Trang trong tổng số 1 trang (4 bài viết)
[1]

Ảnh đại diện

hongha83

Cổng phía Tây số 101

Trong hoàng hôn tôi trở về
Bãi chiến trường xưa cũ
Của một ngày đầu đông
Nơi những bầy chim khổng lồ đập cánh bay lên
Tôi vác cày trên vai
Dẫu đã mai táng vào đất sâu
Nhưng thịt xương những người đã chết
Vẫn rải rác đâu đây
Làm thức ăn cho lũ kền kền
Trong những tấm vải mỏng đang tan rữa với thời gian
Vẫn còn hình hài xương cốt
Bầy chó hoang hú dài trong bóng tối
Những hơi thở nóng bỏng trở về với đất đai
Như trở về thế giới này
Hồi sinh trong huỷ diệt
Tôi đặt lưỡi cày trên cánh đồng
Bàn chân tôi vùi sâu trong đất
Những mảnh sự sống của đất đai quặn lên đau đớn
Khi tôi dồn toàn bộ sức tôi lên chiếc lưỡi cày

Nguyễn Quang Thiều dịch
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

Núi hoang

Chẳng còn ai bây giờ
Trèo lên ngọn núi hoang

Chỉ nắng và gió
Làm núi cỗi cằn
Núi hoang:
Dẫu bây giờ chúng ta chết
Cũng chẳng có chiếc quan tài nào
Đưa chúng ta xuống núi

Quá xa xôi
Quá mệt mỏi
Để chống lại đêm ngày đau đớn
Và giờ đã chôn vùi
Vào lòng đất tối sâu
Trong những chóp đá lặng câm
Những tàn than bí ẩn cháy
Ngày mai
Người sẽ quên người từng là ngọn lửa

Và ai đó
Cào xé trên trái đất
Khóc than
Người sẽ chết
Trên đỉnh núi này
Chết vĩnh viễn
Người sẽ quên
Người chính là ngọn lủa
Và ngày mai
Một cây thông xanh cô độc mọc lên

              Nguyễn Quang Thiều dịch
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

Con đường

Để ra đi thật nặng nề
Nơi chốn tôi phải đi
Chuyến đi tiếp theo này, tôi đã trì hoãn
Dẫu tôi không thể kết thúc bài ca
Và với sự đợi chờ vô tận
Hình như tôi vẫn phải đi
Nước mắt, nước mắt rơi
Một nơi chốn tôi quên và từ bỏ

Người với đôi mắt của người không nhìn thấy
Tôi với cái miệng của người không nói được
Vẫn phải đi trên đường này
Hình như chúng ta phải đi.

                Nguyễn Quang Thiều dịch
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongha83

Yongdani

Cái chết của tôi ở Yongdani
Phải nó đến với đờm dãi trào ra?
Trong ngọn gió mang theo vị muối
Ở giữa tảng đá
Nó lắc lư đến gần
Khi đó trên bến tàu
Một người công nhân chết
Còn cái chết của tôi ở đâu?

Ngọn gió bò qua những tờ nhật báo
Dấu hiệu ốm đau
Những đường phía nam
Trên bàn tay của cái chết
Thì thầm

Và ở đấy trên đường viền
Nơi mặt trời chìm xuống vùng biển đờm dãi
Chỉ một lần
Tiếng ho khản đặc
Chỉ một lần

Nhưng cái chết của tôi ở Yongdani
Phải chăng đến trong chiếc khăn tay của sự câm lặng?
Trong bao tải lúa
Trên bến cảng của lam lũ và tàu đắm
Một người công nhân chết
Và điều ấy có nghĩa gì?

Kia một bàn tay nhỏ và trắng
Vươn lên khỏi mặt nước
Vẫy gọi tôi

          Nguyễn Quang Thiều dịch
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài viết)
[1]