Bỡi tính rồi nhà Em cũng cách tám cây.

Chiều lãng mạng thường hay rỗng túi
Rũng rĩnh bụng thơ, với đôi giày “liên hiệp quốc”
Nếu xẹp lốp, ta hãy nghe lá hát
Đọc thơ tình mỗi lúc tuột dây sên
Ta cùng em dắt bộ là cao kiếng
Chiếc xe kia  vẫn cứ song hành
Lối đi nào cũng có đôi, có bạn
Không quên vài lần kêu cót két vô tư.

Rồi thời gian trôi nhanh, nhanh quá
Nhìn lại kìa tôi học xong Kiến trúc sư
Xe chỉ theo tôi được hai năm đầu
Giờ đi làm cần tốc độ hơn xưa
Khoảng cách ngày nay là cơ may, là vận hội
Đâu thể gần như thời cắp sách , xe ơi.
Mày có thấy Cam- Ri hay Lét- xệch
Đừng buồn lòng vì nó nhiều bánh hơn.
Những thứ ấy tao thay như thay áo
Nó chỉ giúp tao đi với đời thường xuôi ngược
Sao sánh được tri kỷ  ta với mi.

Nhưng sứ mệnh của mi nay không khác
Mỗi sớm  mai vẫn lặng lẽ lên đường
Và không còn lo đi học trễ
Mà chăm lo sức khỏe,  thể thao.
Buổi sáng nào cũng nghe biển hát
Mày vẫn gọn gàng hơn At-ti-la
Ta với mi vẫn bước song hành
Mi  già đi thì người ta kêu cổ
Tao trưởng thành, cuộc đời gọi doanh nhân
Yêu biết mấy những tháng ngày kĩ niệm
Không ai buồn vì mày vẫn có ích cho tao.
Ai chê mặc kệ, cứ làm thơ
Nhân gian hay bảo ta dại khờ
Chỉ vì chữ " xỉn " mà nông nỗi
Đời chẵng có "say" sao có thơ ?
www.deltapy.com.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 23 trang (226 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] ... ›Trang sau »Trang cuối