Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 trong tổng số 23 trang (230 bài viết)Trang đầu « Trang trước ‹ ... [11 ] [12 ] [13 ] [14 ] [15 ] [16 ] [17 ] ... ›Trang sau »Trang cuối
BÔNG HỒNG TRẮNG Anh lại đến vườn xưa hoa hồng trắng Buổi sớm mai, nắng xuân vàng óng ánh Bản nhạc tình ngày ấy bỗng ngân lên : "Tình yêu ơi! Anh đợi chờ, em đến..." Bông hoa nào ta đã tặng cho nhau? Trắng muốt, trinh nguyên như mối tình đầu Em dịu dàng, quyến rũ... và ta đã hôn nhau Đêm tình đắm say, mắt cay hương nhớ... Thế rồi tình yêu ta tan vỡ Đôi bờ cách trở một dòng sâu Em đi rồi...để lại vườn hoa trắng Và hương sầu lắng đọng mãi tim anh. Bông hồng trắng vẫn ngây thơ, duyên dáng Như mắt em xưa, nay bỗng buồn ngây Những giọt sương đêm trên cành hoa ủ rũ Hay giọt buồn, nước mắt của em đây ? Em là bông hồng trắng của lòng anh Trắng tâm hồn, trắng cả ước mơ xanh Hương hồng thơm đẫm tình em sâu nặng Ướp hồn anh trong những giấc mơ say. Anh tìm em trong những vườn hoa hồng trắng Năm tháng tàn đi, nào có thấy em đâu Trăng bơ vơ trong những nẻo đêm sầu Đầy nước mắt của tình yêu tiếc nuối. Bông hồng trắng hay mối tình cay đắng ? HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CON SÓNG VÀ DẢI CÁT Anh là con sóng biển xanh Em là dải cát bao quanh bến bờ Đêm ngày sóng vỗ tình mơ Sóng xanh hóa trắng , chất thơ cho đời Mơn man hôn mãi đất trời Nguyện làm con sóng ,suốt đời bên em. HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
BUỒN MÊNH MÔNG Tôi lại về đây cuối mùa hè Phượng còn đâu nữa,ngoài tiếng ve Tiếng cuốc kêu hoài ven sông vắng Gió buồn, thao thức những hàng tre. Nỗi buồn nào xâm chiếm lòng ta Tiếng vọng xa xăm, gọi quê nhà Bóng ai đứng đợi trăng đầu ngõ Nước mắt hồn ai đang ứa ra. Mưa đêm thầm lặng ướt tình ai Buông trôi dòng nước cánh hoa nhài Hoa trắng ai cài lên mái tóc Để rồi khóc mãi ở tương lai . Tôi chỉ biết buồn và buồn thôi Như con thuyền nhỏ lạc xa khơi Lặng thầm trôi dạt,nghe sóng vỗ Đi giữa trời đêm với đơn côi. Buồn nào bằng nỗi buồn thương nhớ Nghe mênh mông sóng vỗ chân trời Hoàng hôn tắt,màn đêm buông xuống Mầu đen thăm thẳm giữa tâm người. Chẳng biết đi đâu ,để về đâu Linh hồn đang đứng giữa hang sâu Không trời ,không đất, đời vô vọng Ai hay thương nhớ mối tình đầu ? HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CẢM XÚC VỀ BÌNH NGÔ ĐẠI CÁO Bình Ngô Đại Cáo của Ức Trai Hùng văn thiên cổ một không hai Mười năm chiến đấu đầy oanh liệt Giải phóng quê hương ,những anh tài. Lam Sơn hội tụ những anh hùng Dưới cờ đại nghĩa diệt giặc Minh Đêm đêm luyện kiếm, mài gươm sắc Quyết tử thân mình, tổ quốc sinh. Lê Lợi tinh hoa của đất trời Đau lòng khi thấy máu dân rơi Căm thù, thề với cùng trời đất Không đội trời chung lũ giặc giời. "Đánh một trận, sạch không kình ngạc Đánh hai trận, tan tác chim muông " (1) Thiên tài quân sự là thế đó Dựng mốc son cao lịch sử vàng. Nguyễn Trãi mang thù nhà nợ nước Uyên thâm kinh sử, giỏi trí nhân Lấy nhân nghĩa diệt trừ hung bạo Lấy lòng dân làm gốc chiến công. Người là trí tuệ của nhân dân Ngàn năm sáng mãi đức quân thần Yêu nước, thương nòi là lẽ sống Ngọc nào so được với lương tâm. Chiến công lừng lẫy, những chiến công Xác thù chất núi, máu thành sông Đầu bao tướng giặc lìa khỏi cổ Muốn hỏi thiên triều có biết không ? Đô đốc Thôi Tự quỳ tạ tội Thượng thư Hoàng Phúc trói tay hàng Nỗi nhục sông Hoàng không rửa sạch Ngàn đời ghi mãi tội xâm lăng. Những tên vùng, tên đất thân yêu Đông Đô, Tuỵ Động với Ninh Kiều Bình than, Chi-Giang(2)...mồ chôn giặc Đã hoá thành khí phách Việt Nam. Nhớ Nguyễn Trãi, nhớ nỗi hàm oan Suốt đời vì nước phải gian nan Nỗi đau hậu thế không vơi được Nên sóng biển Đông vẫn đập tràn? HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
ANH NHỚ EM Quê ta có núi cao biển đẹp Gió bốn mùa ve vuốt hàng dương Anh nhớ em khi hoành hôn xuống Giọng ai hò trên sóng quê hương. Tuổi thơ xưa bên bờ biển vắng Ta thì thầm kể chuyện,ước mơ: Ngày sau em sẽ đi đánh cá Anh lên rừng viết những trang thơ. Ai ngờ ước mơ thành hiện thực Buổi tiễn nhau lưu luyến không rời Anh lên rừng làm nhà địa chất Em lái tàu ,tung lưới biển khơi. Những cánh thư trao đến ngọt ngào Yêu từ giếng nước đến bờ ao Tình yêu dang rộng,nâng đôi cánh Đưa mối tình ta đến đỉnh cao... Nhận được lá thư từ biển xanh Dòng chữ nhòa đi trong mắt anh "Giặc giết chị rồi ,trong chiến đấu Phút cuối cùng chị đã gọi tên anh..." Máu em đổ xuống nhuộm biển xanh Đau xót vô cùng trái tim anh Căm thù lũ giặc thành lẽ sống Thương nhớ thành sông nước ngọt lành. Đêm đêm dừng lại giữa triền cao Viết tiếp trang thơ cho thủa nào Tặng những lứa đôi tình đang thắm Cho mùa hoa đỏ mãi trên cao. HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
NỖI NHỚ CỦA ĐẠI BÀNG (Tặng các chiến sĩ cách mạng bị tù ở Côn đảo ) Đại bàng trong lồng thép buồn đau Nhớ về núi thẳm với hang sâu Sớm mai sải cánh bay trăm dặm Chỉ biết trời xanh ở trên đầu. Ta nhớ bình minh của mỗi ngày Vỗ cánh bay lên những tầng mây Đón mặt trời hồng từ mặt biển Sao thấy trong lòng sóng mê say. Đâu đỉnh cao ta ngắm giang san Núi non hùng vĩ, mây toả lan Bồng bềnh trôi dạt như sóng biển Nước của dòng sông chảy ngút ngàn. Nhớ những đêm sấm sét trên cao Mưa ngàn, thác lũ thi thét gào Đại ngàn bật dậy - cơn thác loạn Ta vẫn ung dung đợi trăng sao. Đâu vòm trời xanh với một mình Ta bay ngang dọc thoả bình sinh Vút lên lao xuống như tên bắn Muôn loài run sợ đến hoảng kinh. Ta vẫn chờ mong có một ngày Sổ lồng, thoát hiểm,vỗ cánh bay Về với tự do cùng đồng loại Hôn trời xanh , núi biếc rừng cây. HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
GIỌT MƯA Sao trời lắm nước thế mưa ơi! Giọt nào là giọt của biển khơi Giọt nào là giọt dòng nước mắt Giọt nào là giọt của mồ hôi ? Đau buồn nghe tiếng giọt mưa rơi Đêm đêm va đập tâm hồn tôi Dòng sông cuồn cuộn, đầy lo lắng Thôn xóm làng quê bị cuốn trôi.? Tôi yêu mưa,không yêu bão dông Yêu sông,ghét nước ngập mênh mông Lúa chín đang về trong giấc ngủ Xin mưa đừng để nước trôi đồng. HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
CON ĐÒ SANG NGANG Thu sầu hoa rụng, lá rơi Hàng me nức nở biết tôi xa nàng Con đò thương ấy sang ngang Sầu đông xơ xác, lệ ngàn buông trôi Nỗi buồn vò xé lòng tôi Đêm sương mơ thấy một trời sếu bay Sếu ơi ! người hãy vào đây Cùng tôi uống chén rượu đầy tơ vương... Tình yêu trăm nhớ ngàn thương Sao đem lệ đổ sông Tương hỡi nàng ? Nàng đi tôi hóa mây vàng Làm mưa rơi xuống hòa tan nỗi sầu Chiều thu gió lạnh về đâu Dòng sông thổn thức nỗi đau muôn đời. Ai về chốn cũ cô thôn Cho tôi gửi nhớ, cô đơn cho nàng. HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
TRĂNG VŨ TRỤ Trăng là ai trong vũ trụ này Mà sao mới gặp đã yêu ngay Bồng bềnh trôi dạt về đâu đấy Có phải Hằng Nga đang ngủ say? Trái đất cũng là trăng vũ trụ Sinh ra từ cát bụi trời mây Thăng trầm, trần trụi ,đời dâu bể Lặng lẽ quay tròn trong cơn say ? Trái đất khác trăng bởi có người Tình yêu sưởi ấm đến muôn nơi Dù mai băng tuyết tràn thôn xóm Ta vững lòng tin trí tuệ con người. HOÀNG THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
TƯƠNG TƯ Nỗi nhớ không biết từ đâu Mà sao da diết đắm sâu trong lòng Tâm hồn như ngọn sầu đông Rụng rơi trước gió , mênh mông trời buồn. HOÀNH THÁI SƠN
☆ ☆ ☆ ☆ ☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook Trang 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 trong tổng số 23 trang (230 bài viết)Trang đầu « Trang trước ‹ ... [11 ] [12 ] [13 ] [14 ] [15 ] [16 ] [17 ] ... ›Trang sau »Trang cuối